Chương 2: Giải trí Vân Tinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Khê Niên mới từ chung cư ra liền gọi điện thoại cho Tạ Y.

Âm thanh đầu bên kia điện thoại rất ồn ào, ngữ khí Tạ Y có chút lo lắng, cũng không nói rõ nguyên nhân lo lắng cho Diệp Khê Niên, chỉ nói muốn gặp mặt Diệp Khê Niên bàn một ít chuyện.

Diệp Khê Niên cũng không hỏi nhiều, liền đáp ứng luôn.

Kỳ thật Diệp Khê Niên căn bản không cần hỏi cũng biết Tạ Y hẹn gặp mình vì cái gì, bởi vì việc này đời trước cũng từng phát sinh qua, Diệp Khê Niên tự nhiên sẽ không quên.

Tạ Y liên hệ với Diệp Khê Niên, là vì muốn cùng cậu ký kết.

Đem quần áo cùng giấy chứng nhận tới phòng ký túc xá, Diệp Khê Niên liền đón xe tới quán cà phê đã hẹn cùng Tạ Y.

Diệp Khê Niên đến sớm, nhưng không nghĩ đến Tạ Y đến còn sớm hơn cậu.
Đến quán cà phê, Diệp Khê Niên đã nhìn thấy Tạ Y ngồi ở cửa sổ.

Tạ Y mặc váy âu phục giống như đúc trong trí nhớ Diệp Khê Niên,ngay cả máy tính bày trước mặt đều là cùng một đài như năm đó. Lúc này Tạ Y đang cúi đầu xử lý công việc, không chú ý tới Diệp Khê Niên đến.

Một màn trước mắt này vừa lạ lẫm vừa quen thuộc, chóp mũi Diệp Khê Niên chợt có chút chua.

"Chị Tạ Y". Điều chỉnh tốt cảm xúc, Diệp Khê Niên lên tiếng trước.

Tạ Y lúc này mới ngẩng đầu, hướng Diệp Khê Niên cười một cái: "Khê Niên, cậu đến rồi, nhanh ngồi đi!"

Tạ Y vẫy tay gọi phục vụ tới, giúp Diệp Khê Niên gọi một ly latte lạnh.

Hầu kết Diệp Khê Niên hơi động, nói một tiếng cảm ơn.

Tạ Y hơi cụp mi mắt, nhấp một ngụm cà phê, sửa sang mạch suy nghĩ một chút, mới mở miệng nói với Diệp Khê Niên: "Có một chuyện, chị muốn nói với em"

Lời nói này, cùng với lời năm đó Diệp Khê Niên nghe được giống nhau như đúc.

Tạ Y ở chỗ giải trí Vân Tinh xem như thuộc quản lý dẫn đầu trong công ty, bồi dưỡng được không ít nghệ sĩ minh tinh nghe nhiều đến thuộc tên, ngay cả ảnh đế đang nổi trong ngành giải trí Đoạn Tri Diễn, đều là nghệ sĩ thuộc giải trí Vân Tinh.

Công ty quản lý càng lớn, tài nguyên đưa cho nghệ sĩ càng phong phú, cạnh tranh tương đối cũng sẽ càng lớn.
Trong công ty sẽ không chỉ xuất hiện nghệ sĩ tranh giành tài nguyên mà sẽ còn xuất hiện người đại diện đoạt nghệ sĩ.

Tạ Y mặc dù không có bối cảnh gì, nhưng cũng may cô vận khí tốt, trong tay mang nghệ sĩ Hạng Triệt, năm thứ nhất tham gia tuyển chọn liền xuất đạo C vị, hiện tại đã lên hàng lưu lượng tuyến một.

Mắt thấy Tạ Y cùng Hạng Triệt sắp đến thời hạn kết thúc hợp đồng, Tạ Y đặc biệt tìm Hạng Triệt nói chuyện, nói rõ cho Hạng Triệt, nếu như Hạng Triệt tìm được người đại diện mới, cô chắc chắn sẽ không ép ở lại.

Tạ Y biết tài nguyên trong tay mình không tính là tốt nhất, chim khôn chọn cành tốt mà đậu, Hạng Triệt muốn rời đi cũng có thể hiểu được.
Nhưng Tạ Y làm sao cũng không nghĩ đến, Hạng Triệt vậy mà một bên cùng Tạ Y thể hiện thái độ trung lập, kéo dài không tiếp tục ký hợp đồng, một bên tự mình liên hệ người đại diện đối thủ, chờ Hạng Triệt cùng người kia ký xong hợp đồng, về sau hết thảy đều kết thúc, Tạ Y mới từ miệng người ngoài biết được chuyện này.
Tạ Y tức giận đi tìm Hạng Triệt nói lý lẽ, Hạng Triệt lại trực tiếp giả ngu, nói căn bản không có chuyện này.
Nhưng Tạ Y đã từ người bạn đó lấy được chứng cứ xác thực, lúc này sao có thể không biết Hạng Triệt đang tính toán cái gì?

Hạng Triệt hắn đã sớm nảy sinh ý nghĩ đổi chủ, nhưng lại nhớ mấy cái tài nguyên trong tay Tạ Y, nghĩ trước tiên lấy mấy cái tài nguyên này của Tạ Y ký xong xuôi, về sau lại cùng Tạ Y ngả bài.

Tạ Y lấy chứng cứ cùng Hạng Triệt ngả bài, Hạng Triệt cũng liền thẳng thắn dứt khoát, trực tiếp cùng Tạ Y nói điều kiện, để Tạ Y đem mấy cái tài nguyên này cho hắn, để báo đáp lại, Hạng Triệt có thể tự mình viết một ca khúc cho Sở Văn.

Tạ Y làm sao có thể đáp ứng?
Cô nói tại chỗ, những tài nguyên này cô thà cầm đi đưa cho đối thủ của Hạng Triệt cũng sẽ không đưa cho hắn, Hạng Triệt tức giận đến mặt đều xanh

Cùng ngày hai người tan rã trong không vui.

Tạ Y thở một hơi, nhưng vấn đề cũng theo đó mà đến, đó chính là những tài nguyên trong tay này rốt cuộc nên xử lý thế nào?

Những tạp chí quay chụp khác còn dễ nói, gần đây cô mang Sở Văn cũng coi như có chút danh tiếng, phía tạp chí chắc là sẽ không cự tuyệt. Khó giải quyết chính là khách quý thường trú của <<Cùng đi du lịch>> nên xử lý thế nào?

Chương trình truyền hình thực tế đối với nghệ sĩ có yêu cầu rất cao, không chỉ có giá trị nhan sắc cùng năng lực nghiệp vụ, mà còn có công việc kinh doanh kép của nghệ sĩ. Thêm nữa chương trình tống nghệ này vẫn là giai đoạn đầu phát sóng trực tiếp, phương thức biên tập hậu kỳ luôn truyền ra, rủi ro cũng cao hơn.
Tạ Y nhìn một vòng các nghệ sĩ trong tay mình, đều không có ai thích hợp.
Cuối cùng, cô mới nghĩ đến Diệp Khê Niên.

Tính cách Tạ Y trực tiếp, không thích quanh co lòng vòng, liền nói hết những gay go bản thân từng trải, cô cũng không có mang quá nhiều tâm tình chủ quan, nói chuyện đều dùng từ rất khách quan.

Cuối cùng Tạ Y cùng Diệp Khê Niên phân tích lợi và hại khi ký kết cùng giải trí Vân Tinh, nói Diệp Khê Niên phải thận trọng cân nhắc, không cần gấp, nếu suy nghĩ kỹ thì bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ với cô.

Diệp Khê Niên nghe đến câu cuối, nhịn không được cong khóe môi một chút.

Ngay cả chữ kết thúc cuối cùng, cũng giống lúc đó như đúc.

Lần trước Diệp Khê Niên lựa chọn thế nào?

Đời trước Diệp Khê Niên lần đầu gặp loại chuyện này, không có chủ ý của riêng mình, đành phải đi hỏi Tống Cảnh lúc ấy đã ký kết công ty quản lý.
Tống Cảnh lúc ấy rõ ràng vào ngành giải trí rất vui vẻ sung sướng, lại nói cho Diệp Khê Niên ngành giải trí không phải nơi tốt lành gì, Tạ Y cũng không có ý tốt, không muốn để Diệp Khê Niên ký kết cùng Tạ Y.

Diệp Khê Niên liền tin lời Tống Cảnh nói, tự tay đánh mất cơ hội này.

Không lâu sau đó, Tống Cảnh liền đi tham gia vào một chương trình tống nghệ, nếu như Diệp Khê Niên nhớ không lầm, tống nghệ kia chính là <<Cùng đi du lịch>>.

Tạ Y lẳng lặng chăm chú nhìn Diệp Khê Niên đang trầm mặc trước mặt, không thể không nói, ngoại hình Diệp Khê Niên thật khó kìm lòng mà không nhìn vào.

Thiếu niên lúc không nói lời nào khóe miệng khẽ mím, lông mi cong vểnh lưu lại dưới mi mắt một mảnh bóng râm, ngồi ở chỗ đó liền phá lệ khiến người khác cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Tạ y gặp qua rất nhiều tuấn nam mỹ nữ cũng không thể không thừa nhận, Diệp Khê Niên quả thực là nhan sắc đỉnh cấp nhất cô từng gặp qua.

Diệp Khê Niên sinh ra vốn nên thuộc về màn ảnh lớn.

"Chị Tạ Y, em có một vấn đề" Diệp Khê Niên đọt nhiên mở miệng nói.
Tạ Y sững sờ nửa giây, rất nhanh hoàn hồn: "Ừm?"

"Chị nói xem để một người từ chỗ cao rơi xuống, phương pháp nhanh nhất là gì?" Diệp Khê Niên hỏi.

Tạ Y cơ hồ không chút suy nghĩ, liền thốt ra: "Nâng giết**"

**Nâng giết (Phủng sát): bên ngoài tán dương khích lệ hoặc thổi phồng quá mức khiến người tự mãn kiêu ngạo, dẫn đến đình trệ thụt lùi, thậm chí làm cho người kia sa đọa, thất bại.
Diệp Khê Niên cong khóe môi một chút.

Cả cuộc đời trước kia của cậu không muốn danh không muốn lợi, cuối cùng cũng rơi vào kết cục không có gì tốt đẹp.

Lần này, Diệp Khê Niên sẽ đem vận mệnh chính mình vững vàng nắm giữ trong tay. Ngoại trừ chính mình, không người nào có thể tổn thương đến cậu dù chỉ một chút.

Tạ y nhíu mày một cái, có chút không hiểu nhìn Diệp Khê Niên trước mặt. Cũng ngay lúc này, Tạ Y mới phát hiện Diệp Khê Niên trước mặt cùng Diệp Khê Niên trong trí nhớ hình như có chút lạ lẫm.

Áo khoác "ngây thơ" bao bọc trên người cậu đã rút đi, lưu lại chỉ có thận trọng cùng mưu lược tích lũy theo năm tháng.

Mí mắt Tạ Y nhảy một cái, cô luôn cảm thấy Diệp Khê Niên trước mặt, dường như đang mưu tính chuyện gì.
Quả nhiên, một giây sau Diệp Khê Niên liền mở miệng nói: "Em muốn ký kết với giải trí Vân Tinh, nhưng trước khi ký kết, em cũng có một chuyện muốn nói sớm cho chị Tạ Y, chị Tạ Y sau khi nghe xong có thể cân nhắc lại muốn ký với em hay không"

"Chuyện gì?" Tạ Y nhịn không được hỏi.

Diệp Khê Niên cười nói: "Em cùng một nam nhân đã đính hôn"

...

Sau khi rời khỏi quán cà phê, Tạ Y vẫn sâu sắc cảm thấy có một loại cảm giác không chân thực.

Diệp Khê Niên cùng với trong tưởng tượng của cô hoàn toàn không giống, cậu thay đổi rất nhiều.

Nhưng Tạ Y không thể không thừa nhận, Diệp Khê Niên có mục đích tính toán như bây giờ, mới càng làm cho cô thưởng thức.

Như vậy là đủ rồi.

...

Diệp Khê Niên cùng Tạ Y hẹn ngày thứ hai đi công ty ký hợp đồng.
Ngày khảo thí thứ hai vừa kết thúc, Diệp Khê Niên liền đi giải trí Vân Tinh.

Còn chưa tới gần, Diệp Khê Niên đã nhìn thấy dưới lầu công ty có một nhóm fan hâm mộ giơ bảng đèn, đem cửa công ty vây chật như nêm cối.

Một fan hâm mộ cầm bảng đèn sáng chói nhất, ở trên có ba chữ to ----"Đoạn Tri Diễn"

Diệp Khê Niên nhịn không được dừng chân, vừa vặn có một chiếc xe bảo mẫu màu đen chậm rãi lái tới, dừng lại ở cổng công ty.

Đám fan hâm mộ càng hét chói tai, tiếng chụp ảnh "tanh tách" cũng vang lên liên tiếp.

Cửa xe từ từ mở ra, đập vào mắt là một đôi giày da đắt đỏ, sau đó là một đôi chân dài rất có cảm giác mạnh mẽ của nam nhân.

Nhân viên công tác đứng một bên hợp thời bung ô ra, ngăn lại nửa người trên của nam nhân. Đoạn Tri Diễn quay đầu một chút, hướng fan hâm mộ vẫy vẫy tay.

Đám fan lập tức kích động, tiếng thét chói tai như nhanh chóng đâm thủng màng nhĩ.

Diệp khê Niên đứng từ xa, chỉ có thể từ trong khe hở của đám người nhìn thấy đường cong cứng rắn lạnh lẽo bên mặt nam nhân.

Lúc này Tạ Y gọi điện tới, Diệp Khê Niên cũng không lo được đám người trước mặt này, bước nhanh qua một bên nghe điện thoại.

Tạ Y có chút xin lỗi nói: "Ngại quá Khê Niên, không biết hôm nay Đoạn Tri Diễn sẽ về công ty, em đến bên cửa hông công ty đi, chị lập tức xuống ngay"

Diệp Khê Niên nói một tiếng được.
Cúp điện thoại, Diệp Khê Niên nhìn thoáng qua hướng Đoạn Tri Diễn rồi mới bước nhanh rời đi.

Tạ Y sớm ở dưới lầu chờ cậu, đón người liền mang theo Diệp Khê Niên một đường đến văn phòng.

Đóng cửa lại, Tạ Y mới thật có lỗi nói với Diệp Khê Niên: "Người hơi nhiều, lần đầu em thấy chuyện này không có bị dọa sợ chứ?"

Diệp Khê Niên cười lắc đầu: "Không có, em ngược lại cảm thấy như này rất tốt"

Tạ Y liền biết mình không có nhìn nhầm người, vui mừng nòi: "Em có thể nghĩ như vậy thì tốt, đợi sau này em nổi tiếng, fan hâm mộ tới đón em cũng sẽ nhiều như vậy"

Diệp Khê Niên ánh mắt sáng rực nhìn Tạ Y: "Em rất mong một ngày này đến"

Tạ Y chắc chắn mà nhìn Diệp Khê Niên: "Yên tâm, một ngày này sẽ rất nhanh"

Cô tin tưởng ánh mắt của mình.
Diệp Khê Niên cũng cười gật đầu.
Tạ Y đưa hợp đồng đã chuẩn bị kỹ càng từ sớm cho Diệp Khê Niên: "Em cứ từ từ xem, chỗ nào không hiểu lúc nào cũng có thể hỏi chị"

Diệp Khê Niên nhận lấy hợp đồng, chỉ nhìn một chút qua tiền lương cùng thời hạn ký kết, xác định phía sau không có vấn đề, Diệp Khê Niên ký tên của mình ở trang cuối cùng.

Tạ Y thấy cậu ký tên sảng khoái như vậy, không khỏi sững sờ: "Em không nhìn kỹ một chút sao?"

Khóe miệng Diệp Khê Niên lộ ra một nụ cười nhẹ, ngước mắt nhìn Tạ Y nói: "Em tin tưởng chị Tạ Y"

Tạ Y lập tức có chút cảm động, đồng thời cũng hơi xúc động.

Ký xong hợp đồng công ty, còn có hợp đồng tống nghệ.

Tạ Y để trợ lý mang hợp đồng lên, Diệp Khê Niên cũng sảng khoái ký tên.

Cầm hai phần hợp đồng, Tạ Y trên mặt cũng lộ ra một tia mừng rỡ.
Tảng đá trong lòng Diệp Khê Niên cũng rơi xuống đất, bất quá cậu còn có một việc: "Đúng rồi chị Tạ Y, em nhìn trên hợp đồng có nói có thể phân ký túc xá cho em?"

Tạ Y từ mừng rỡ bên trong hoàn hồn: "Đúng, ký túc xá lúc nào cũng có thể vào ở". Cô lúc này mới nhớ đến: "Nam đại có phải là sắp được nghỉ hè rồi không? Vậy em hôm nay có thể chuyển tới. Vừa vặn chị cũng không có chuyện gì, có thể lái xe chở em"

Diệp Khê Niên cũng không có chối từ, hợp đồng đã ký, Tạ Y chính là người đại diện của mình, sau này sẽ có nhiều nơi để cô ấy gặp rắc rối hơn.

Tạ Y cất kỹ hợp đồng, mang Diệp Khê Niên đi xuống lầu dưới, vừa đi vừa không quên cùng Diệp Khê Niên nói: "Cùng em ký hợp đồng hơi vội vàng, cho nên chị cũng chưa giúp em tìm trợ lý. Nhưng mà em yên tâm, lúc bắt đầu ghi hình tống nghê, chị nhất đinh sẽ giúp em tìm một trợ lý thích hợp"

Diệp Khê Niên đối với việc này cũng không có bất kỳ ý kiến gì.

...

Văn phòng tầng cao nhất giải trí Vân Tinh.

Cửa phòng làm việc không bị gõ liền bị người từ bên ngoài đẩy ra.

Nam nhân trên ghế làm việc thậm chí còn không nhấc đầu một chút, mặt mũi tràn đầy khó chịu nói: "Cậu không có việc tới công ty làm gì? Làm dưới lầu chật như nêm cối"

Đoạn Tri Diễn không khách khí ở trên ghế salon ngồi xuống, nhàn nhạt liếc bạn tốt, không nhanh không chậm nói: "Đến cửa hỏi tội"

Trì Hi Văn nghe được câu này liền cười: "Việc này trách tôi sao?"

Đoạn Tri Diễn không nói tiếp.

Trì Hi Văn cũng không cùng Đoạn Tri Diễn nói nhảm nữa, cúi đầu tiếp tục xử lý công việc trong tay mình.

Chờ xử lý tất cả công việc xong xuôi, đèn văn phòng cũng sáng lên.

Ánh đèn sáng lên đột ngột quấy nhiễu giấc ngủ cạn của Đoạn Tri Diễn, hắn cau mày mở mắt.

Trì Hi Văn liếc mắt nhìn hắn, lên tiếng hỏi: "Nếu không cậu dứt khoát đừng nhận cái phim kia nữa, đi tham gia quay tống nghệ thư giãn một tí đi, chỗ tôi vừa vặn cũng có một chương trình, cậu đi trải nghiệm, nếu cảm thấy được liền thường trú luôn, thế nào?"

Đáy mắt Đoạn Tri Diễn không giấu được mỏi mệt, hắn dựa vào ghế salon không nhúc nhích, hồi lâu mới nhẹ gật đầu: "Đi"

Trì Hi Văn nói: "Ừm, thông tin cụ thể tôi sẽ đưa cho người đại diện của cậu" Nói xong hắn đứng dậy cầm lấy áo khoác, đi ra ngoài: "Cậu tự nhiên, tôi hôm nay phải về nhà một chuyến"

Đoạn Tri Diễn giống như là nghe được chuyện gì thú vị: "Không sợ trở về sẽ bị thúc giục cưới sao?"

Trì Hi Văn hơi thay đổi sắc mặt, hồi lâu mới khàn giọng nói: "Hôm nay là sinh nhật Vân Tinh, tôi không quay về mẹ lại thương tâm"

Thời khắc này sắc mặt Đoạn Tri Diễn trở nên dị thường khó coi.

Văn phòng tầng cao nhất của toà nhà rất yên tĩnh, thậm chí còn không nghe được tiếng xe cộ ồn ào náo nhiệt ngoài cửa sổ.

Hồi lâu mới truyền đến thanh âm trầm thấp của Đoạn Tri Diễn: "Đã mười bảy năm"

Trì Hi Văn rũ mắt xuống, không nói gì đẩy cửa ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro