Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tạch một tiếng, đầṳ ѵú tuột ra rơi về chỗ cũ, Du Tiểu Mân lúc này chớp mắt, như thể đang hỏi thoải mái như vậy tại sao không tiếp tục bú.

"Chỉ đau thôi sao? Tiểu Mân vừa mới kêu to như vậy, cha cảm thấy nhiều hơn là đau, con xem tiểu huyệt còn đang kẹp lấy côn ŧᏂịŧ của cha!"

Mặc dù đây chỉ là sự tiếp xúc thân mật "bình thường" giữa cha và con gái nhưng Du Tiểu Mân vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ khi bị nói như vậy.

Cô quay đầu đi, nhỏ giọng phản bác lại: "Không phải như vậy, Tiểu Mân mới không thoải mái, còn lâu mới bị côn ŧᏂịŧ lớn cắm tới sướиɠ."

"Con gái còn không chịu thừa nhận sao?" Lâm Thắng Hoa nói như thể đang chơi đùa rất bình thường với con gái mình, eo hắn khẽ động, côn ŧᏂịŧ đen tím ra vào tiểu huyệt, qυყ đầυ chà xát mạnh lên điểm G và đập vào hoa tâm, sau khi nghe thấy tiếng kêu dâʍ ɖu͙© của Du Tiểu Mân liền hỏi, "Cha thao có thoải mái hay không?"

Lúc này Du Tiểu Mân bỗng nhiên nổi tính ngang ngạnh, tiếng rêи ɾỉ vừa tràn ra, cô lập tức quay đi, lúng túng phủ nhận: "Con không thoải mái, hừ...cha thao Tiểu Mân không thoải mái!"

"Hửm?" Lâm Thắng Hoa híp mắt, hai tay xoa xoa ngực nhéo nhéo đầṳ ѵú, lại bắt đầu chậm rãi đâm vào.

Côn ŧᏂịŧ vô cùng lớn nên cho dù chỉ cần đẩy nhẹ cũng đủ khiến Du Tiểu Mân run rẩy rêи ɾỉ, cô cắn môi, đắc ý nhìn Lâm Thắng Hoa, nhưng không chịu kêu lên hay nói thoải mái.

Lúc đầu còn chịu được, nhưng càng lúc kɧoáı ©ảʍ càng sâu, cơn ngứa càng lúc càng dữ dội, tiểu huyệt không còn thỏa mãn chỉ với những cú thọc nhẹ như vậy.

Vòng eo mảnh khảnh vặn vẹo không chịu gái không tự chủ được tràn ra tiếng rêи ɾỉ nho nhỏ, trên mặt tràn đầy biểu cảm muốn bị thao.

"Hừ...cha thật xấu...con chán ghét cha...chán ghét cha..." Du Tiểu Mân vô cùng ủy khuất, bàn tay trắng nõn mềm mại vỗ nhẹ vào ngực người đàn ông, nước mắt giàn giụa rơi xuống.

"Cha xấu chỗ nào? Côn ŧᏂịŧ này không tốt sao? Vậy cha rút côn ŧᏂịŧ ra được không?"

"Ưm đừng..." Côn ŧᏂịŧ thật sự có xu hướng muốn rút ra, Du Tiểu Mân nóng lòng dùng tiểu huyệt kẹp chặt côn ŧᏂịŧ, "Cha...đừng rút ra...con muốn côn ŧᏂịŧ...côn ŧᏂịŧ thao thật thoải mái...cha nhanh lên đi...a...bên trong rất ngứa..."

Những lời này thành công khiến đôi mắt của người đàn ông đỏ rực, tiếng thở dốc như dã thú khiến tim Du Tiểu Mân đập loạn xạ, nhưng sau một khắc, cô không còn nghĩ được gì nữa.

Côn ŧᏂịŧ vừa rút ra đã đẩy vào thật mạnh, gần như đâm mạnh vào khiến bắp chân cô run lên.

Không ngừng nghỉ, côn ŧᏂịŧ được rút ra nhanh chóng lại áp sát, côn ŧᏂịŧ hếch lên thao mạnh vào điểm G của cô hết lần này đến lần khác, thao tiểu huyệt của cô ra nước.

"Ôi! Cha...sướиɠ quá...tao huyệt bị cha thao lạn...a...cha...thật nhanh...thật lợi hại...a a...thích muốn chết..."

Cặp chân trắng nõn không biết từ lúc nào đã quấn quanh eo người đàn ông, bắp chân co lại, những ngón chân xinh xắn cuộn tròn bên trong chiếc tất trắng.

Một đôi ngực lớn bị hai tay kịch liệt nhéo nhéo, thịt mềm tràn ra từ ngón tay run rẩy lắc lư, trên bộ ngực trắng nõn mềm mại hiện ra những vết đỏ, trông cực kỳ da^ʍ mỹ.

Tiếng rêи ɾỉ tràn ra từ đôi môi đỏ tươi, nước miếng không kịp nuốt xuống cũng trào ra khỏi khóe miệng.

Khuôn mặt xinh đẹp trông cực kỳ dâʍ đãиɠ, biểu cảm bị làm đến sướиɠ khiến Lâm Thắng Hoa vô cùng sung sướиɠ. Hắn đặt tay lên eo cô gái, nhìn cặρ √υ" đang rung rung rồi hỏi: "Tiểu tao hóa..thích cha thao con như thế này không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro