Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 16: Trò chơi này thật ra là cha ruột của hắn sao? Cái này cũng có thể chống lại?

-----

Viên đại đầu vừa đăng nhập, liền thấy hai vị tiểu tỷ tỷ chơi chung trước đó, lúc này hắn vui tươi hớn hở tiến lại gần, làm nũng bán manh, "Tiểu tỷ tỷ tiểu tỷ tỷ, các tỷ hôm nay chơi phó bản sao?"

Ngô Kỳ và Hầu Tử cũng vừa đăng nhập, vốn hôm nay tâm tình rất buồn bực, bỗng nhiên nhìn thấy em gái đáng yêu, chút không thoải mái này lập tức tan thành mây khói, "Đúng, bọn tỷ cũng vừa đăng nhập, có điều, đợi lát nữa gặp lại trên đường."

"Ừm ừm, được, bên này muội cũng phải chờ một người." Viên Đại Đầu nũng nịu nói, bộ dáng ngượng ngùng rụt rè kia, làm cho lòng Ngô Kỳ và Hầu Tử nhộn nhạo chịu không được.

Lẩm bẩm nuốt nước miếng, bắt đầu ảo tưởng tiểu muội muội trong hiện thực, có thể là em gái mảnh mai động lòng người hay không? Em gái nhỏ đáng yêu như vậy, nhất định là một Omega xinh đẹp.

"Em phải đợi Chu Nhi Phục Thủy sao?" Ngô Kỳ mở miệng hỏi.

"Đúng vậy, cậu ấy đáp ứng với em lát nữa chơi cùng nhau, dứt khoát năm người chúng ta cùng nhau chơi đi, hôm nay khu chúng ta ra phó bản mới, năm người chúng ta lập kỷ lục đi." Viên Đại Đầu giả bộ đáng yêu thành thói quen, lúc nói chuyện còn không quên làm chút động tác nhỏ đáng yêu, giơ hai tay hic hic hu hu, Làm cho Ngô Kỳ và Hầu Tử sáng lên.

Độc thân lâu ngày, thấy một tiểu muội muội mi thanh mục tú đáng yêu còn thích làm nũng, cho dù là nhân vật trò chơi, cũng đều bị mê hoặc không muốn cũng không được.

Chu Nghĩa Giác vào trò chơi, xa xa nhìn thấy bên cạnh Viên Đại Đầu có hai nữ sinh vây quanh, nhìn có chút quen mắt, đến gần, mới phát hiện hai người này chính là mỹ nữ cùng bọn họ quét phó bản Lạc Tân Phụ cách đây không lâu, mê Viên Đại Đầu đến sắp phát điên.

Địa cầu xa xưa, khi đó thịnh hành game online, không ít nam nhân thích ngụy trang thành nữ nhân để chơi game, Chu Nghĩa Giác cũng từng gặp qua, thậm chí có người bị lừa tiền lừa tình, khi đó tỉ lệ nam nữ tuy rằng mất cân đối, nhưng không nghiêm trọng như bây giờ.

Cho nên bây giờ, đàn ông chơi trò chơi với nhân vật nữ, chắc chắn nhiều hơn.

Cũng chỉ có tên ngốc Viên Đại Đầu này, kiên định tin tưởng đối phương là hai em gái xinh đẹp.

Người ngốc nhất định sẽ bị người khác khi dễ.

Không ngã mấy lần, Viên Đại Đầu sẽ không nhớ lâu.

"Xin chào, người cao to, lát nữa cùng chơi nhé?" Nhân vật nữ của Ngô Kỳ đến gần Chu Nghĩa Giác chào hỏi.

Chu Nghĩa Giác lướt qua Ngô Kỳ, nhìn thoáng qua Viên Đại Đầu giả làm loli phía sau cậu, gật gật đầu, xem như ngầm thừa nhận.

Nếu Đại Đầu vui vẻ như vậy, vậy dung túng hắn một chút đi.

Đúng lúc này, Lục Trì Châu đã online.

Nhân vật nam nguyên bản, vừa online đã khiến cho Ngô Kỳ và Hầu Tử chú ý, hai người nhanh chóng quay qua chào hỏi Lục Trì Châu.

Chu Nghĩa Giác cũng nhìn theo, Lục Trì Châu cảm giác được có người đang nhìn mình, ngẩng đầu nhìn qua, thấy Chu Nhi Phục Thủy, cười cười, trực tiếp đi tới, chào hỏi, "Hi, huynh đệ, hôm nay muốn chơi cùng nhau không?"

Chu Nghĩa Giác: "Ừm."
  
"Hôm nay đánh ra phó bản mới, tên là Sứ Giả Địa Ngục, sáng sớm đã phát hành rồi, nhưng bây giờ còn chưa xuất hiện kỷ lục thông quan, không bằng chúng ta đi thử xem?"

Chu Nghĩa Giác và Lục Trì Châu đều không có biểu tình gì, xem như ngầm thừa nhận lời của hắn.

Trò chơi chính thức bắt đầu.

Sau khi vào phó bản, bọn họ mới phát hiện phó bản này biến thái lợi hại, khó trách một ngày vẫn chưa có người qua ải.

Phó bản này, sau khi tiến vào, có mấy cánh cửa, muốn chân chính đối mặt với BOSS phía sau, nhất định phải thông qua cửa ải phía trước, chỉ có thuận lợi đi qua tất cả, mới có thể khiêu chiến Sứ Giả Địa Ngục.

Những cửa ải này, có một vài cửa là một người, một số khác thì hai người, nhất định phải tất cả mọi người cùng nhau thông qua, mới có thể được hệ thống công nhận vượt ải thành công, cũng mới có thể để cho bọn họ nhìn thấy đại BOSS của phó bản Sứ Giả Địa Ngục này.

Năm người Chu Nghĩa Giác vừa mới đi vào, đã bị phó bản quấy phá, ném đến những nơi khác nhau bắt đầu vượt ải.

Chu Nghĩa Giác cũng không biết mình được coi lad vận khí tốt hay không tốt, cậu và Viên Đại Đầu bị tách ra, nhưng Lộ Kiến lại ở cùng một chỗ với cậu.

"Xem ra đây là cửa ải hai người, lát nữa xin chỉ giáo nhiều hơn." Lộ Kiến vác kiếm đi tới, đứng bên cạnh Chu Nghĩa Giác.

"Xem yêu cầu thông quan trước đi." Chu Nghĩa Giác nói.

Lúc cậu chơi trò chơi, không phải rất thích nói chuyện, không cần thiết sẽ không mở miệng, có thể không nói thì không nói.

Viên Đại Đầu là một người nói nhiều, hình thức tổ đội của hai người, Viên Đại Đầu thường một mình la ó không dứt, Chu Nghĩa Giác nhìn như đang nghe lại không giống đang nghe, nhưng cuối cùng khi Viên Đại Đầu hỏi cậu điều gì, cần trả lời những vấn đề đó, Chu Nghĩa Giác đều sẽ đáp một hai câu, không cần trả lời, sẽ tự động che lấp Viên Đại Đầu.

"Được." Chu Nghĩa Giác gật đầu.

Hai người đi tới dưới bảng thông báo, hai mắt nhìn nhau, Lục Trì Châu nở nụ cười, mà Chu Nghĩa Giác lại thối mặt.

Chủ đề cửa ải này: Tâm hữu linh tê.

Đáp án: 2 người.

Cần trả lời mười câu hỏi ngẫu nhiên hệ thống đưa ra, mỗi người một câu, đạt được mười điểm giá trị Linh Tê, vượt qua tám mươi giá trị Linh Tê có thể thông quan trạm kiểm soát.

Chu Nghĩa Giác: "Đây là trò chơi rác rưởi gì vậy, phát hành cái thứ rác rưởi gì vậy? Điên à?"

Lục Trì Châu cười cười, mời Chu Nghĩa Giác, "Rất thú vị, thử xem?"

Chu Nghĩa Giác tuy rằng rất khó chịu, nhưng nếu đã đi vào, lúc này bỏ dở nửa chừng, không phải phong cách của cậu.

"Bắt đầu đi." Cậu nói.

Bọn họ vừa mới nói bắt đầu, cảnh tượng xung quanh đột nhiên biến đổi, bỗng nhiên vươn ra mấy sợi dây leo, trói hai người lại, lần lượt kéo về hai hướng, Chu Nghĩa Giác không hề phòng bị tâm lý, đột nhiên bị kéo một cái, sợ tới mức kêu một tiếng.

Thanh âm không nhỏ, cho dù Lục Trì Châu bị kéo xa, vẫn nghe được thanh âm tràn ngập sợ hãi của cậu.

Hắn nhịn không được mà cười.

Tiếng cười bị gió truyền đến bên tai Chu Nghĩa Giác, làm cho Chu Nghĩa Giác đỏ tai.

Không lâu sau, trước mặt hai người đều xuất hiện một tấm bảng thông báo.

Bảng thông báo trò chơi bắt đầu đếm ngược mười chữ số, số trở thành 0 và câu hỏi đầu tiên xuất hiện trên bảng thông báo.

Câu thứ nhất: Miêu tả đặc tính nghề nghiệp của đối phương.

Cậu này quá đơn giản, quả thực là câu cho điểm, hai người đều là game thủ kỳ cựu, quen thuộc tất cả đặc tính nghề nghiệp, rất nhanh nói ra đáp án, đạt được đáp án hoàn hảo đầu tiên.

Câu thứ hai: Trong vòng ba giây, nêu ra một đặc tính của đối phương, trả lời đúng sẽ đạt được mười điểm, trả lời sai sẽ bị đá ra khỏi phó bản.

Chu Nghĩa Giác: ????

Đây là trò chơi rác rưởi gì vậy? Phó bản mới này là do tên ngốc kia làm ra sao?

Đều hỏi những vấn đề chó má, khó trách cả ngày cũng không ai qua ải.

Chu Nghĩa Giác châm chọc và chê bai, ở trên bảng thông báo đếm ngược ba giây biến thành "1", vẫn là nhanh chóng viết một chữ...

Chúc mừng người chơi lần nữa đạt được 10 điểm Linh Tê.

Chu Nghĩa Giác chuẩn bị tốt bị trò chơi đá ra phó bản: ????

Cậu tùy tiện viết một chữ, cái này cũng đúng?

Trò chơi này thật ra là cha ruột của cậu sao? Cái này cũng đúng à?

Cậu viết một chữ cường, lấy được mười điểm giá trị linh tê, điều đó nói lên là, Lộ Kiến cũng viết chữ cường?

Vạn niên lão nhị Chu Nghĩa Giác, tương đối quý trọng loại cảm giác được cường giả tán thành này, tâm tình sung sướng, nhất thời, thậm chí quên mất lửa giận ban ngày bị Lục Trì Châu giày vò.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro