1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cho đến tận lúc này, Fujimaru Ritsuka vẫn chưa hiểu rõ quan hệ của hai người kia nên được định nghĩa như thế nào.

Nếu như nhất định phải nói, nàng chỉ có thể hiểu rằng: Quan hệ của bọn họ siêu việt hết thảy định nghĩa phàm tục, thân mật và tin cậy, đồng thời có được ràng buộc không thể lay động, tất cả những điều này khiến cho ngờ vực và ghen ghét vô căn cứ mà con người nên có không thể xuất hiện giữa hai người không tầm thường này.

Mình, so với bọn họ, một con người bình thường, lại một mực suy nghĩ đoạn quan hệ này, sau đó canh cánh không thôi.

Cho nên vị trí của mình trong lòng của hai người này đến tột cùng là gì, nàng không dám nói bừa, cũng chưa từng dám đi hỏi bọn họ. Nếu là đạt được đáp án là cái gì cũng không phải, nàng càng muốn tin tưởng kỳ thật căn bản không có đáp án.

Khi mà nàng vẫn còn một thân một mình, à không, phải nói là lúc đó vừa vặn một thân một mình, từ khi phá vỡ quan hệ của hai người kia, sau đó phát sinh chuyện sau đó như thế.....Nàng cũng rất ít khi một thân một mình nữa, Gilgamesh sẽ thỉnh thoảng bận rộn đôi chút, nhưng phần lớn thời gian, Enkidu sẽ tới làm bạn với nàng, nàng hiện tại bây giờ thậm chí còn không phân rõ, mình đến cuối cũng muốn ở bên ai....?

Nhiều lúc, trời tối người yên, khi chỉ có một mình, nàng sẽ cảm thấy lương tâm bất an sâu sắc, khó mà tự cho hoàn cảnh của bản thân lúc này một giải thích hợp lí, nàng đã thống hận mình hèn mọn và nhỏ bé, cũng bi ai vì mình chậm chạp không cách nào quyết đoán chọn ý định rời đi.

Có mấy lần như vậy, nàng lẻ loi đợi tại biệt thự to như vậy, đêm không thể say giấc, quyết tâm muốn từ bỏ, nhưng đến sáng sớm ngày thứ hai, quản gia gõ gõ cửa phòng nàng, nói năng lễ phép bảo Gilgamesh muốn nàng hai mươi phút sau cùng hắn dùng bữa sáng, nàng liền ngay lập tức rời giường, bằng tốc độ nhanh nhất làm sạch mình, đổi một bộ váy mà hắn thích vội vội vàng vàng xuống lầu.

Gilgamesh yêu cầu nàng mỗi ngày mặc một bộ khác nhau, cho nên hắn cho nàng một số tiền lớn để đi mua sắm, hắn đương nhiên không nói đùa, bởi vì khi hắn thật sự nói đùa, có thể từ đó cảm nhận được hài hước và vui thích thường thường chỉ có một mình hắn, người nghe chỉ sẽ sợ hãi mà thôi, Ritsuka mới quen biết hắn hơn một tháng, quần áo đã đầy hai tủ, đồ trang sức đắt đỏ có thể bày tràn trên hai cái khay, Gilgamesh từ đầu đã nhắc nhở nàng: Phải là tốt nhất.

Bởi vì câu nói này của hắn, nàng thần sắc ảm đạm, hắn cũng dễ dàng nhìn thấu tiểu tâm tư của nàng, đồng thời còn không che giấu mỉa mai:

"Ngươi đương nhiên không phải là tốt nhất, nên mới phải dùng những đồ này tôn lên."

Nam nhân này luôn luôn có thể tổn thương lòng tự tôn của người khác, một cách dễ như trở lòng bàn tay, giống như hắn cho rằng ở trước mặt hắn, người khác vốn không có tự tôn gì, nàng không nói tiếng nào thừa nhận, hắn nhìn nét mặt của nàng một hồi, khinh thường hừ một tiếng:

"Đừng bày ra vẻ mặt mất hứng như thế, ít nhất là ta để ý."

Gilgamesh thích nghe lời có ích, cũng thích thái độ luôn thận trọng của người khác đối với hắn, nhưng lại ghét người nịnh nọt một cách cực đoan, hết lần này đến lần khác người tiếp cận hắn không phân rõ ràng hai giới hạn này, cho nên đa số sẽ đắc tội hắn, có một lần sau khi lên giường, tâm tình của hắn tốt, chủ động nói với Ritsuka:

"Ngươi sợ ta như vậy, kính sợ ta tựa như chim sợ cành cong, nhưng lại còn luôn luôn tự giác tới gần, chính điểm này để cho ta cảm thấy thú vị."

Sau đó hắn thuận tiện cho nàng một lời hứa, nếu như nàng một lần nào đó nàng chọc hắn không vui, hắn vẫn sẽ tha thứ nàng, chỉ là phần vinh hạnh đặc biệt này khiến cho nàng cảm thấy khẩn trương hơn.

Rất nhiều lần, người đến bảo nàng rời giường là Enkidu, từ khi hắn ở chỗ này, mỗi một tấc gạch men sứ ở đại sảnh đều được quét dọn đến không nhiễm một hạt bụi trần, rất nhiều nơi đều trải lên thảm mềm mại ------ Theo ý của Gilgamesh, Enkidu không thích câu thúc, cũng không thích mang giày, hắn sẽ không gõ cửa phòng, mà sẽ linh hoạt giống như mèo nhẹ nhàng đi đến, cũng sẽ giống như mèo lẳng lặng nằm co ro ở bên người nàng, quan sát dáng vẻ nàng tỉnh lại từ trong mơ, khi mà Ritsuka mở mắt ra, ngay lập tức sẽ nhìn thấy khuôn mặt tú lệ đến mức lẫn lộn giới tính kia quay mặt hướng về phía mình, mà  thường thường sẽ dưới ánh nhìn chăm chú của hắn mà dùng mền che kín đầu, vì khuôn mặt chưa trang điểm này mà cảm thấy xấu hổ.

Khi ở cùng một chỗ với Enkidu cũng không cần phải lo lắng xuống lầu muộn, Gilgamesh cũng sẽ không vì chờ đợi mà sinh lòng không vui, chỉ là khi lúc ba người bọn họ ngồi một chỗ, Ritsuka kiểu gì cũng sẽ tương đối yên lặng, bọn họ không hỏi cái gì, nàng đương nhiên là cái gì cũng không nói.

Loại cảm giác này, đến ban đêm, mâu thuẫn và thống khổ sẽ vì dây dưa không dứt mà tan thành mây khói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro