VĂN PHÁT NGUYỆN SÁM HỐI(Sám hối nguyện 11)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyện cầu sám hối quy y,

Ngưỡng mong Tam Bảo chứng tri lòng thành.

Con xin bỏ dữ theo lành,

Từ bi hỷ xả thật hành cho nên.

Ngày nay con nguyện ăn năn,

Quy y Tam Bảo ngăn ngừa lỗi xưa.

Một lòng khuya sớm tối trưa,

A Di Ðà Phật thường ưa niệm hoài.

Cúi xin Tam Bảo các Ngài,

Từ bi tiếp độ những loài thiếu căn.

Quy y theo Phật Pháp Tăng,

Dứt vòng sanh tử mau thăng Liên đài.

Nay con trước Phật tỏ bày,

Phát lòng thệ nguyện, từ rày quy y.

Xưa nay phạm lỗi điều chi,

Con xin sám hối chứng tri Phật đà.

Khỏi đọa địa ngục cùng là,

Khỏi đường sanh tử mà qua Phật trường.

Quy y Pháp bảo cúng dường,

Thọ trì đọc tụng khỏi đường tà ma.

Quy y Tăng bảo xuất gia,

Khỏi đọa súc vật, khỏi qua sáu đường.

Phật pháp huyền diệu phi thường,

Từ rày con nguyện được thường nương theo.

Thọ trì Bồ Tát, Tỳ Kheo,

Chúng sanh thấy biết tu theo Phật thừa.

Noi theo Hiền Thánh thuở xưa,

Rõ nghĩa nhứt thừa trí huệ rộng sâu.

Chúng sanh khắp hết tu mau,

Nguyện vì đại chúng không lao nhọc lòng.

Ðời đời vẹn giữ cho đồng,

Thề không bỏ Phật theo dòng quỷ ma.

Nay con biết rõ gần xa,

Phật là vô thượng là cha muôn loài.

Có tưởng, không tưởng đồng loài,

Sanh sanh tử tử nối hoài khổ lao.

Không sanh không tử không sao,

Có sanh có tử có đau khổ hoài.

Sanh mà chẳng sanh cao tài,

Tử mà không tử là Thầy chúng sanh.

Phật là không tử chẳng sanh,

Hoàn toàn thấy biết tánh linh rõ ràng.

Xuống lên ba cõi sáu đàng,

Ðộ sanh độ tử vô vàn hàm linh.

Ðồng về Tịnh độ Niết bàn,

Thật là Cực lạc an nhàn không lo.

Con xin nhờ Phật độ cho,

Mau mau thành Phật tự do độ đời.

Ðền ơn trả nợ cho đời,

Thân con dầu có rã rời như tro.

Lòng không phiền não rầu lo,

Cầu cho đời đặng ấm no thanh nhàn.

Chúng sanh chưa nhập Niết bàn,

Con không làm Phật rõ ràng chẳng sai.

Chúng sanh không còn một ai,

Con mới thành Phật vào ngay Niết bàn.

- Trích trong "Bài Sám Hối Phát Nguyện Văn" của Huệ Nhựt Ðại Sư soạn, chùa Linh Bửu, Cầu Hang ấn hành, Sài Gòn, 1948

- Có sửa chữa một số từ của văn phong cho khỏi điệp ngữ. Ðồng thời chia làm hai bài vì quá dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro