Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những ngày sau đó, Cao Viễn không cảm thấy có gì thay đổi. Chẳng qua thỉnh thoảng anh được Tống Tư Thành gọi ra ăn một bữa cơm. Tống Tư Thành bình thường đều luôn đổi mới, nhiều nhất là thêm một cái bắt tay, không thừa thêm bất kỳ động tác nào.

Ngoài ăn uống người trả tiền là Tống Tư Thành, hai người không động chạm gì về các vấn đề kinh tế cả. Khi ở cùng nhau giống như là bạn bè vậy.

Cao Viễn vẫn giống như mọi khi, lạnh nhạt, thậm chí còn lạnh lùng khi ở cùng với Tống Tư Thành.

Anh đang chờ đợi, chờ đến ngày kết thúc quá trình bao dưỡng này.

Thời gian dần trôi đi, scandal của Tống Tư Thành từ từ ít đi, dần dần, không tạp chí truyền thông nào xuất hiện đối tượng scandal của cậu ta nữa.

Cao Viễn chưa chờ được ngày chia tay với Tống Tư Thành, ngược lại Tống Tư Thành mời anh đi ra ngoài ngày càng nhiều. Tin nhắn, những cú điện thoại cũng bắt đầu nhân lên, thậm chí làm nhiễu loạn cuộc sống bình thường của anh.

Tống Tư Thành bỗng nhiên kỳ quái gửi cho anh rất nhiều thứ, bắt đầu bằng những quần áo sang trọng, đồng hồ nam các loại. Thậm chí vào một lễ tình nhân nọ, Tống Tư Thành còn đưa cho anh chiếc chìa khóa của một cái xe thể thao.

Cao Viễn nhíu mày không nhận.

Những bộ trang phục mà Tống Tư Thành mạnh mẽ đưa cho đều được anh chất chồng ở nhà, một cái cũng không động tới. Lúc kết thúc bản hợp đồng, anh còn muốn trả đống đồ này cho cậu ta. Nếu như Tống Tư Thành không muốn thì anh còn có thể đem lên cửa hàng internet bán.

Một năm sau đó

Cao Viễn vẫn là Cao Viễn, công ty nhỏ vẫn như trước, thế nhưng tất cả công việc trong công ty đều thuận buồm xuôi gió, không cần Cao Viễn tốn công suy nghĩ.

Trên mặt Cao Viễn cũng có thêm chút thịt, không thề giống lúc trước có màu vàng như nghệ, ngược lại lộ ra vẻ hồng hào mạnh khỏe.

Tình hình thân thể anh so với một năm trước tốt hơn rất nhiều. Nhưng rõ ràng anh vừa lớn thêm một tuổi thì phải.

"Xin lỗi, em đến muộn." Tống Tư Thành đẩy cánh cửa vào trong, trên mặt lộ ra vẻ áy náy.

Lúc tới gần Cao Viễn liền đặt lên trán anh một nụ hôn.

Cao Viễn cũng không có trốn tránh, nhưng trong mắt lại một mảnh hờ hững.

Tống Tư Thành sâu sắc cau mày, cậu nhìn anh hồi lâu, liền nói:" A Viễn, hay anh đến ở cùng em đi?"

Trong một năm, chuyện bọn họ cùng làm.....thân mật nhất cũng chỉ có hôn trán.

Tống Tư Thành nghĩ cậu sẽ nhanh hết đi sự hứng thú, thế nhưng trong một năm nay hoàn toàn không có. Ngược lại, cậu còn dần mơ thấy đối phương.

Bọn họ trên giường hô mưa gọi gió, cậu thở hỗn hển, cực kỳ kích động đem thân thể gầy gò của đối phương ôm vào ngực.

Theo bản năng, cậu bắt đầu không còn mối quan hệ gì với các tình nhân nữa, mãi đến khi không còn bất kỳ scandal nào được truyền ra. Cũng bắt đầu không ngừng đưa đồ cho Cao Viễn, cậu chưa bao giờ chân chính theo đuổi một người, bởi vì chỉ cần lộ ra một điểm ý tứ, bọn họ cũng tự lao đến.

Có lẽ, đưa cho đối phương đồ vật, hẳn cũng không có sai đi.

Khi đó cũng không có suy nghĩ kỹ, địa vị của Cao Viễn trong lòng cậu có biểu hiện càng ngày càng nặng. Mãi đến tận khi cậu bắt đầu nằm mơ, Tống Tư Thành mới bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ mối quan hệ này.

Tống Tư Thành có chút khó chịu loại cảm xúc không thể khống chế được này, cậu nghĩ, chân chính có được, mới có thể chân chính chán ghét .

"Xin lỗi, tôi không đồng ý phát sinh quan hệ." Đây là lần đầu tiên Cao Viễn từ chối Tống Tư Thành. Điều này thực sự vượt qua giới hạn của anh, tuy rằng trước đó anh đã đáp ứng Tống Tư Thành, nhưng cũng vì sợ cậu ta trả thù thôi. Anh vẫn còn luyến tiếc cái công ty nhỏ của mình.

Nhưng nếu quả thật phải đi đến bước này, công ty này của anh cũng không cần thiết nữa.

Tống Tư Thành nhíu mày, bỏ qua trong lòng một tia đau đớn, lại nở nụ cười tự phụ: :"Nếu em nói anh nhất định phải làm thì sao."

Sắc mặt Cao Viễn trầm xuống, lạnh lẽo nhìn Tống Tư Thành.

"Đừng nhìn em như vậy." Tống Tư Thành cực lực kìm nén chính mình, nhưng âm thanh của cậu vẫn còn có chút hơi run.

.............................................

Cao Viễn có chút say khước được Tống Tư Thành mở cửa đỡ vào, nơi ở của Tống Tư Thành.

Cao Viễn tuy rằng uống say, nhưng lại không có ngủ. Đôi mắt lúc này vẫn còn chút mê man, nhưng lại mang theo một luồng khí lạnh như cũ.

Tống Tư Thành nhíu mày,cậu chưa bao giờ làm việc này trước đây. Lấy chuyện kết thúc hợp đồng làm lí do, lại lừa được Cao Viễn uống thêm rượu.

Cậu chưa bao giờ nghĩ tới việc sẽ phải làm những thủ đoạn bỉ ổi như vậy.

Thế nhưng chưa chờ cậu ý thức được, cậu đã đem Cao Viễn đang nóng dần lên vào nhà mình.

Tống Tư Thành đi tắm rửa sạch sẽ, lúc đi ra còn mang theo một cái áo mưa an toàn.

Cậu nâng Cao Viễn có hơi thở đang hỗn loạn lên, không để ý mùi rượu trên người của Cao Viễn mà hôn anh, không còn quan tâm việc làm này bỉ ổi hay không. Tại thời khắc này, cậu cảm nhận mình quá thèm khát đối phương.

Cậu lột sạch quần áo trên người Cao Viễn, có chút ngẩn người, sau đó lại quỳ xuống ngậm cái cao trào của Cao Viễn. Tống Tư Thành chưa từng làm chuyện này với bất kỳ ai, nhưng nếu đó là Cao Viễn, cậu cảm thấy có thể chấp nhận được.

Cao Viễn vốn có chút tỏa nhiệt, lúc này đây lại thoải mái thở dốc.

Tuy trong miệng Tống Tư Thành không thoải mái, nhưng trong lòng cậu lại vô cùng thỏa mãn.

Tiện thể cậu sờ vào phía mặt sau của Cao Viễn. Vừa suy nghĩ cảnh tượng Cao Viễn một khắc yếu đuối và khóc lóc, Tống Tư Thành hưng phấn đến muốn ra.

Nhưng tại lúc này Cao Viễn lại đột nhiên chớp mắt. Anh không biết lấy sức lực từ nơi nào, liền bổ nhào xuống, đem Tống Tư Thành gắt gao đặt dưới sàn nhà.

Tống Tư Thành bối rối nhìn Cao Viễn, đôi mắt anh đỏ chót cùng sự lạnh lùng.

"Cậu muốn làm gì ?"

Lược đi 182 chữ cái.

Tống Tư Thành khom người xuống, sắc mặt đồng dạng đều trắng bệch, nhưng lại từng hồi từng hồi tỉ mỉ hôn Cao Viễn, an ủi đối phương.

Tống Tư Thành đột nhiên phát hiện, thật ra Cao Viễn vô cùng đẹp trai, tại sao lúc trước cậu không phát hiện được chứ.

Ngày hôm sau tỉnh dậy, Cao Viễn lại không thấy đâu.

Tống Tư Thành xoa eo, tự mình đi tắm rửa sạch sẽ, cũng không rõ có cái gì cảm xúc.

Hai ngày sau đó, Tống Tư Thành tự mình thông suốt. Hắn đi tìm Cao Viễn, lại phát hiện người đi để lại ngôi nhà trống rỗng.

Anh đem nhà bán, xe bán, giống như muốn biến mất khỏi thế giới này vậy.

Tống Tư Thành loạn rồi, cậu điên cuồng tìm kiếm đối phương như một kẻ tâm thần vậy.

Lúc này cậu mới bừng tỉnh phát hiện, cậu đối với Cao Viễn, không phải là cảm xúc hứng thú. Nếu chỉ là hứng thú, cậu sẽ không vô thức lấy lòng đối phương, cậu cũng tuyệt nhiên không ở dưới.

Cậu yêu Cao Viễn, còn về tình yêu này, thậm chí đến mức làm chính cậu cảm thấy sợ hãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro