Chap 8 Sự thật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã một tuần kể từ hôm ấy, em ấy không đến gặp tôi, ngay cả trò giả bệnh, cũng chẳng giúp tôi gặp được em ấy mà lại còn mang một đống phiền phức vào thân.

Hôm nay tôi còn phải đi gặp cô Park, vị hôn phu của tôi. Chỉ nghe sơ qua thôi, cô ấy xinh đẹp và sang trọng, mắt lại to nữa chắc là rất dễ thương nhưng tính cách lại khác xa với vẻ ngoài của mình. Dù sao thì tôi cũng muốn biết vì sao em gái tôi lại thích cô ấy.

Lạ thật, xe hơi dừng bánh trước một tiệm bánh chứ không phải nhà hàng. Tưởng cô Park là người sang trọng chứ thì ra lại thích ăn bánh ngọt sao.

Bước vào tiệm bánh, mọi thứ đều mang một tông hồng nhạt dễ chịu, trông như một ngôi nhà công chúa vậy. Công chúa ... là cô Park sao ?!

"Chị đến rồi sao?!"

Ah một cô gái sau quày bánh bất ngờ đứng dậy rồi quay sang chào tôi. Kiểu chào này có gì không ổn lắm. Lẽ nào là ...

"Cô Park"

Tôi lỡ miệng nói, nhân tiện, sao cô Park lại mặc đồ của nhân viên thế kia ?!

"Chắc chị là Jungyeon nhỉ ?"

"Vâng ạ.. vâng"

Cô Park thật sự rất chững chạc, dù tôi lớn hơn nhưng có cảm giác không thể sánh bằng cô Park nhỉ ?

"Haha, chị không cần phải lễ phép như vậy, hân hạnh được làm quen."

Cười đẹp thật, cô Park chìa tay ra với tôi, bắt tay với vị hôn phu của mình sao, như đối tác...

Chắc cũng nên thay đổi cách xưng hô nhỉ ?

"Em là Park Jihyo, hân hạnh"

"Chị là Yoo Jungyeon, rất vui được gặp em"

Tôi nghĩ mình thích nụ cười của em ấy.

Khác với Jihyo, Mina không hay cười, em chỉ cười mỉm, hạn chế cười sao?! Cười hở lợi cũng rất đáng yêu mà. Nhất là đối với em.

"Chị đã bao giờ gặp được định mệnh chưa ?"

"Định mệnh ?!"

"Một người mà chị không thể quên ấy"

"Vậy à"

Tôi lại đỏ mặt khi nghĩ về Mina.

"Chắc là Jihyo đã có người trong lòng rồi đúng chứ?"

Em ấy đỏ mặt, con gái thật quá dễ thương đi mà.

"Có thể nói cho chị biết không ?" Tôi thật sự rất tò mò về em ấy.

"Không, không được, mục đích hôm nay là để chúng ta hiểu nhau hơn nhưng không phải với chủ đề này." Jihyo cự tuyệt, tôi cảm giác mình đã khiến em hơi khó xử.

"Xin lỗi, ..."

"Không sao đâu, em tha thứ cho chị"

Tha thứ ?! Đúng là ...

"Jihyo cũng có lúc đáng yêu đó chứ, chắc là em có rất nhiều người để ý đúng không ?"

"Sao chị lại nói thế ?"

"Vì lúc nãy Jihyo đỏ mặt, con gái khi nghĩ về người mình thầm thích ai cũng dễ thương cả."

Thành công rồi, Jihyo lại đỏ mặt tiếp, nhưng không khí đã trở nên bớt ngượng hơn.

"Lúc nãy Jungyeon cũng dễ thương lắm đó"

Ý em ấy nói vậy là sao ? Tôi đỏ mặt, lúc nãy có nghĩ về Mina nhưng không ngờ lại...

"Hình như chị thích cái cô Myoui Mina gì đúng không nhỉ ?"

"Mina, hả ?! ..."

Jihyo đẩy tôi ngồi xuống, tôi nuốt nước bọt. Rất nhiều lý do khiến tôi không hề muốn nói hay thừa nhận về việc này.

Thứ nhất, em ấy sắp kết hôn. Thứ hai, ... có thứ gì đó kì lạ ở em ấy.

"Nghe nói khi chị bị tai nạn, cô ta ngày nào cũng đến chăm sóc chị nhỉ ?"

"Đúng đó, Mina rất tốt với chị"

Ánh mắt Jihyo có điều gì đó làm tôi sợ, em ấy biết điều gì về Mina sao ?

"Rất tốt ?!"

Jihyo.. em ấy cư xử lạ quá, rất khác với lúc nãy. Em ấy chống tay vào vai tôi, lực bóp đó khiến tôi khó chịu vì đau. Chuyện này không thể kết thúc sao ?

"Ngủ với chị gái mình, cô ta tốt đến như vậy hả ?"

Chị gái !! Chuyện này là sao ?! Sao Jihyo lại nói như vậy. Tôi vùng lên, đẩy Jihyo ra.

"Em nói gì vậy ?!"

"Em nói là.. hai người.. Mina và chị .. là - chị - em"

"Không thể được"

Mắt tôi cay xé lại, làm ơn nói đây là trò đùa đi. Không thể nào tôi lại làm như vậy với... em gái mình nhưng Mina,.. không đúng. Chuyện này không phải.

"Chị thật sự không biết gì ?!"

Tôi ngồi yên trên chiếc ghế, tôi có nên tin vào điều mà Jihyo nói không. Tôi không muốn tin nhưng từ khi tỉnh lại, mọi chuyện với tôi rất nhanh chóng và tôi không thể nhớ rõ điều gì ngoài những lúc có Mina bên cạnh.

"Nếu chị không..."

"Tôi muốn biết mọi chuyện."

Jihyo ngạc nhiên mở to mắt nhìn tôi, ngay cả người ngoài còn hiểu rõ chuyện của tôi hơn cả tôi.

"Ừ,.. bố mẹ hai người đã tái hôn, cho nên chị và cô ta trên danh nghĩa là chị em.."

"Thế ai là người đã sinh ra tôi ?"

"Ông Yoo"

Là ông ấy, người duy nhất có cùng huyết thống lại là người duy nhất chưa từng quan tâm tôi trong suốt những ngày qua sao ? Ngoài mấy cuốn sách và ánh mắt đêm đó, tôi chưa hề được nghe ông nói chuyện lần nào.

"..Tuy nhiên là Myoui Mina cô ấy từ chối theo họ Yoo, thêm nữa ngoài ra nếu tính theo những người mang cùng huyết thống với chị còn có Yoo Kyung-wan, cậu ta tuy là con của hai người họ nhưng dường như chỉ là sản phẩm lỗi."

Kyung-wan ? Sản phẩm lỗi ?

"Cậu ta không có bất cứ tài năng nào về lãnh đạo, nhưng chị thì khác, bởi chị hoàn toàn mang trong mình dòng máu của nhà Yoo"

Tôi ?! Hoàn toàn mang ?!!!!

"Chị không có mẹ, Yoo Jungyeon. Mẹ chị là khoa học. Có vẻ như ông Yoo không muốn bất cứ ai làm mất đi gen duy truyền từ ông nhỉ ?"

"Và nếu chị vẫn còn có ý định quan hệ với Myoui Mina, thì từ bỏ đi. Cô ta sẽ phải lấy Hirai Momo, còn chị..."
"Chính là hôn phu của em"

Điên mất, chuyện này là sao ?! Mọi thứ trước giờ, sao mọi người phải nói dối mình. Mina, em cũng nói dối chị. Sao mình lại bị sinh ra như thế này, không thể bình thường như người khác sao ?

"Định ngồi đó tới bao giờ, em đã nói cho chị biết, nhưng đó không phải tất cả. Myoui Mina, cô ta ... có lẽ sẽ có câu trả lời hợp lý hơn."

Câu trả lời. Tôi phải đi gặp Mina, càng nhanh càng tốt. Tôi cần phải chấm dứt việc này. Đau đớn, khó chịu, bóng tối bao trùm lấy mọi thứ. Em không còn là ánh sáng nữa.

"Đi đâu vậy?!"

Jihyo chặn đường tôi.

"Chị nghĩ chị có đủ khả năng sao ?! Chị biết cô ta ở đâu không ? Biết cô ta ở cùng ai không ? Giả sử có gặp thì chị mở miệng sẽ thốt ra câu thiểu năng nào đây ?! Cô ta không tầm thường Jungyeon, ... em không muốn làm chị đau lòng nhưng cô ta không đơn giản như bề ngoài."

"Cái gì mà không đơn giản ?! Đây không phải mấy bộ phim, đây là thực tế, và đừng có nói xấu Mina nữa."

Tôi đẩy Jihyo ra, nhưng cổ tay tôi đã bị nắm chặc lại.

"Đây là cái thế giới chết tiệt mà chị phải chấp nhận mọi chuyện điên khùng cỡ nào cũng có thể xảy ra."

Đau, đau quá. Jihyo thật quá kinh khủng, điên thật. Cái quái gì vậy ?!

"Cô ta chính là người đã đưa ra cái hôn nhân chết tiệt đó với Momo, chính cô ta bày ra tất cả. Một đứa ngu dốt như chị chỉ là để cô ta lợi dụng mà thôi."

"Lợi dụng ?!"

"Mục đích của ngày hôm nay không phải là xem mắt gì hết. Mà chính là để kết thêm đồng minh lật đổ cô ta."

"Im đi !!"

Khó thở quá, chuyện gì vậy ? Sao mọi chuyện lại trở nên rắc rối như vậy. Myuoi Mina, không phải như mình nghĩ sao ?! Em là ai ? Em đang làm gì vậy ? Từ trước tới giờ chỉ là những ngày tháng giả dối thôi sao. Nụ cười, ánh mắt, từng cái chạm của em đều là giả dối.

"Em rất tiết, cuộc đời không màu hồng. Hiện tại người đứng đầu nhà Yoo không phải ông Yoo mà chính là Myoui Mina, cô ta đang thao túng tất cả. Trừ chị, và tôi."

"Tại sao ?"

"Tôi không có tiếng nói, tôi đã bị trục xuất khỏi nhà vì chị, tôi từ chối cuộc hôn nhân với Kyung-wan để kết hôn với chị."

Tôi sao ?! Kwung-wan...

"Và cũng chính Mina là người đã chấp nhận yêu cầu của tôi."

Sao ?!!

"Nhưng điều tôi không ngờ là dù chị vẫn suy nghĩ như một đứa trẻ nhưng lại học hỏi khá nhanh, ... rồi một ngày nào đó cô ta sẽ lợi dụng con ách chủ bài là chị để khiến nhà Park hoàn toàn thuộc về cô ta."

"Vậy thì chỉ cần em ... huỷ bỏ hôn ước với tôi, mà ngay từ đầu, chính em đã tự bước vào bẫy."

Đột nhiên Jihyo cười, tiến sát lại gần tôi. Cô ta liệu đang có ý định gì ?!

Ghé sát tai tôi, tôi rùng mình. Chuyện này bao giờ mới chấm dứt đây.

"Đừng hiểu lầm, tôi chọn chị chỉ bởi vì ... trông coi và dạy dỗ một đứa trẻ sẽ dễ dàng hơn một người đã tiêm vào não mình Myuoi Mina chính là một đứa ngây thơ, thánh thiện."

Cô ta đang nói về Kyung-wan, nhưng Kwung-wan yêu cô ấy. Cô ta không biết điều đó. Tôi có nên nói ra điều đó không ?! Nhưng tôi cũng muốn biết rõ con người của Mina. Tồi tệ. Mắt khác, nếu cô ta dám đổ tội cho Mina, tôi nhất định sẽ không tha thứ.

Không phải không muốn tin em, nhưng cú tát này thực sự đã phá nát niềm tin tôi dành cho em. Mina.

"Và một điều nữa, tôi không biết vì sao khi chị bất tỉnh cô ta lại kiên trì suốt 20 năm như vậy. Việc đó, chẳng có lợi gì cho cô ta hết... mà chị đã bao giờ tự hỏi, tiểu thư đài cát như chị tại sao lại bị một tai nạn kinh khủng như thế không ?"

Tại sao ư ?! Mình không biết. Nhưng Mina, tại sao em cũng có mặt ở đó chứ. Em chỉ mới 6 tuổi, nếu ai đó yêu cầu em làm những việc như Jihyo nói. Làm ơn ngừng lại đi.

"Chắc bây giờ đã tới cảnh hôn nhau rồi nhỉ ?!"

"Cảnh hôn ?!"

"Có camera ở góc kia, hừ, em và chị nói chuyện, chị giận dữ bỏ đi vì cuộc hôn nhân giữa chúng ta và một điều nữa cô như cô ta dự đoán, em sẽ hôn chị."

"Vì s.."

Jihyo hôn tôi, nhưng nụ hôn này khác quá, tim tôi vỡ nát, ngực tôi lạnh buốt và tay chân thì như muốn sụp đổ. Chưa bao giờ tôi ghét việc hôn đến thế.

Và rồi nó cũng kết thúc, Jihyo giả vờ chỉnh sửa tóc và quần áo cho tôi.

"Vì em đã nói với cô ta, chị là định mệnh của em. Là khi nhìn thấy chị, em đã gặp phải tình yêu xét đánh."

Tình yêu xét đánh ...

"Cái cớ thật dở tệ đúng không ?! Nhưng chẳng còn cách nào khác, em vốn không muốn tổn thương Kyung-wan, bởi vì ánh mắt của Kyung-wan chính là tình yêu xét đánh, yêu em ngay khi lần đầu gặp nhau."

"Em biết sao..."

"Dễ đến thì cũng sẽ dễ đi, thời gian sẽ trả lời tất cả. Chỉ là em không thể tin cô ta lại tin vào và cho phép việc kết hôn. Hơn nữa, chúng ta không còn thời gian nữa. Mục đích sau cùng của cô ta vẫn còn là một bí ẩn, nhưng hiện tại cô ta đang cố gắng khiến nhà Im phá sản. Chúng ta phải tìm cách liên minh và chống lại cô ta. Nhà Park và Hirai hiện tại cũng đang dựa hơi Myoui, dù không biết cô ta định làm gì nhưng việc tướt bỏ quyền tự do con người bằng tiền bạc là không thể tha thứ."

"Mina đã làm gì ?"

"Nói chính xác hơn, chính là ép những người dưới quền cô ta làm mọi thứ mà cô ta muốn, như một nô lệ. Nếu không cô ta sẽ làm hại gia đình của họ."

"Nhưng em và tôi, Mina đã tha cho chúng ta sao ? À không. Không xem chúng ta như... nô lệ."

"Vì chị, để có được đặc ân này chị nhất định phải cưới em, cuộc hôn nhân này nếu để quá lâu sẽ không còn tác dụng nữa, cô ta ít nhiều gì đã thấu được suy nghĩ của em. Làm ơn, Jungyeon, hãy phá bỏ những u muội về cuộc sống tốt đẹp trước kia."

"Không lẽ không ai ngăn cản được Mina, Châu Âu, Bắc Mĩ, Trung Mĩ, Châu Á, có hàng ngàn người có thể dừng việc đó lại mà."

"Jungyeon, nghe em nói, Myoui Mina cô ta thực sự là một con quỷ, cô ta sẽ chẳng bao giờ thừa nhận bất cứ thứ gì là của cô ta ngoại trừ quyền lực. Cô ta sẽ không làm gì ảnh hưởng đến việc kinh doanh của các công ty hay tập đoàn đó, cô ta nắm thóp chúng và nếu không nhận được sự phục tùng, công ty đó sẽ phá sản. Đó là cách cô ta điều khiển mọi thứ."

"Mina đã không theo họ Yoo, chắc chắn có điều gì đó đã xảy ra với nhà Myoui, một thù hận hoặc gì đó khiến Mina phải làm vậy ?!"

Tôi cố bào chữa, trong lòng tôi không có thù hận, không có căm ghét, chỉ có thất vọng sụp đổ dưới chân.

"Hoặc là chỉ vì cô ta thích vậy... nhà Myoui từ lâu đã tan rã và rãi rác ở rất nhiều nơi, trong hàng trăm năm qua. Đó là tất cả những gì tôi biết được."

Rốt cuộc mình phải làm gì đây..

"Đừng khóc, chị sẽ vượt qua được thôi, em sẽ bên cạnh chị."

Tôi không khóc, tôi không còn cảm giác là mình đang khóc nữa. Sao thế giới này cứ phải luôn tàn nhẫn với nhau như vậy.


____________

Những ai đọc đến chap này vui lòng đội nón bảo hiểm vì sau này sẽ có nhiều màng tổ lái cực mạnh.
Và vì mình ship JungMi nên cứ yên tâm đi nhe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro