Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi hai người đến cửa, côn ŧᏂịŧ của Lâm Thắng Hoa cũng sưng lên, hắn sắp xuất tinh.

Lúc này Du Nhiễm đang ở nhà, bà đang bận rộn trong bếp, khi nghe thấy tiếng mở cửa, Du Nhiễm nhìn thấy đứa con gái kiêu ngạo của mình đang trong vòng tay của Lâm Thắng Hoa.

Mặc dù tư thế có chút mờ ám nhưng Du Nhiễm rất vui mừng vì hai người có thể thân thiết như vậy.

"Đây là......"

Lời vừa nói ra, Lâm Thắng Hoa liền suỵt một tiếng với bà, sau đó khàn khàn mà nhỏ giọng nói: "Tiểu Mân chơi mệt ngủ rồi, anh trước bế nó trở về phòng."

"A, được." Du Nhiễm gật đầu, nhìn bóng lưng của người đàn ông và đầu của cô con gái đang cúi gằm, bà nở nụ cười hạnh phúc. Nhưng điều Du Nhiễm không biết chính là, trong lúc bà đang nhìn, người đàn ông đã giữ mông của Du Tiểu Mân, đẩy thật mạnh và bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ dày đặc vào tiểu huyệt của con gái bà.

"A! Cha...Tiểu Mân nhịn không được...a a!!!"

Trước khi Du Tiểu Mân kêu lên, Lâm Thắng Hoa đã kịp thời đóng cửa phòng của cô lại, hắn nhìn cô gái đã cao trào đến mức xuất thần, côn ŧᏂịŧ nửa mềm lại giật giật hai lần trong lỗ và nói: " Tiểu Mân thực ngoan, không hổ là con gái ngoan của cha."

"A cha..."

Tiểu huyệt bị thao lạn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ co rút, Du Tiểu Mân sững sờ vặn người, chiếc áo sơ mi trắng bị mυ"ŧ ướt đến mức gần như trong suốt, còn có thể nhìn thấy núʍ ѵú sưng đỏ nhô cao như muốn đẩy ra.

Tiểu huyệt bị chiếc váy ngắn che mất lúc này khẽ mấp máy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lẫn với dâʍ ŧᏂủy̠ bắn ra từ tiểu huyệt chảy ra làm ướt cả hai chân và nhỏ giọt xuống tấm nệm màu xám đen...

*

Mối quan hệ giữa hai cha con nhanh chóng nóng lên, thậm chí con gái còn phải dựa vào Lâm Thắng Hoa để xem TV, trong lòng Du Nhiễm rất vui nhưng không khỏi có chút ghen.

"Đồ không có lương tâm, bây giờ thích cha không thích mẹ nữa." Du Nhiễm đặt đĩa trái cây lên bàn cà phê, ngồi xuống cạnh hai cha con đang ngồi cạnh nhau.

Lâm Thắng Hoa khẽ cười và nhìn Du Nhiễm đầy yêu thương, nhưng bàn tay giấu giữa hai chân của Du Tiểu Mân vẫn không vội mà từ từ chọc vào lỗ huyệt căng mọng ẩm ướt của cô gái.

"Ngoan, Tiểu Mân mau đến chỗ mẹ, mẹ đây là đang ghen tị." Bị sờ đến thất thần, Du Tiểu Mân lúc này dùng hết sức để không phát ra tiếng kêu, sau đó bị người đàn ông bên cạnh đẩy vào trong lòng Du Nhiễm.

Khuôn mặt đỏ bừng vùi vào trong ngực của Du Nhiễm, sợ Du Nhiễm phát hiện nên không nói chuyện.

Đoạn hội thoại giữa Lâm Thắng Hoa và Du Nhiễm lúc này mới được xử lý xong trong não, cô cố nén muốn hét lên, cố gắng tập trung để nói: "Ưm, mẹ, Tiểu Mân vẫn thích mẹ nhất, a !"

"Thật là, đứa nhỏ lớnmà còn thích làm nũng."

Du Nhiễm sờ đầu con gái trong lòng, đôi mắt nheo lại tràn đầy hạnh phúc, giống như đang nghĩ đến những ngày Lâm Thắng Hoa và Du Tiểu Mân không hợp nhau, bà nhìn chằm chằm về một hướng và sững sờ.

Du Nhiễm hoàn toàn không để ý, cơ thể con gái trong lòng căng lên, rồi run lên...

Phần thân trên bị Lâm Thắng Hoa đẩy vào trong ngực Du Nhiễm, mông nhỏ của Du Tiểu Mân ưỡn lên, giúp Lâm Thắng Hoa dễ dàng đâm vào hơn.

Cô không mặc gì dưới chiếc váy, mị thịt đỏ tươi gắt gao bọc lấy ngón tay, dâʍ ŧᏂủy̠ theo những lần chuyển động mà từ từ đi ra.

Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra tạo nên thanh âm nước bẹp bẹp, vì để làm cho Du Tiểu Mân cao trào trong vòng tay Du Nhiễm, Lâm Thắng Hoa đã dồn hết sức lực, vừa chọc vào hoa tâm vừa dùng đầu ngón tay chọc vào điểm G.

Bổ sung:

Quyền Kính mang theo trái cây ăn vặt mua trong siêu thị đi đến thang máy ngầm trong ga ra, vừa đi vừa nghe thấy tiếng rêи ɾỉ giống như tiếng khóc từ xa truyền đến.

Là có ma sao? Lúc mua nhà cũng không thấy ai nói gì...

Người đàn ông rùng mình, không khỏi tăng tốc bước chân, nhưng vừa đi, thanh âm lại khiến nửa thân dưới của hắn cứng đờ.

Lúc này hắn mới ý thức được đây không phải có ma, rõ ràng là có người không biết xấu hổ làm chuyện như vậy trong ga ra. Quyền Kính chậc lưỡi, thang máy sắp đến nơi thì nghe thấy tiếng "cha".

Tiếng kêu kiều mị và dâʍ đãиɠ kia làm cho côn ŧᏂịŧ của hắn run lên, khuôn mặt thanh tú đáng yêu của con gái lập tức hiện lên trong đầu hắn...

Suy nghĩ nhất thời khiến người đàn ông vô cùng hối hận, hắn vội tự tát mình rồi bước vào thang máy như chạy trốn.
Các bạn có thể hỗ trợ mình 1 chút để mình có động lực làm truyện cho các bạn đọc offline free trên Wattpad nhé❤️
Techcombank
19036598005015

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro