Phần 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

<3 chương 17 <3

Hồi lâu Thiên Hựu mới lưu luyến buông SS ra, chậm rãi bình phục hơi thở dồn dập của mình, hắn ko thể khiến cho SS chịu chút ủy khuất nào, hắn sẽ cho nàng danh phận, cho nàng những điều tốt nhất. SS phấn mặt đỏ bừng, lộ ra nhan sắc kiều diễm, thẹn thùng đem mặt chôn vùi vào trong ngực Thiên Hựu. Nghe hắn cũng như mình tim đập điên cuồng, khóe miệng khẽ nhếch. Hồi lâu, ngoài cửa sổ truyền đến một tiếng oanh đề, SS ngẩng đầu lên, nàng biết chính sự đã đến, Thiên Hựu cũng nghiêm sắc mặt, đem SS trong lòng đặt sang một bên ghế. SS rót một li trà đưa cho TH, sau đó mới học thanh âm bên ngoài phát ra một tiếng oanh đề. Ngoài cửa sổ một bóng đen tối sầm, nháy mắt Ẩn Hiên đã xuất hiện trong phòng

- Quốc chủ!

Bạch Ẩn Hiên chắp tay hành lễ

- Bạch huynh, ko cần đa lễ, về sau cũng đừng gọi ta quốc chủ.

SS cũng đứng lên

- Ca ca, ngồi xuống trước đi!

SS lôi kéo AH ngồi xuống, đưa cho hắn li trà. BAH sủng nịnh xoa xoa đầu SS

- Người, ta đã giam lại rồi, làm ko tồi nha!

- Đó là, huynh cũng ko nhìn xem ta là muội muội của ai.

SS kiêu ngạo tự đắc một chút, rất là cao hứng. BAH bất đắc dĩ tươi cười. TH cũng cười, nhưng nhìn thấy AH xoa đầu SS, lại cười nói vui vẻ như vậy ánh mắt hắn nhìn AH có chút ko vui, hắn, đang ghen? BAH cũng ko phải người thường, tự nhiên nhìn ra được ánh mắt của TH có chút ghen, nhưng mà muốn kết hôn với SS, chỉ chịu chút dấm chua như vậy đã là quá tiện nghi cho hắn.

- Ca ca, sự tình đều xử lí thỏa đáng rồi?

- Đương nhiên!

AH nghiêm nét mặt nói.

- ta theo dõi DL tới nơi giao giữa An Lạc huyện và Lập sơn, ở lưng chừng núi có một tảng đá lớn, DL xoay một cái cơ quan nhỏ trên tảng đá khiến nó di chuyển, ta theo sát hắn xác định bên trong chính là hang ổ Đồ Long hội.

Thiên Hựu cũng ngưng mi hỏi

- Đồ Long tổng bộ có bao nhiêu người?

- ước chừng năm trăm tả hữu, ĐLH giáo chúng cũng ko nhiều, chỉ vì che dấu vô cùng tốt nên khó tiêu diệt, SS quay về kinh thành đã góp nhặt tư liệu về ĐLH, cũng đã đem hết thảy những tư liệu này đưa cho Cát tướng quân, sở dĩ ko nhúc nhích là bởi vì tổng hội của bọn chúng che dấu rất tốt, chỉ sợ đả thảo kinh xà. Hiện tại tổng hội của chúng đã tìm thấy, chỉ cần Sở huynh lên tiếng là có thể một lưới bắt hết.

- Ân, rất tốt, Sở mỗ đa tạ Bạch huynh.

Thiên Hựu vừa lòng gật đầu, nhưng khóe mắt vẫn hiện chút lo âu, SS cùng AH liếc mắt nhìn nhau một cái, BAH hiểu ý gật đầu, sau đó từ trong ngực áo lấy ra một túi gấm đưa cho TH. TH nghi hoặc tiếp nhận, nhưng khi hắn nhìn đến túi gấm kia thì cả người như bị sét đánh, đứng sững tại chỗ, có chút ko thể tin được ngẩng đầu nói.

- Này? Đây là...

SS cho hắn một ánh mắt xác định. TH thấy nàng khẳng định như vậy, trong mắt liền như có sương mù, lại cúi đầu nhìn túi gấm trong tay run rẩy khẽ vuốt. Túi gấm này nhất định là của mẫu hậu thêu, cảm giác này, chỉ có mẫu hậu hắn mới có, hắn nhất định là ko có nhận sai. Thật cẩn thận mở túi gấm ra, bên trong có một phong thư, TH coi như trân bảo thật cẩn thận mở ra đọc, nét chữ quen thuộc đập vào mắt.

" Long nhi, con có khỏe ko? Mẫu hậu hiện giờ tốt lắm, cảm tạ trời xanh để Long nhi của ta còn sống, phụ vương của con trên trời linh thiêng sẽ thực vui vẻ. SS cô nương viết thư đến nói cho ta biết chuyện của con những năm gần đây, ta thật vui vẻ. Long nhi của ta làm quốc chủ, một quốc chủ tốt. Long nhi, con chuyên tâm làm chuyện chính sự của con đi, SS cô nương phái người tới chăm sóc cho ta tốt lắm, con ko cần lo lắng. ĐLH làm nhiều việc ác, ko trừ tắc dân bất an, xã tắc bất an. Mẫu hậu biết con đáy lòng nhân từ, nhưng đôi khi quá mức nhân từ cũng ko phải chuyện tốt. Long nhi, con phải thật dứt khoát, ta hi vọng sơm ngày tiêu diệt được ĐLH, chúng ta mẫu tử đoàn tụ. Mẫu lưu!"

TH nước mắt vẫn là rơi xuống, có kích động có tưởng niệm còn có áy náy.

- Mẫu hậu! Long nhi thực xin lỗi người!

TH thì thào nói. SS đau lòng nhìn hắn tưởng niệm mẫu thân, trong mắt cũng ngập nước.

- Thiên Hựu ca, chúng ta hiện nay đã ko còn nỗi lo về sau, chỉ còn chờ cơ hội đem ĐLH một lưới bắt hết, như vậy huynh có thể sớm ngày đoàn tũ với thái hậu rồi.

SS lấy ra khăn tay thay hắn lau nước mắt. TH cũng đã điều hòa được trạng thái, nhưng vẫn khó nén thâm tình nói

- Ko phải ta cùng mẫu hậu đoàn tụ, mà là chúng ta người một nhà đoàn tụ!

SS sửng sốt lập tức hiểu được TH nói "người một nhà" là cái ý tứ gì, ko khỏi lại hiện ra khuôn mặt đỏ thẫm. TH vui vẻ nhìn nàng. Bạch Ẩn Hiên nhìn thấy mình đã hoàn toàn bị hai người này xem nhẹ, ko khỏi ho nhẹ vài tiếng. Khiến cho 2 người giật mình tỉnh lại, có chút xấu hổ dời tầm mắt khỏi đối phương, SS khuôn mặt nhỏ nhắn lại càng đỏ đậm hơn. Thiên Hựu thì vội nói sang chuyện khác

- Hiện giờ mọi sự đã chuẩn bị, ngày mai bọn chúng sẽ báo Đường Thành Nghị đã chết, lúc đó sẽ cho NV âm thầm cứu Thành Nghị về. Chúng ta chuẩn bị tốt, bọn chúng cũng chuẩn bị tốt, trận đại chiến này đã bắt đầu rồi.

- Ân!

SS cùng AH cùng trịnh trọng gật đầu, trận chiến này chỉ cho phép thành công.

Ngày thứ 2, huyện lệnh vẻ mặt kinh hoảng chạy đến phòng TH, thiếu chút nữa cùng TH đang muốn xuất môn chạm trán. TH tức giận nói

- Diệp huyện lệnh, có chuyện gì mà kinh hoảng như vậy?

Diệp huyện lệnh vội vàng quỳ xuống

- Hồi quốc chủ, trọng phạm Đường Thành Nghị đêm qua tự sát trong nhà lao rồi ạ!

- Cái gì? Chỉ một tên tù nhân cũng trông coi ko được, còn để hắn tự sát?

- Hạ quan biết tội!

Huyện lệnh sợ hãi đáp. TH lạnh lùng liếc hắn một cái

- Bỏ đi, ĐTN này án tặc, chết còn ko đủ, tự sát xem như là tiện nghi cho hắn.

Ngữ khí chứa nhiều sự chán ghét. Huyện lệnh lộ ra ý cười

-Vậy, quốc chủ, thi thể của hắn....?

Thiên Hựu khoát tay

- Cho phép các ngươi xử lí như xác các tù nhân khác đi.

Nói xong thẳng hướng phòng thái hậu đi đến.

-End chương 17-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro