Chương 1: Sống lại rồi(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tề Nguyên đã chết,chết trong dòng nước lạnh giá cùng với đứa trẻ trong bụng chưa được chào đời.

Cả cuộc đời này của Tề Nguyên rõ ràng có rất nhiều thứ để lựa chọn,bất cứ lúc nào chỉ cần hắn vui vẻ chọn lựa,đều sẽ không cần lưu lạc dẫn đến kết cục đáng buồn ngày hôm nay.

Hắn là hào môn thiếu gia giả,sau khi thiếu gia thật được tìm trở về,đã từng là cha mẹ ruột cuối cùng lại thành cha mẹ nuôi nhưng bản trước vẫ như cũ trước sau đều yêu hắn,nguyện ý nuôi hắn.Mà cha mẹ ruột của Tề Nguyên,cha hắn bị tai nạn xe tử vong tại chỗ,mẹ hắn tái hôn với người hắn.

Cha mẹ nuôi đã điều tra qua,nói với Tề Nguyên sự thật này.Trong khoảng khắc ấy Tề Nguyên lại cảm thấy chính mình là một thiếu gia giả bị mọi người vứt bỏ,không một ai yêu hắn,thương hắn.Càng cảm thấy cha mẹ nuôi là nuôi dưỡng ra một con chó cứ như vậy mà thương hại cùng đồng tình.

Bọn họ đều giả dạng người tốt,lừa gạt hắn nhưng thực ra lại đem mọi yêu thương cưng chiều cho thiếu gia thật,còn hắn chỉ là một thiếu gia giả bị vứt bỏ không còn nhà để về.

Nhưng thật ra mọi người đều không nghĩ vậy,là Tề Nguyên chính bản thân đem việc này đi thật sâu,đâm đường cụt mà đến.

Hắn cho rằng là do thiếu gia thật đoạt hết của hắn cho nên bắt đầu nhằm vào thiếu gia thật,thêm phần là do những bằng hữu xung quanh xui khiến dẫn đến hắn lái xe suýt nữa đụng đến thiếu gia thật.

Lần đó do may mắn nên thiếu gia thật tránh được chỉ bị thương nhẹ

Mặc dù vậy nhưng cha mẹ nuôi cùng với thiếu gia thật bọn họ đều không trách Tề Nguyên,Tề Nguyên không phải người ngoài,là người cùng nhà.Tề Nguyên là người nhà của họ,cho rằng Tề Nguyên chỉ nhất thời hồ đồ,chờ đến hắn chịu tỉnh táo thật ra cha mẹ nuôi đối với hắn là thương là yêu chỉ có nhiều thêm chứ không ít đi.

Nhưng sự thật là Tề Nguyên càng cực đoan,vận khí thiếu gia thật tốt đến vậy không thể làm hắn bị thương vậy nên hắn xuống tay từ người khác.Tề Nguyên vốn tưởng lên kế hoạch hãm hãi chút xíu đối với anh em của thiếu gia thật là Thái Tử Gia vì hắn ghét thiếu gia thật bao nhiêu càng ghét Thái Tử Giabấy nhiêu nhưng ai ngờ lần đó liền đem chính mình dính vào.

Kết quả cuối cùng là Tề Nguyên chính bản thân còn không biết là thân thể mình có loại năng lực này,giống như nữ nhân mà mang thai em bé.

Cho đến khi tinh thần Tề Nguyên thất thường mới đem đi bệnh viện kiểm tra toàn thân,hắn mới biết bản thân có em bé.

Tề Nguyên biết chính mình có bệnh,còn biết đó là bệnh gì nhưng hắn không muốn uống thuốc,hắn nghĩ rằng khi uống thuốc hắn liền thành bệnh nhân tâm thần

Cha mẹ nuôi,thật thiếu gia tiến vào thăm hắn,Tề Nguyên sẽ không cho người ta sắc mặt,ai đến hắn đều nổi điên hét lên,cuối cùng không ai đến,Tề Nguyên ở một mình trong bệnh viện.

Hôm nay không phải sinh nhật của Tề Nguyên,(nhưng hắn lại vỏng tưởng nay sinh nhật mình)* mà hắn không muốn ăn sinh nhật ở bệnh viện,hắn muốn về nhà ba mẹ nuôi đền bù.

*chỗ này bản qc mình đọc ko hiểu lắm,mn hiểu thì ib mình nha

Sau khi ra khỏi bệnh viện khi đang đi trên đường hắn bỗng sinh ra ảo giác nên chuyển hướng xuống phía hồ không xa.Cuối cùng dẫn đến chìm trong nước.

Tử vong kéo dài thật lâu.

Lâu đến quên hết thảy mọi thứ,tất cả đều là thật giả lẫn lộn*,im hơi lặng tiếng mà Tố Nguyên từng nghĩ muốn có .

Hắn có bao nhiêu thứ để lựa chọn,thời điểm thật thiếu gia trở về,hắn dọn ra khỏi phòng ngủ ,mau chóng đem phòng cho thiếu gia thật ra vào,khi bị người khách xui khiến hắn không nên nổi điên mà lái xe đi tổn thương thiếu gia thật.

Hoặc là hắn có thể giải thích,xoay tay lái và bỏ qua thiếu gia thật.

Hắn càng không nên tính kế anh em của thiếu gia thật,Thái Tử gia đó.Đối phương là một người kỳ thật không tệ,chính anh ta đã tìm cho hắn bệnh viện tâm thần.Nhà đối phương đầu tư về y tế,tìm cho hắn bác sĩ tốt nhất,cho hắn uống loại thuốc tốt nhất.Là do hắn không muốn,mỗi lần uống đều nhả ra.

Cùng ở với các bệnh nhân khác,Tề Nguyên hắn biết không ít người đều khỏi bệnh rời đi.Còn hắn ở trong bệnh viện không ngừng gây ra nhiều việc,coi đó là việc nhỏ tùy tiện mà bồi thường.Mà người bị hắn tổn thương đều rất hiền lành,nguyện ý chấp nhận hắn đền bù.

Là do chính hắn đã quá cố chấp đến điên cuồng,một sống một chết.

Nếu hắn không tính kế Phong Đàm ,hắn nghĩ mọi thứ sẽ khác nhau.

Nghĩ đến đây,Tề Nguyên bỗng bật cười,này không đúng,không tính kế sẽ không có hài tử.

Khoan đã,nếu không tính kế có thể hắn đã dựa vào lòng ngực người này.Gia hỏa đó rất tốt,bất kể hắn làm gì đều giang tay ra giúp hắn.

Bé con của hắn,tuy hắn thân là một người đàn ông cư nhiên lại như phụ nữ mà hoài thai.Nhưng đứa bé này là sinh mệnh tồn tại trong bụng hắn là con của hắn,do hắn tạo ra nó.

Nghĩ đi nghĩ đại,Tề Nguyên cũng không hối hận khi ngủ với Phong Đàm.Nếu như sống lại lần nữa,Tề Nguyên suy nghĩ một chút,hắn hy vọng trở lại lúc nào.Chính là lúc tính kế Phong Đàm đi,hắn sẽ bán đứng người của hắn,sau đó bám lấy Phong Đàm thể hiện năng lực ưu tú của mình nhưng mà cũng không còn cơ hội.

Như vậy,hắn sẽ lại có con hắn,hào mon danh vọng gì đó hắn không cần nữa sẽ không tranh nữa.

Hết thảy đều không phải đồ vật của hắn là hắn ghen ghét quấy phá,lòng tham không đáy mà tranh giành,luôn vọng tưởng thứ không phải của mình.Hắn đều phải đưa cho thiếu gia thật

Hơn 20 năm cuộc sống hạnh phúc ,cả cuộc đời không ít cũng nhiều,hắn đã hưởng đủ rồi.

Đầu tiên phải xin lỗi,chính là bé con của hắn.

Hắn thậm chí không còn cơ hội đem nó đến với thế giới này.

Thực xin lỗi,bé con,là baba không tốt.

Nếu có cơ hội làm lại từ đầu,baba cái gì cũng không cần nữa,chỉ cần con.

Tề Nguyên không tin quỷ thần nhưng lại ra sức khẩn cầu,trong khoảnh khắc bản thân cùng bé con chìm trong hồ nước,chờ đợi tử vong,đã không ngừng hướng ông trời thỉnh cầu.

Hy vọng ông trời cho hắn làm lại từ đầu,hắn chỉ cần hài tử mọi thứ khác đều không cần.

Hắn muốn nhìn thấy bản thân sinh bé con ra,muốn bé con kêu hắn một tiếng baba,muốn nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của bé con.

Ý thức Tề Nguyên dần cạn kiệt,tử vong gần kề còn hắn thì trầm mình nơi đáy sông đen tối lạnh lẽo nhưng không biết tại sao hắn lại nhìn thấy ánh sáng ở trước mắt.

Trong ánh sáng ấy xuất hiện bóng dáng trẻ con.

Là con của hắn

Bảo bảo,đừng bỏ baba.

Tề Nguyên vươn tay muốn nắm lấy nhưng rất nhiều bóng tối đậm đặc bao vây hắn.

Ha!

Tề Nguyên từ bồn tắm đột nhiên tỉnh lại, yết hầu hít thở không thông, cả người khó chịu,đầu đau ơi là đau.

Tề Nguyên đứng dậy, đi ra bồn tắm, xả hết nước đi lấy khăn lau sạch người, xoa xoa đầu,bỗng nhiên nước mắt đầy mặt.

Khăn tắm trong tay rơi xuống,Tề Nguyên cũng mặt kệ,ngồi xổm xuống mà khóc.

Nước mắt giống như những viên ngọc trai thay nhau rơi xuống,dugwf lại trên bàn tay, Tề Nguyên mơ hồ mà nhìn chính bàn tay mình, ngón tay uốn lượn mở ra.

Sau đó lại gắt gao khép lại.

Đột nhiên, Tề Nguyên ấn xuống bụng của mình,bé con của hắn đâu?

Bụng bằng hắn,đứa bé không có ở đó.

Tề Nguyên nghiêng ngả lảo đảo chạy ra đi,hắn ngâm bồn lâu như vậy,không có mang giày, lòng bàn chân nhỏ nhắn gấp gáp, thân thể vừa chạm đến mặt đất liền ngã xuống Tề Nguyên hoảng sợ, luống cuống tay chân ,bàn tay kịp thời chống trên mặt đất.

Đầu gối chạm đất,ngã đến đau thấu xương, chính là Tề Nguyên hắn không quan tâm, hắn muốn lấy di động, hắn cần nhìn xem thời gian tại là lúc nào.

Từ trên bàn trà lấy được di dộng nước mắt lại bắt đầu rơi xuống, Tề Nguyên một tay cầm điện thoại, một tay che bụng, con hắn vẫn còn,đứa bé chưa bỏ hắn đi.

Tề Nguyên quỳ trên mặt đất, lưng còng xuống, không tiếng động mà khóc thút thít , mặt đất liền nhanh chóng xuất hiện vết nước.

Tề Nguyên khóc rất lâu đến khi mắt đau nước mắt không thể chảy nữa hắn mới ngừng khóc.

Chỉ là vẫn khóc nhưng không còn nước mắt thôi.

---------------------------------------------------

Dài thật sự,tui rất mựt mõiiii.Mọi người đọc đừng tức giận bé thụ đến mù quáng nhé.Bởi trong hoàn cảnh ấy rất khó để chấp nhận.Cha mất mẹ tái hôn,cha mẹ nuôi tìm đc con ruột.Bản thân là con nuôi lại không tài giỏi + bạn bè xúi bậy,quả thật thụ có tội nhưng cũng đáng thương.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro