4. A helping hand

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Translator : Mêu
Disclaimer : Mình không ở hữu bất cứ thứ gì ngoài bản dịch. Bản gốc thuộc về reviee
Author :  reviee
Source : https://www.fanfiction.net/s/5262636/1/A-Helping-Hand
Pairing : Sasusaku, một chút Naruhina
Rating : T
Warning:  none
Summary : một thằng con trai không lãng mạn và hai bà mẹ. Đọc để xem các bà mẹ sẽ giúp đỡ thằng con như thế nào

------
Bởi vì các bà mẹ là những người ồn ào
Và họ đưa những lời khuyên tuyệt vời nhất của những người phụ nữ tuyệt vời nhất, cho những đứa con trai ngu ngốc của họ...
Kể cả đó không phải là con trai của họ
------
"Con của cậu khá là đẹp trai đấy, Mikoto-chan "! Kushina nói, phẩy phẩy mái tóc đỏ rực. Cô cười toe toét với người phụ nữ tóc đen, và người phụ nữ tóc đen cười lại.

"Nó có những cử chỉ thanh lịch và cô bạn gái xinh đẹp không ?"

"Ồ, nhưng nó không đẹp trai bằng con của cậu ! Thằng con cậu thật năng động và dễ thương, hoàn toàn khác thằng con đầu ổ gà của tôi. Cái thằng không dịu dàng." Mikoto cười toe toét khi trao đổi nhau những lời khen. "Ồ, nhưng nó có đấy ! Con bé thật tuyệt vời . Nó có một phong thái tuyệt vời. Tên con bé là Sakura !"

"Sakura ?" Kushina lẩm bẩm, một nụ cười lém lỉnh trải dài. "Ý cậu là Haruno Sakura, bạn thân của Naru-chan nhà tôi ?"

Mikoto gật đầu lia lịa. "Ừ. Tớ biết vào một ngày vì Naruto bị bom quá lâu vì Bánh Ngọt, và con bé có thể đã gặp nó. Chúng nó hoàn toàn đang yêu.

"Ôi chúa ơi, thật tốt cho cậu quá ! Cậu biết chứ, con bé có một nụ cười dễ thương nhất quả đất ! Thật ghen tị, Mikoto-chan !" Kushina khóc, giơ tay lên trời với sự cương quyết. Kushina luôn là người phụ nữ ca kịch, Mikoto trầm ngâm.

"Ah, ah, ah !" Mikoto lắc ngón tay ngay trước mặt Kushina. "Tôi nghe từ Bánh Ngọt rằng Naruto đã có một người hâm mộ tuyệt vời !" Rồi, Mikoto đặt một ngón tay lên môi và ấn chặt nó lại với nhau, thì thầm. "Đó là người thừa kế nhà Hyuuga ! Hyuuga Hinata-chan !"

Kushina giật mình. "Cái gì cơ ? Người thừa kế nhà Hyuuga đang theo đuổi con trai tôi ? Tại sao, tôi phải đặt một cái giác quan lên người thằng đấy mới được !"

"Đó là những gì Bánh Ngọt kể cho tôi." Mikoto nghiêng người và bắt chéo tay. "Nó nói là thằng con của cậu cực kì đần độn !" Người phụ nữ tóc đen nhướng đầu và chống tay lên cằm, ý nghĩ lướt qua đầu cô. "Và tôi gọi lại, con tôi bảo là kể từ khi nó và Sakura hẹn hò, Naru-chan và Hinata-chan cũng hay đi cùng nhau !"

"Oooooh!" Kushina kinh ngạc. "Cậu nghĩ rằng con tôi sẽ hẹn hò với người thừa kế gia tộc lâu đời và cao quý nhất Konoha ?"

Mikoto gật đầu kịch liệt. "Là bạn thân của cậu, tớ hi vọng điều đó bằng cả trái tim ! Hai thằng con của chúng ta sẽ cưới người phụ nữ thanh lịch và cao quý, tôi đoán chừng."

"Tôi biết mà. Tôi không thể đợi tới khi Naru-chan đưa Hinata-chan qua cửa nhà và giới thiệu con bé ! Và tôi chả quan tấm nếu tôi trở nên tự đề cao, nhưng tôi sẽ cầm tay con bé và nó sẽ như kiểu, Con thích con trai của cô ? Nhiều không ? Con có yêu nó không ?" Cô nghe thấy tiếng khúc khích của Mikoto. "Tôi-"

"Con về rồi.." Hai người phụ nữ nghe thấy tiếng ai đó - với một sự thô lỗ và gam giọng trầm và cậu ta đang đi về phía nhà bếp.

"Chào con !" Mikoto trả lời bằng giọng lảnh lót. "Con có đưa Sakura-chan tới không ?" Mikoto nhìn chăm chú và không thấy một màu hồng nào. "Thôi nào, Bánh Ngọt ! Hôm nay là sinh nhật con ! Tại sao con không đưa cô ấy đến đây ăn tối ? Thực ra, không- tại sao con lại ở đây để ăn tối ?"

"Không có gì đâu mẹ," thằng nhóc đầu tổ quạ đưa tay vuốt mái tóc. "Tối nay cô ấy bận rồi."

"Con còn định lừa mẹ ư, Uchiha Sasuke ?" Mikoto đứng dậy, chống tay lên hông và lườm cậu con trai út. "Sakura-chan là bạn gái của con, Bánh Ngọt ạ, và cô bé nên ở với con trong đêm sinh nhật của con."

"Tch." Thằng bé càu nhàu và định lên trên tầng khi cảm thấy một đôi bàn tay nữ tính tóm lấy cổ áo của bộ đồng phục trường của mình.

"Không nhanh như vậy đâu, thưa ngài !" Mẹ cậu, với một tay kéo xuống, lôi Sasuke ra ghế sofa - bên cạnh Kushina. "Nói với chúng ta rằng con đã làm gì, hoặc con sẽ bị cấm túc trong ba tháng - và con sẽ phải xin lỗi bởi vì cô ấy có thể có người khác."

"Sao mẹ lại phỏng đoán rằng bọn con chia tay ?"

Mikoto thở dài. "Nhìn lại con đi," cô nhìn cậu nhóc từ trên xuống dưới, và chúng ta không thể quên cái nhìn mà Kushina nhìn y hệt. "Con đang thất vọng ! Đừng có nói dối mẹ, cậu trai trẻ !"

"Tch." Cậu nhạo báng. "Bọn con không có chia tay. Không có sau hai năm," cậu nhắm mắt, nhìn khi cậu nghĩ lại. "Cô ấy -" cậu dừng lại, thở mạnh. Hai người phụ nữ nhìn cậu chờ đợi. "Cô ấy nghĩ con không đủ lãng mạn." Cậu dừng, nghĩ lại những từ đó. "Cô ấy nghĩ là con không thể hiện đủ tình cảm,"

"Điều gì đã gợi ý cho cô bé, Sasuke-chan?" Kushina hỏi, nhướn mày.

Cậu nhóc nhìn xuống và chớp mắt. "Thằng đần đó,"cậu nói với họ và Kushina nhìn cậu. Thằng con cô đã làm gì ? "Thằng đấy cứ âu yếm người thừa kế nhà Hyuuga, hôn cô ta mỗi năm giây, khen ngợi cô ta khi mặt cô ta dính đầy bùn và ôm rất chặt và con nghĩ mạch máu của cô ta đã bị đứt."

"ÔI CHÚA ƠI, KUSHI-CHAN !" Mikoto rú lên. "Thằng con cậu đang hẹn hò với Hinata ! Cậu thật may mắn !"

"Tôi thật tự hào về thằng đấy !" Kushina vỗ tay một cách trẻ con. "Tối tay, tôi sẽ đãi nó một một bát mì miso ramen cỡ đại bự ! Nó xứng đáng mà !"

"Con đi đ-"

Trước khi Sasuke có thể nói xong, mẹ cậu đã kéo tay cậu về ghế sofa. "Ở lại." cô rít lên. "Chúng ta cần giải quyết vấn đề của con. Con là một thằng con ngu ngốc, thật đấy." Cô thở dài và quay sang Kushina. "Thiệt tình, nó còn tệ hơn cả Fugaku !"

"Cái gì ?" Sasuke cằn nhằn "Con đã làm sai cái quái gì ?"

"Cẩn thận cái miệng, Bánh Ngọt !" Mikoto lườm cậu con trai. "Dù sao, quay trở lại vấn đề. Ý con là con không âu yếm cô bé, hôn cô bé mỗi 5 giây và blah blah... ?"

"Con không làm cái đó." Cậu nói, quay đi chỗ khác. "Nó thật ngu ngốc."

Mikoto giơ tay lên và đánh nhẹ vào đầu cậu. Cậu lườm mẹ, xoa nhẹ đầu. "Sao mẹ đánh con ?"

"Vì con ngu ngốc !" Cô gầm lên, khoanh tay lại trước ngực.

Kushina chen vào - được xem một vở kịch drama ngay trước mắt thật thú vị. "Con trai, ta nghĩ điều mà mẹ của con đang nói là... Con có thể có một ngoại hình ưa nhìn, Chúa đã ban tặng cho con, nhưng lại không cho con một cái nhìn đúng về sự lãng mạn hay sự cảm mến."

"Con không biết rằng đã có luật lệ trong để trở nên lãng mạn với bạn gái đấy,"

"Khỉ thật, Miko-chan, con trai cậu đần thật. Tớ xin lỗi."

"Đừng xin lỗi, Kushina-chan ! Đó không phải là lỗi của cậu khi con trai tôi chậm hiểu hơn bao giờ hết khi nói đến sự lãng mạn." Mikoto gắt gỏng. "Tôi nghĩ nó được di truyền gen từ Fugaku."

"Ôi trời."

"Đúng là phụ nữ. Thế hai người định giúp con hay như nào ? Trận cãi nhau hôm qua, cô ấy VẪN chưa nói chuyện với con. Cô ấy tránh mặt con cả ngày." Sasuke gắt.

"Con say rồi." Kushina cười.

"Thiệt tình..." Mikoto đồng tình.

"Nói cho con biết con phải làm gì đi, ôi chúa ơi !" Sasuke đấm vào ghế sofa và rít lên, nhìn chằm chằm vào bàn cà phê.

Mikoto đặt một ngón tay lên môi và cười. Một tia sáng lên trong mắt cô. "Để lãng mạn... Khi cô bé quay người lại, con phải lén lút, tất nhiên, tay con vòng qua chỗ lưng cô bé. Và tất nhiên, trong tay con là một bó hoa tuyệt đẹp - trắng và hồng. Bó hoa phải ở ngay dưới mũi cô bé. Dựa đầu của con vào vai Sakura, và mổ vào má cô bé." ( mổ ư ?!!)

Kushina chen vào. "Và con phải thì thầm - yêu thương, hiểu chưa thằng đần - vào tai cô bé - oh và dịu dàng nữa, nghe rõ chưa thằng mặt ngố - rằng con đang xin lỗi, và con sẽ thể hiện nhiều tình cảm hơn thằng con của ta - mặc dù ta nghĩ điều đó sẽ không thể nào - một cách công khai."

"Cái gì cơ ?"

Mikoto và Kushina đều lườm cậu một cách đáng sợ. Sasuke không bối rối, tất nhiên, nhưng cậu cảm thấy không được thoải mái. "Uchiha Sasuke," Mikoto bắt đầu. "Nếu con không hàn gắn lại mối quan hệ với một cô gái tốt và lịch thiệp như thế, mẹ thề với thần linh là con sẽ không thấy được ánh sáng trong mười năm tới đâu."

"... Được rồi."

--
Ngày hôm sau, Sasuke đi theo Sakura tới cửa hàng tạp hoá. Khi cô lấy một quả cà chua chín, một nụ cười buồn hiện lên trên mặt cô, cậu quyết định tiến vào.

Tay cậu vòng quanh phần lưng mảnh mai của cô, và để đầu tựa vào vai cô. Cậu cảm thấy cô căng thẳng và rùng mình trong vòng tay của mình - và cậu biết cô sẽ gạt ra ngay lập tức nếu cô không nhận ra mùi hương của mình. Những bông hoa đã bị mắc kẹt ngay dưới mũi của cô, và chầm chậm, cậu cảm  thấy cô đang thư giãn.  Đôi môi cậu từ từ vuốt ve má cô, di chuyển chậm chạp và cắn vào làn da mềm mại. Cậu có thể cảm nhận được hơi nóng phát ra từ má cô, và từ khoé mắt của mình, cậu có thể thấy nó đỏ ửng lên.

Cô đỏ mặt.

"Tớ...xin lỗi, Sakura."cậu thở dài, tiếp tục vuốt ve má cô. "Tớ biết tớ không thể hiện đủ tình cảm một cách công khai..."

"Mmm.."

"Nhưng...cậu biết là tớ vẫn yêu cậu đúng chứ ? Tớ không nghĩ là mình lại có thể để cậu quên điều đó đâu." Cậu cười trên má cô. "Tớ yêu cậu."

"Ừ" cô lí nhí, quay người lại và hôn lên môi. "Tớ cũng yêu cậu."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro