C1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày Gia Luật Chân tiến kinh diện thánh , Dung Khải cực kỳ tức giận .

Gia Luật Chân là vị Khả Hãn đến từ thảo nguyên, gặp hoàng đế cũng không thèm quỳ , mũi hếch lên tận trời , nhìn ai cũng tỏ ra ngạo mạn.

Hoàng đế chủ động lôi kéo Gia Luật Chân, hỏi y muốn vàng bạc châu báu gì, nhưng y chỉ nói:

" Ta muốn gặp Tang Nam Yên ."

Quan thoại vô cùng lưu loát, một chút cũng không giống nam tử lớn lên từ thảo nguyên.

Lúc đó Dung Khải đang bồi bên thánh giá, nghe thấy lời cà lơ cà phất này của Gia Luật Chân liền tức giận .

" Nam Yên là phu nhân của ta, ngươi dựa vào đâu mà muốn gặp nàng ấy ?"

Gia Luật Chân không thèm đếm xỉa đáp: " Có gì mà không thể gặp? nàng ấy cũng từng là nữ nhân của ta cơ mà ."

Hoàng đế kéo Dung Khải mặt đang nổi đầy gân xanh lại

" Dung ái khanh, không được vô lễ với Khả Hãn ."

Hắn tùy tiện xắn ống tay áo long bào lên, coi như thay Dung Khải nói:
" Truyền phu nhân tướng quân Nam Yên vào điện . "

Ta vừa vào điện đã bắt gặp cảnh hai nam nhân đang giương cung bạt kiếm.

Gia Luật Chân hỏi ta sống có tốt không, sau khi gả cho Dung Khải có phải chịu uất ức gì không.

Dung Khải ở một bên nhịn không nổi nữa, nắm lấy vai Gia Luật Chân " Nam Yên là phu nhân của ta, nàng ấy sống tốt hay không cũng không đến lượt ngươi hỏi".

" Ta sống rất tốt , không phiền Khả Hãn nhớ mong."

Ta nhìn qua vẻ mặt tức giận đùng đùng của Dung Khải , nói lời dối lòng " Sau khi ta gả cho tướng quân , chưa từng phải chịu ủy khuất ."

Thật ra hai năm nay ta đã sớm bị Dung Khải lạnh nhạt.

Nhưng, ta cùng Dung Khải cũng chỉ mới thành hôn hai năm.

Gia Luật Chân đứng trước mặt Hoàng đế thẳng lưng cúi chào ta.

Hắn dường như hiểu thấu được tâm tư của ta, mở miệng nói.

" Nếu nàng sống không tốt , tùy thời có thể đến thảo nguyên tìm ta, ta đợi nàng ."

Sau khi về phủ tướng quân, Dung Khải tức giận hỏi ta:

" Tại sao lại muốn gặp Gia Luật Chân ? "

" Nàng có phải đối với hắn tâm tâm niệm niệm? Có phải là muốn cùng hắn trở về thảo nguyên không ? "

Ta nhìn người nam nhân trước mặt, cảm thấy vô lực.

Ta cùng Dung Khải 6 tuổi quen biết, 14 tuổi tay trong tay, 16 tuổi hôn môi, 18 tuổi ngủ cùng một giường, 22 tuổi thành hôn.

Ta cơ hồ trao cho hắn tất cả lần đầu của ta, nhưng hắn vẫn là không tín nhiệm ta.

Hắn luôn nghĩ rằng sau khi ta làm sủng hậu của Gia Luật Chân một năm thì liền đối với Gia Luật Chân tâm tâm niệm niệm.

Nhưng làm gì có cái gì gọi là sủng thê chứ, đó là ta xả thân cứu Gia Luật Chân từ trong trại địch mà ra.

" Phu quân, người truyền ta vào điện là hoàng đế, ta làm sao có thể không tuân hoàng mệnh chứ ?"

Dung khải sau khi nghe ta giải thích, cười lạnh một tiếng, " Đúng a, hoàng mệnh khó trái" .

Giống như đang châm biếm ta mượn cái cớ hoàng mệnh để được cùng Gia Luật Chân gặp riêng.

Ngày Gia Luật Chân rời kinh, Dung Khải hướng Hoàng Đế thỉnh cầu trấn thủ biên cương.

Nói là trấn thủ biên cương, thực chất là để giám sát xem Gia Luật Chân có thực sự đã trở về hay không.

Hoàng Đế cũng kiêng dè thế lực của Gia Luật Chân, liền đồng ý cho Dung Khải trấn biên.

Dung Khải giận Gia Luật Chân, nhưng lại càng giận ta, không thèm nói với ta một tiếng liền rời đi.

Ta không tìm thấy hắn, chỉ tìm thấy một mảnh giấy ở thư phòng , không thư danh, không hỏi thăm , chỉ có bốn chữ thật lớn:

" Hoàng mệnh khó trái."

Nhìn nét chữ cứng cáp cũng đủ để hiểu người viết đã tức giận đến nhường nào.

Ta thở dài, đợi sau khi Dung Khải quay lại rồi dỗ hắn thật tốt.

Ta đối Dung Khải, không thẹn với lòng.

Nhưng hai năm thành hôn, hai năm cãi vã, hai năm lạnh nhạt, lần nào cũng là ta chủ động cúi đầu.

Có điều , thành hôn hai năm hắn chưa từng có nữ nhân khác, luôn gọi ta là phu nhân, đối với ta toàn tâm toàn ý......

Dù là toàn tâm toàn ý cùng ta huyên náo , nhưng suy cho cùng vẫn là để ý tới ta, nhớ về bao năm tình ý , ta cứ nhịn là qua thôi.

Ngày Dung Khải hồi kinh, ta tự thân xuống bếp làm một bàn thức ăn mà hắn thích, từ sớm đã chờ ở cổng phủ tướng quân đợi hắn về.

Đợi đến chạng vạng tối, thức ăn hâm lại cũng đã ba lần rồi Dung Khải mới cưỡi ngựa trở về.

Hắn vẫn trước sau như một cực kì anh tuấn, đôi mày sắc bén và ánh mắt lạnh giá.

Chỉ là , trong lòng đang ôm một nữ nhân khác.

Ta cảm thấy trời đất bỗng quay cuồng.

Cơn gió lạnh buốt như tát ta một cái mới khiến ta tỉnh táo, không đến nỗi thảm hại nhếch nhác.

Ta rùng mình , Dung Khải lại ở trước mặt ta cởi ngoại y khoác lên trên vai của nữ nhân đó.

Trên ngoại y còn có viễn sơn và liên hoa do chính tay ta vì hắn mà thêu lên.

------------------------
1. thư phòng là phòng sách
2. thư danh là chữ ký
3. ngoại y là áo khoác
4. viễn sơn là mấy ngọn núi
5. liên hoa là hoa sen
6. @người theo dõi
7. quan thoại / tiếng quan thoại là tiếng Bắc Kinh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro