Ngày tái xuất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm ngày hôm sau, khi bình minh mới ló rạng, Yami trong mộng tỉnh lại, bên cạnh hắn chính là ba cơ thể hoàn hảo đang cuốn lấy cơ thể hắ như những con bạch tuộc, sự tiếp xúc da thịt đầy xúc cảm để cho hắn nhớ lại cuộc mây mưa vân vũ đêm qua. Không biết hắn đã hành hạ ba ngươi nhiêu lần, chỉ biết rằng cả ba cho tới một giới hạn đều phải khóc hét lên xin hắn tha mạng. 

"Ư... để cho ta ngủ một chút"

Giành lấy lồng ngực hắn làm cái gối mềm làm điểm tựa, cái đầu nhỏ của Ari lúc lắc, mái tóc bạch kim đẹp đẽ xõa xuống phủ đầy ngực hắn giống như một tòa tháp bạc, một nửa khuôn mặt hoàn mỹ, kiểu diễm bị mai tóc che đi, để lộ ra một đôi môi hồng mấp máy thở lộ ra một chút đáng yêu, không có giống một cường nữ ngay hôm qua. Cùng đó, tại hai bên tay hắn chính là hai người Lesta cùng Scarlet, tuy không có giống như Ari mĩ miều khuôn mặt nhưng cả hai đều là tuyệt sắc mỹ nữ ngàn năm có một, không khỏi khiến người khác nhìn lại muốn nhìn thêm thật nhiều lần. Cả hai người hiện tại ôm thật chặt lấy cánh tay của hắn, bộ ngực no đủ bị ép vào đó trở thành trăm vạn hình thù, mềm mại căng tràn.

Giống như tiếng ngáy nhẹ của Ari cất lên khiến cho các nàng cũng có một chút khỏ để ngủ, đem mặt mình vùi vào bên cạnh tay hắn, nhất thời hắn có thể cảm nhận hai luồng nhiệt phả vào cánh tay mình.

Yami thử nhúc nhích một chút đẩy các nàng ra, kết quả các nàng giống như không muốn rời xa, ôm lấy hắn mỗi lúc một chặt lại, nhất là Ari lớn gan, thậm trí cái đùi còn khẽ ma sát vào nơi nào đó, lập tức khiến hắn cẳm thấy một cỗ nóng rực chẳng qua rất nhanh bị hắn đè xuống. Ba nữ này hẳn sớm đã tỉnh dậy đi? Hắn không khỏi suy nghĩ một chút vấn đề.

"Ta biết các ngươi đã dậy"

Ba phía vẫn không có tiếng trả lời, nhưng hơi thở sớm đã có chút dao động, hiển nhiên vì chột dạ mà không dám tỉnh dậy. 

"Các ngươi..."

Hắn chưa kịp nói hết lời, liền đã bị tiếng ngáp giống như tiếng mèo kêu đầy đáng yêu của Ari áp đi, hắn lườm nàng, rõ ràng vì sao nàng lại cố cắt đứt hắn. Lục đục một chút vài tiếng động, hai người kia cuối cùng cũng lười biếng thức dậy, ánh mắt khẽ liếc tới hắn cuối cùng không dám nhìn mà ngoảnh đi, trên má ráng hồng rực rỡ trong nắng sớm. 

"Hừm... các nàng rất đẹp sao?"

"Ừm"

Yami không già mồm chối cãi, các nàng thực sự rất đẹp, đó là điều rất hiển nhiên.

Không lường trước được Yami sẽ nói thẳng ra như vậy, cả hai người kia càng như muốn chiu xuống lòng đất, thậm trí nếu có một cái hố các nàng sẽ không ngần ngại mà nhảy tới, khuôn mặt mỗi lúc một nóng bỏng. Về phần Ari, nàng ta bất mãn nhìn Yami, không phục mà nói

"Các nàng đẹp, lẽ nào ta không bằng các nàng hay sao?"

Ari nàng có thể nói không sai, thực tế nếu luận cả khí chất lẫn khuôn mặt, thân hình, nàng đúng là rất hoàn mỹ hơn bất kì ai, chẳng qua Yami có một chút không thích thú với tính nết của nàng vậy nên trong mắt hắn đẹp cũng hóa thành xấu xí.

"Phải, ngươi rất xấu"

"Ngươi nói láo, rõ ràng ngươi đang có tư ý!"

Ari la lên một tiếng, không ngần ngại cơ thể chẳng có chút đồ khóac lên, nhào về phía Yami. Khoảng cách rất gần, lấy năng lực của tân Thánh Mẫu, Yami không thể như trước phản ứng tránh né, lập tức bị nàng lao tới đẩy ngã, may mắn nàng không có ý tứ ra tay mạnh, nếu không Yami hẳn sẽ chịu đủ sát thương.

Bị nàng đè xuống, Yami không có ý định rời khỏi cơ thể mềm nhuyễn của nàng, khóe miệng khẽ nhếch lên cười, ẩn ẩn hiểu rõ nàng muốn gì.

Biết rõ tâm cơ bị nhìn thấu, Ari không có chút gì ngại ngùng trên mặt, quyến rũ uốn éo vòng eo thon gọn của mình, chà sát lấy phần dưới của hắn, ghé tai hắn mà thủ thỉ

"Trời hẵng còn sớm, làm một chút nữa sẽ không sao đâu phải không"

Scarlet lẫn Lesta đỏ mặt, các nàng vẫn không có lớn gan như Ari, nhưng sau cùng cũng không có phản đối, ánh mắt nhìn hắn có vài phần chờ mong.

"Haruto, các ngươi dậy rồi sao?"

Cả bầu không gian yên lại, lần nữa cảm giác xấu hổ bao trùm lấy toàn bộ căn phòng. Haishen từ phía bên ngoài mở cửa, nhận thấy mình đã vào không đúng lúc nàng ta mập mờ ý cười sau đó từ từ đóng cửa

"Là lỗi của ta, các ngươi hãy tiếp tục, lần sau làm nhớ đóng cửa"

Một bên, Ari biểu cảm có chút phức tạp, nếu nàng nhớ không lầm thì tại đêm qua nàng đã khóa lại cửa...

Yami cũng rõ ràng điểm không đúng này, khi nhìn ra ngoài khe cửa chuẩn bị khép lại, hắn lập tức trông thấy Huyền Tử đứng bên cạnh Haishen, vẻ mặt có một chút thất lạc lẫn không cam lòng, lẽ nào là do con bé? Hắn không rõ, nhưng chuyện cánh cửa bị mở ra từ lúc nào có khả năng rất cao liên quan tới nàng. 

Thấy ánh mắt lạnh lẽo của Yami nhìn tới mình, Huyền Tử giật mình vội vàng rời đi.

"Có gì sao?"

Ari cảm thấy biểu cảm của hắn có chút cổ quái liền hỏi. Chẳng qua hắn lắc đầu

"Không có gì đâu..."

Hắn ngồi dậy, hiển nhiên không còn có ý định làm việc kia nữa. Nhanh chóng thay y phục hắn rất nhanh biến mất trong căn phòng. Ari híp mắt nhìn ra cửa, rõ ràng hắn đang có cái gì đó giấu các nàng.

Đi ra ngoài, Yami không có nhỏ nhen để mà tìm tới Huyền Tử dò hỏi, với năng lực nàng ta muốn giám sát hắn cũng không cần làm như vậy. Hơn nữa nàng ta cũng đang chịu sự bảo hộ của Bóng, hắn rất kiêng kị năng lực của nàng.

Bước chân ra khỏi khách sạn, hắn ngước mặt lên nhìn mặt trời dần ló rạng...

"Đã trở về... chỉ bằng làm một chút gì đó thú vị..."

Rút ra Hikagari, sau khi hấp thụ cổ vật, nó đã trở lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, hiện tại cả thân kiếm được bao phủ trong màn đêm tưởng chừng vĩnh cửu, lâu lâu sẽ phát ra một tia huyết quang lập lòe.

"Tới lúc để ngươi tái sinh rồi..."

Như nghe thấy lời hắn nói, cán kiếm rung lên từng đợt mạnh mẽ, tà khí theo đó cũng ba động phát tán. Nó kích động hơn bao giờ hết, nó đang muốn trở về với hình thái vốn có của nó cùng hắn đoạt đi nhưng mạng người xấu số cùng hắn. Tuy ý thức đã cắt lìa nhưng cảm nhận không thể nào mất đi, nó đang rất kích động. Phải, chiến hữu của hắn đã quá lâu không thể trực tiếp cảm nhận oán khí lẫn huyết tinh rồi...

"Hư Không Phá Toái"

Hắn chém một đường lên không trung, lập tức thời không tại đó bị chẻ đôi mở ra một cánh cổng không gian. Điểm đến chính là Inotias.

Hắn di chuyển vào phía trong cánh cổng hư không, sau khi hắn vào trong cả vết rách giống như không còn tồn tại, khép lại mà biến mất hoàn toàn.


Inotias là một thế giới song song kết nối cùng Trái Đất, tuy vậy nhưng kết cấu thời gian của hai nơi không hề giống nhau. Nếu như tại Trái Đất hiện tại là sáng sớm thì ở nơi đây đã là chiều muộn, bóng tà đã sớm kéo dài trên từng con đường, in màu cam huyền bí của mình lên từng vách tòa nhà cao tầng.

Tại một con hẻm nhỏ trong thành phố, Yami phá không mà bước ra. Mục đích lần này hắn tới chính là để thu hồi lưỡi kiếm của Hikagari. Khi còn ở Trái Đất, nó chẳng qua chỉ rung động một chút, nhưng tiếp cận càng gần bộ não của mình, sự cộng hưởng càng mạnh mẽ rõ rệt, nếu như hắn thả ra chuôi kiếm, nó sẽ lập tức lao về hướng nó cảm nhận được lưỡi kiếm.

Rừng già Elves, nơi cư ngụ của những tinh linh tiên tộc xa xưa nhất, cao cấp nhất, huyết mạch gần với chúa trời nhất. Để cho một tồn tại như vậy bảo hộ, phong ấn lấy lưỡi kiếm đáng nguyển rủa quả thực không có gì khó lý giải.

Cả cơ thể hắn hòa vào không trung biến mất, chớp mắt vượt qua trăm ngàn khoảng cách mà xuất hiện trước rừng già Elves.

Chỉ với sự xuất hiện của hắn, cả khu rừng đã bị bao phủ hoàn toàn bởi sát khí mạnh mẽ, mặc dù hắn chưa xuất động năng lực nhưng có lẽ nơi linh thiêng này đã mẫn cảm với hắn, dễ dàng bị hắn nhiễm bẩn.

Cảm nhận được không gian linh thiêng bị sát khí lẫn hắc ám nuốt chửng, tộc nhân Elves từ trong rừng rất nhanh đã xuất hiện, xếp thành một hàng ngủ chỉnh tề bảo vệ phía trước lối vào khu rừng. Ai ai cũng rõ ràng kẻ xâm nhập là ai, từ vài tháng nay lưỡi quỷ kiếm luôn luôn bất ổn, ẩn ẩn có khả năng xé nát xiềng xích mà  thoát ra, khi mà Yami tiến tới, nó càng điên cuồng dẫy dụa hơn hòng thoát ra.

Nhìn phía trước mặt toàn là tai nhọn Elves, Yami không chút bận tâm chúng có huyết mạch cao quý ra sao, chỉ nhàn nhạt nói một câu

"Vật quy nguyên chủ"

Đồng thời cơ thể bùng nổ ra năng lượng kinh người, đâm xuyên nền trời để rồi mưa giông kéo tới, sâm chớp rền vang khắp một mảng trời rộng lớn, tựa một con ma long gào thét đem cả bầu trời làm tổ. Tiếng sấm rền vang như tiếng tù và báo hiệu đế vương trở lại. Chỉ là một chút năng lực thôi cũng đủ để dẫn động thiên địa, kẻ này không cần nói cũng biết là ai. Với trí thông minh của tất cả dân tộc Elves, hẳn sẽ dễ mà biết được danh tính của hắn.

"Nếu như các ngươi cản đường, chỉ sợ tộc Elves cũng là tới đây thôi!"

Giọng nói của hắn âm trầm nhưng giống như sét đánh ngang tai tất cả, đem uy áp đè nặng lên vai chúng, một đám vài trăm người chỉ biết run rẩy nắm lấy ống áo dài. Áp lực kinh khủng từ nhẫn thần của hắn không phải kẻ nào cũng chống đỡ lấy được, có kẻ đã khụy xuống, có kẻ cũng đã sắp tới đoạn từ trần cũng có kẻ đã hóa ngu ngốc vì thần hồn rách nát.

Dưới áp bức khủng bố này, ngay khi các tộc nhận không thể chịu nổi, một giọng nói ngạo mạn cất vang, từ phía sau truyền tới thần lực mạnh mẽ giúp cho các tộc nhận thoát khỏi cơn nguy kịch

"Không được gục ngã trước ác ma! Dù chết cũng phải ngăn cản hắn lấy được ma vật"

Hàng người từ từ lùi ra, để lộ ra một con đường nhỏ, từ phía sau một bóng dáng nữ nhân bước tới, thân khoác bạch ngân chi giáp, đôi mắt phượng lăng lệ, đầy cao ngạo híp lại trừng nhìn tới Yami.

Hắn nhìn nàng, trên miệng câu lên nụ cười tàn độc, hóa ra là người quen

"Tiểu thư, đã lâu không gặp"

Bỏ qua câu đùa ác ý của hắn, thanh kiếm kim sắc bên hông rời vỏ, tiêng lưỡi kiếm va chạm cùng vỏ lại giống như một con ma long thứ hai, đối nghịch cùng con ma long đem hắc ám đến trên bầu trời.

"Bước qua xác ta nếu như muốn lấy lại thứ đó"

"Hồng trần hóa khô lâu... nếu ngươi đã muốn chết đến vậy..."

Chuôi kiếm trên tay hắn bùng nổ ra tà khí, một lưỡi kiếm đỏ thẫm sắc huyết xuất hiện, đem áp lực đẩy đến đỉnh điểm, đất đá hóa thành bụi nhỏ bốc lên, mâu trời lưu chuyển hóa giông lốc

"Ta đành thành toàn!"

Dứt lời, cả hai tia bạch sắc lẫn huyết sắc lao vào nhau, cả trận địa bị áp lực thổi bay trong tích tắc, hóa thành một chiến trường ác liệt đúng nghĩa, đầy hủy diệt.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#action