Chương 2:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2: Cực kỳ chói tai

Người thiết kế nhà cũ Hoắc gia là lúc ông Hoắc thiết kế khi còn sống, kiến trúc cổ điển nên ngạch cửa khá là cao.

Hoắc Yến bị ngã choáng váng, nằm trên mặt đất rất lâu mà không tỉnh lại.

Tô Thụy đi ở phía trước nghe thấy tiếng động, lập tức quay người lại xem, kêu lên một tiếng, sau đó bước nhanh về phía của Hoắc Yến: "Yến ca, anh không sao chứ?"

Đầu của Hoắc Yến cứ ong ong, đau đến hắn nhe răng trợn mắt, một bàn tay chống đỡ thân thể cố gắng đứng dậy, nhưng lại bị đau đến mất hết sức lực.

Tô Thụy vội vàng tiến đến, đưa tay ra đỡ hắn trước khi quản gia dìu hắn dậy .

Hoắc Yến dựa vào sức lực của bạch nguyệt quang, chậm rãi đứng lên.

Âm thanh cú té ngã vừa rồi thực sự có chút lớn, mẹ Hoắc cũng có chút lo lắng, ngập ngừng đứng dậy xem.

Diệp Nhạc Dao duỗi trường cổ xem náo nhiệt, nhìn thấy một màn này không nhịn được tấm tắc:

【 Tô Thụy vẫn là rất quan tâm nhị ca a, xem ra bạch nguyệt quang cũng không phải hoàn toàn hướng về tiền của nhị ca mà tới sao. 】

【 Lúc trước khi đọc tiểu thuyết, còn tưởng rằng hắn từ đầu đến cuối đều là lợi dụng nhị ca chứ, rốt cuộc nam nhân sinh con thật sự cần rất nhiều tiền! 】

Hoắc Yến nghe được lời này, sắc mặt nhất thời vặn vẹo một cái.

Diệp Nhạc Dao này còn muốn nói hươu nói vượn tới khi nào?!

Nghĩ đến điều gì đó, Hoắc Yến vội vàng ngẩng đầu, phát hiện trên mặt Tô Thụy không có gì bất thường mới nhẹ nhàng thở ra.

Xem ra chỉ có người nhà của hắn mới nghe được những lời nói nhảm của Diệp Nhạc Dao.

Đây là tin tốt, Hoắc Yến không muốn người yêu của mình nghe được những lời khủng khiếp như vậy.

Mà mẹ Hoắc vừa mới đứng lên nghe thấy những lời đó, trong lòng nghĩ điều gì đó, vội vàng nhìn Hoắc Cảnh bên cạnh, âm thầm bày mưu kế.

Ngay từ lần đầu tiên Hoắc Yên nhắc đến Tô Thụy trước mặt bọn họ, gia đình họ Hoắc đã cử người đi điều tra mọi thông tin về Tô Thụy.

Tô Thụy và Hoắc Yến là bạn của nhau thời đại học, lúc còn đại học Hoắc Yến đã tiến hành theo đuổi Tô Thụy, nhưng mà lúc đó Tô Thụy đã có người yêu, người đó chính là Hà Thời "cha của đứa bé" mà Diệp Nhạc Dao vừa nhắc đến, vì người đó mà Tô Thụy cự tuyệt Hoắc Yến không một chút do dự.

Sau khi Hoắc Yến bị từ chối, hắn suy sụp một thời gian, sau đó gia nhập đoàn quay phim dưới sự sắp xếp của Hoắc Cảnh, một thời gian dài sau đó, giữa hắn và Tô Thụy không có liên lạc gì.

Mãi cho đến năm trước, Tô Thụy tốt nghiệp đại học, hắn cũng đặt chân vào giới giải trí.

Lúc đó Hoắc Yến đã là một tân ảnh đế của giới giải trí, mà Tô Thụy chỉ là một người mới gia nhập làng giải trí.

Tình cờ, hai người cùng tham gia vào một bộ phim, sự tiếp xúc của hai người dần dần tăng lên.

Mẹ Hoắc cũng không thể biết chính xác chuyện gì đã xảy ra giữa hai người, bà chỉ biết rằng sau khi bộ phim kết thúc, Hoắc Yến cùng với Tô Thụy càng tiếp xúc nhiều hơn, nhưng tại thời điểm đó, Tô Thụy vẫn chưa có chia tay với Hà Thời.

Phải đến bốn tháng trước, Hà Thời muốn xuất ngoại du học, mới đề nghị chia tay với Tô Thụy.

Mà Tô Thụy sau khi chia tay Hà Thời không bao lâu, liền cùng Hoắc Yến trở nên thân thiết.

Khi xem thông tin đã được điều tra, mẹ Hoắc cùng ba Hoắc cũng đã nãy sinh nghi ngờ.

Cộng thêm lời nói vừa nãy của Diệp Nhạc Dao——

Mẹ Hoắc lại chậm rãi ngồi xuống ghế sô pha, nhìn hình bóng thân mật của hai người kề sát ở bên nhau, trong lòng cười lạnh, nhẹ nhàng nói: "Hoắc Yến, chỉ cần hôm nay con ra khỏi nhà, mọi tài khoản của con đều sẽ bị chặn lại."

Hoắc Yến quay đầu lại nhìn mắt mẹ Hoắc, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

Vài câu nói hươu nói vượn vừa rồi của Diệp Nhạc Dao, người liền tin?!

Mẹ Hoắc bình tĩnh nhìn chăm chú vào Hoắc Yến, ý tứ là: Ta tin.

Hoắc Yến tức giận cười lớn.

Nếu Tô Thụy không còn ở đây, chắc chắn hắn đã cãi nhau với mẹ Hoắc.

Hít sâu một hơi, Hoắc Yến nhanh chóng bình tĩnh lại, đồng thời cũng hiểu được dụng ý của mẹ Hoắc.

Bọn họ muốn dùng phương thức này nói cho Tô Thụy, sau rời đi Hoắc gia hắn đã trở nên trắng tay, buộc Tô Thụy phải từ bỏ hắn.

Mẹ Hoắc và những người khác đều tin rằng Tô Thụy là vì tiền nên cố ý tiếp cận chính mình, cho rằng nếu bọn họ khóa thẻ ngân hàng của hắn lại, Tô Thụy liền sẽ rời đi hắn.

Nhưng bọn họ nghĩ sai rồi.

Mười phần sai!

Hoắc Yến ngẩng đầu lên, không hề có do dự nói với Mẹ Hoắc: "Được rồi, dừng lại đi."

Nói xong, Hoắc Yến duỗi tay hướng Tô Thụy: "Tiểu Thụy, chúng ta đi ——"

Ánh mắt Diệp Nhạc Dao nhìn theo Hoắc Yến, đầu tiên hắn nhận thấy Tô Thụy sửng sốt trong giây lát, sau đó nắm lấy cánh tay Hoắc Yến, trước khi rời đi còn nhìn vào phòng rồi mới rời đi.

Vừa xoay người lại, Diệp Nhạc Dao chú ý đến bụng của Tô Thụy, hắn kinh ngạc:

【 Này, mình phát hiện hình như bụng Tô Thụy giống như nhô lên như mang đang mang thai a? 】

Hoắc Yến: "......"

Diệp Nhạc Dao nghĩ tới nguyên tác cốt truyện, hiểu ra:

【 Cũng đúng nha, bụng bầu sẽ xuất hiện sau mười hai tuần mang thai, chắc là nam nhân mang thai cũng vậy! 】

Cánh tay Hoắc Yến đang ôm Tô Thụy bất giác siết chặt.

Tô Thụy cảm thấy có chút đau, khẽ kêu lên một tiếng, lo lắng mà nhìn Hoắc Yến: "Yến ca, sao vậy?"

Hoắc Yến vội vàng buông tay ra: "Xin lỗi, có làm đau em không?"

Tô Thụy đau đớn tột độ, nhưng vẫn lắc đầu nở nụ cười trên môi.

【 Sự bao dung vô hạn, đẳng cấp cao nha! 】

Diệp Nhạc Dao đánh giá.

Hoắc Yến lại hít một hơi.

Hoắc Cảnh đúng lúc mở miệng tạo áp lực: "Ta cũng sẽ liên hệ công ty cùng ngươi giải ước, trước mắt toàn bộ hợp đồng quảng cáo đều sẽ bị tạm dừng, ngươi không những phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng, mà lúc sau ít nhất trong vòng một năm, ngươi đều sẽ không có bất kỳ hoạt động nào nữa."

Hoắc Yến rốt cuộc không nhịn được nữa, tức giận nói: "Mọi người cho rằng ép bức ta như vậy là có thể khiến ta thỏa hiệp?"

Hoắc Cảnh bình tĩnh phân tích: "Trước mắt trong tay ngươi có hai hợp đồng làm đại ngôn cho thương hiệu xa xỉ, chỉ tiền vi phạm hợp đồng của hai cái đại ngôn này cũng đã lên đến tới 3000 vạn."

Hoắc Yến cắn răng: "Ta đây cũng sẽ bồi thường cho bọn họ!"

Dừng một chút, hắn lại nói thêm: "Hơn nữa, Tiểu Thụy cũng không nông cạn như mọi người suy nghĩ! Ta tin tưởng Tiểu Thụy sẽ cùng ta sẽ Đông Sơn tái khởi!"

Diệp Nhạc Dao chớp mắt: 【Nhị ca, sao ngươi không hỏi một chút Tô Thụy, ngươi bồi xong tiền vi phạm hợp đồng trên người chỉ còn năm vạn khối, hãy hỏi Tô Thụy xem hắn ta có sẵn lòng ở cùng ngươi không? 】

Mẹ Hoắc và Hoắc Cảnh cùng lúc đưa ánh mắt tán dương về phía Diệp Nhạc Dao.

Diệp Nhạc Dao hai mắt sáng quắc chỉ lo ăn dưa, căn bản liền không có chú ý tới biểu tình của những người bên cạnh.

Hoắc Yến đã nhìn thấy rõ tầm mắt hai người, hắn chỉ cảm thấy vô cùng buồn cười, quan hệ của hắn cùng Tô Thụy đã ổn định, căn bản là không cần hỏi!

Nghĩ nghĩ, Hoắc Yến quay đầu nhìn về phía Tô Thụy bên cạnh như muốn xác nhận: "Tiểu Thụy......"

Ngay khi mẹ Hoắc nói muốn cắt hết toàn bộ thẻ ngân hàng của Hoắc Yến, biểu tình của Tô Thụy đã hơi thay đổi.

Khi nghe được lời nói Hoắc Cảnh, sắc mặt của hắn trở nên có chút khó coi.

Thấy Hoắc Yến nhìn qua, Tô Thụy chạy nhanh điều chỉnh tốt biểu tình trên mặt.

Nhưng vẫn muộn một giây.

Hoắc Yến rõ ràng thoáng nhìn thấy vẻ mặt phức tạp hiện trên mặt Tô Thụy.

Hắn lắc đầu, lại tập trung nhìn vào, hắn bắt gặp ánh mắt lo lắng của Tô Thụy.

Tô Thụy nhỏ giọng hỏi: "Yến ca, ngươi cảm thấy không thoải mái sao?"

Hoắc Yến quan sát kỹ lưỡng Tô Thụy, ở trên mặt em ấy không nhìn thấy có gì bất thường.

Chắc là chính mình nhìn lầm rồi, Hoắc Yến an ủi chính mình ở trong lòng, mở miệng nói: "Không có việc gì, chúng ta đi thôi."

Hai người xoay người liền đi.

Ba Hoắc rốt cuộc mở miệng, lửa cháy đổ thêm dầu: "Hoắc Yến, con biết chúng ta không nói đùa."

Hoắc Yến nghiến răng: "Con đương nhiên biết! Ba ngươi cũng không cần ép buộc con!"

Nói xong, Hoắc Yên quay đầu lại liếc nhìn Tô Thụy, người đang lo lắng ở bên cạnh.

Hắn cùng Tô Thụy lưỡng tình tương duyệt, nếu không phải bởi vì buổi tối ngoài ý muốn đó, Tô Thụy cũng sẽ không mang thai ngoài ý muốn ......

Nghĩ tới đây, tầm mắt Hoắc Yến lại một lần dừng ở trên bụng Tô Thụy.

Này vừa thấy, Hoắc Yến liền sững sờ.

Bụng bầu mang thai hai tháng......

Có lớn như vậy sao?

Ý niệm này vừa mới xẹt qua, Hoắc Yến chợt giật mình.

Hắn đang nghĩ cái quái gì vậy?

Hắn như thế nào có thể bị ảnh hưởng bởi những lời nói vô căng cứ của Diệp Nhạc Dao!

Gần đây chắc Tiểu Thụy đã tăng cân!

Béo cũng tốt, béo cũng tốt!

Cú ngã vừa rồi có chút nghiêm trọng, nên hiện tại Hoắc Yến đi đường chậm rì rì.

Phải rất lâu sau họ mới đi ra khỏi nhà Hoắc được hai ba mét.

Thấy bọn họ đã đi khá xa, chắc chắn trong biệt thự không thể nghe thấy giọng nói của bọn họ, Tô Thụy mới thấp giọng hỏi: " Yến ca, những lời vừa rồi của cô và anh cả nói có phải là sự thật không? Họ thật sự có ý định... "

Hoắc Yên ngẩng đầu nhìn Tô Thụy, thấy trên mặt hắn không có gì khác thường, do dự một giây, quyết định nói ra sự thật: "Người nhà ta luôn nói thật."

Vô luận là ba Hoắc hay mẹ Hoắc, hoặc là Hoắc Cảnh, đều có một tính cách là nói một không hai, đây cũng là vì sao sau khi biết Tô Thụy mang thai Hoắc Yến liền nhất định phải dẫn em ấy về nhà.

Nếu không được sự chấp thuận của gia đình, Tô Thụy và con của hắn sẽ phải sống trong bóng tối không có danh phận, chắc chắn sẽ phải chịu nhiều sự bất công.

Hoắc Yến là người đàn ông có trách nhiệm, không muốn con mình sinh ra mà không có một gia đình trọn vẹn, nên kiên quyết đưa Tô Thụy về nhà dù biết sẽ gặp phải sự phản đối của cả gia đình.

Nghe được câu trả lời khẳng định của Hoắc Yến, sắc mặt Tô Thụy đột nhiên thay đổi.

Hoắc Yến cũng đã dời đi ánh mắt, không nhận thấy được sắc mặt bạch nguyệt quang đột nhiên trở nên khó coi, tiếp tục nói: " Lát nữa anh sẽ tự mình đi một chuyến bệnh viện, em về nhà trước đi, đợi khi khám xong anh sẽ tới đón em. Ba mẹ anh làm việc rất tuyệt tình, biệt thự của anh khẳng định không thể ở, em yên tâm, anh sẽ nhanh chóng tìm một bộ phòng ở tốt cho chúng ta, trước tiên chúng ta cứ dọn qua đó trước. Sáng mai chúng ta có phải cần đến bệnh viện khám thai không......

Bước chân của Tô Thụy dừng lại.

Hoắc Yến nhận thấy được Tô Thụy đã dừng lại, trong lòng bỗng nhiên lộp bộp một chút: "Tiểu Thụy, làm sao vậy?"

Tô Thụy đã nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm trên mặt, lúc hắn quay đầu nhìn Hoắc Yến, hai mắt đã đỏ hoe: "Yến ca, ngày mai em không cần anh đi khám thai cùng em, em có thể đi một mình."

Sắc mặt Hoắc Yến cứng đờ, trong lúc nhất thời, hắn tưởng mình nghe lầm.

Sau một lúc lâu, hắn mới như là lấy lại tinh thần, khóe miệng bị thương nhếch lên, lộ ra nụ cười: "Tiểu Thụy, anh là cha của đứa bé, khám thai đương nhiên sẽ cùng em đi......"

Tô Thụy đột nhiên buông tay Hoắc Yến ra: "Yến ca, anh hãy ở lại Hoắc gia đi."

Sắc mặt Hoắc Yến nhất thời trở nên khó coi, hắn tiến lên một bước muốn nắm lấy tay Tô Thụy.

Tô Thụy đột nhiên lùi lại một bước.

Tình huống trong sân từ trên ghế sô pha trong phòng khách không thể nhìn thấy được, Diệp Nhạc Dao vừa cầm điện thoại di động đến cửa, nhìn thấy một màn này, hai mắt sáng lên, không nhịn được hát:

[Bạn đang nghiêm túc về việc lùi lại nửa bước! 】

[Những chuyển động nhỏ cũng có thể gây ra rất nhiều thiệt hại! 】

Tiếng hát lạc điệu ngay lập tức lọt vào tai tất cả thành viên Hoắc gia.

Hoắc Yến cũng nghe thấy tiếng hát lạc điệu đó, nhưng lúc này hắn hoàn toàn không quan tâm, hơi thở nghẹn lại trong lồng ngực, hắn cố gắng không để cảm xúc trào ra ngoài mà chỉ bối rối nhìn Tô Thụy: "Tại sao? Anh biết gia đình anh không chấp nhận em làm em cảm thấy ủy khuất, nhưng em đừng lo lắng, Tiểu Thụy, anh chắc chắn..."

"Nhưng em không thể chỉ vì đứa bé này mà chia cắt anh cùng người nhà!" Tô Thụy tựa hồ tìm được lý do, đột nhiên ngẩng đầu lên, một giọt nước mắt từ khóe mắt rơi xuống.

Diệp Nhạc Dao: 【 Phốc ha ha ha ha ha ha ——】

Tiếng cười không lớn.

Nhưng cực kỳ chói tai.

Hoắc Yến cố nén gân xanh đang thình thịch thẳng nhảy, nghiêm túc nhìn Tô Thụy: "Anh sẽ không hối hận, càng sẽ không trách em, Tiểu Thụy, chỉ cần em có thể luôn ở bên anh, anh liền......"

"Nhưng mà em sẽ tự trách," Tô Thụy khóc thật sự thương tâm, nước mắt rào rạt mà rớt, "Em sẽ cảm thấy áy náy, bọn họ dù sao cũng là người nhà của anh, như thế nào có thể bởi vì em liền hoàn toàn cắt đứt quan hệ được? Hơn nữa...... Yến ca nếu anh hôm nay thật sự đi theo em, đại ngôn của anh, bộ phim sắp tới, còn có đoàn đội của anh phải làm sao bây giờ? Chúng ta đã là người trưởng thành rồi, không thể không chịu trách nhiệm! Nếu là anh thật sự giải tán đoàn đội, như vậy nhiều người sẽ phải thất nghiệp. Mọi người nên làm gì bây giờ?"

Hoắc Yến mở miệng rồi lại nhanh chóng khép lại, hơn nửa ngày mới nói: "Chính là......Anh hiện tại không phải đang chịu trách nhiệm sao?"

Tô Thụy xoay đầu: "Cái này không thể nói là một được!"

Diệp Nhạc Dao:【 Thật là một bộ logic ngụy biện trước sau như một với bản thân mình! 】

Hoắc Yến không thể giữ được nụ cười trên môi nữa, vẻ mặt cô đơn, trong lòng như bị kim đâm: "Vậy... Tiểu Thụy, nói cho anh biết, anh nên làm gì bây giờ?"

Diệp Nhạc Dao đã đọc qua nhiều cuốn tiểu thuyết, biết rõ nhất tình tiết lúc này nên phát triển như thế nào, trong lòng hắn hét lên:

【 Ta biết! Ta biết! 】

【 Đương nhiên là hãy quay trở lại Hoắc gia, đưa tiền cho ta! 】

Giọng nói của Diệp Nhạc Dao văng vẳng bên tai, Hoắc Yến đột nhiên sợ hãi khi nghe được câu trả lời của Tô Thụy.

Ngay sau đó, liền nghe Tô Thụy dùng giọng điệu cực kỳ ủy khuất nói ra câu trả lời giống như những gì Diệp Nhạc Dao đã nói nhưng lại uyển chuyển hơn ——

"Anh hãy ở lại trong nhà đi, không cần bởi vì em mà cùng cha mẹ và ca ca cãi nhau, điều này không đáng. Đứa bé trong bụng em là con của anh và  em, em nhất định sẽ chăm sóc tốt cho con chúng ta......" Dừng một chút, hắn mỉm cười yếu ớt: "Còn những điều khác thì em không mong đợi gì nữa, chờ sau khi sinh bảo bảo ra, em sẽ làm việc chăm chỉ, cố gắng hết sức để cho nó một môi trường tốt để trưởng thành."

Tô Thụy nói: "Yến ca, anh là cha của đứa bé, em tin anh sẽ không đối xử tệ bạc với em và đứa bé."

Diệp Nhạc Dao lắc đầu:

【 Xem đi! Trong tối ngoài sáng chính là đòi tiền! 】

【 Còn nói không phải bởi vì tiền cùng với luyến ái não nhị ca của ta ở bên nhau! 】

Tô Thụy đã làm ra quyết định, xoay người rời đi, còn không quên để lại lời nhắn: "Đừng đuổi theo em!"

Hoắc Yến đau lòng nhìn theo bóng lưng của Tô Thụy, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin được, cho đến khi tận mắt nhìn thấy Tô Thụy đi ra khỏi sân biệt thự, hắn mới kinh hãi lùi lại một bước, thân hình sụp đổ.

Diệp Nhạc Dao đúng lúc nhận xét:

【 Nhị ca trông như là muốn gia đình đổ vỡ nha ~】

Hoắc Yến không thể kiềm chế được cảm xúc của mình nữa, khí huyết dângtrào, hơi thở tắc nghẽn trong tim, bởi vì quay người quá gấp nên tầm mắttối sầm, cứ như vậy ngất đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro