19. Cây Bút Của Thiên Tài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả : Trĩ Đường
Edit : Chú heo con ở Bản Đôn
**TRUYỆN CHỈ CÓ TRÊN WATTPAD**

Giản Tinh Xán nhìn Thẩm Lâm Kiệt bên cạnh, chìm trong suy nghĩ không thể giải thích được.

Khoảng cách giữa hai người chỉ có vài tấc, người vừa đưa sữa đậu nành cho cậu không thể là người khác, nhất định là Thẩm Lâm Kiệt.

Mặt trời mọc, ánh nắng chiếu xuống cơ thể làm người ta ấm áp.

Giản Tinh Xán không hiểu sao cảm thấy lòng mình có chút nóng lên.

.....

Vào lúc bảy giờ sáng, tất cả học viên đã tập trung tại đại sảnh tầng một của lâu đài.

Nhiệt độ đang dần tăng lên, không khí cũng trở nên ấm áp hơn. Các học viên vừa hoàn thành chạy đường dài nên tinh thần rất phấn chấn.

Lưu Quang đứng trên sân khấu cười: " Có vẻ mọi người sau khi chạy xong thì tinh thần rất tốt nhỉ, vậy tôi xin thông báo, buổi đánh giá bài hát chủ đề đầu tiên của "Tinh Quang " năm 2022 sẽ chính thức bắt đầu.

Hội trường đột nhiên sáng lên.

Ánh sao vô tận xuất hiện trên màn hình, đoạn dạo đầu của bài hát vang lên qua loa, âm nhạc đầy nhiệt huyết và cuồng nhiệt:

"Hi, boy"

"Ready, Ready, Ready."

"Bọc hành lý đã vào chỗ, mộng ước trên biển sắp bắt đầu. Chuẩn bị ra khơi."

"Cho dù gió có thổi mạnh đến đâu, ta cũng không quan tâm."

"Hãy ra khơi ngay hôm nay và bước lên con tàu với ước mơ của tuổi trẻ."

"Define, define."

"Sẽ khởi hành ngay giây phút này."

"Tinh quang dừng ở trên vai, cơn lốc thổi chúng ta về phía trước."

"Vận mệnh này là do ta khống chế."

"Keep shining to, shining to the end."

"Tinh quang đầy trời vì ta mà chiếu sáng."

Các học viên không tự giác bị giai điệu cuốn hút.

Ca khúc chủ đề cùng với nhóm nhạc nam hiện ra ở trên màn hình lớn, mọi người thấy được thân ảnh của người đang múa, động tác của Thẩm Lâm Kiệt thu phóng tự nhiên, tiêu sái còn mang theo phong cách riêng, cho dù phía sau còn có bạn nhảy khác, nhưng lực chú ý đều tập trung hết ở trên người anh, anh thật sự quá bắt mắt.

Toàn bộ bầu không khí theo bài hát này sôi động hẳn lên.

Khi bài hát đầu tiên được biểu diễn xong, toàn trường xuất hiện âm thanh ồn ào:

"wo~ quá tuyệt vời!"

"Tôi thích bài hát này rồi đó."

"Rất hợp với thể loại nhạc của tôi."

Ý cười còn chưa giảm, ánh mắt Thẩm Lâm Kiệt đảo qua mọi người, anh nhận micro nhưng không nói một lời, còn chưa nói gì thì tất cả học viên đều tự giác câm miệng, ngoan ngoãn.

Tiếng Thẩm Lâm Kiệt thong thả ung dung, thành thục ổn trọng: "Bây giờ sẽ bắt đầu công bố quy tắc cuộc thi ca khúc chủ đề."

"Cuộc thi lần này tổng cộng có 48 giờ, sau 48 giờ, bắt đầu thi từ thành viên tổ A, không đạt tiêu chuẩn sẽ tự động loại khỏi nhóm, theo thứ tự mà hạ cấp bậc."

Thanh âm Thẩm Lâm Kiệt rõ ràng truyền vào tai mỗi người : "Đặc biệt, các thành viên bảng A sẽ được chọn vị trí thi của ca khúc và luôn được ưu tiên lên sân khấu để lựa chọn bài hát, đồng đội. "

Toàn trường ồ lên.

Tàn khốc, quả thực là một quy tắc tàn nhẫn làm cho các học viên hoàn toàn xao động:

"Giáng cấp luôn!"

"Trời ạ......"

"Lần thi này xem như là một lần sàng lọc các nhóm kỹ lưỡng hơn ."

Giản Trân tiếp nhận micro nói: "Cũng có một số học viên cảm thấy sợ sân khấu, biểu diễn không tốt, như vậy lần thi ca khúc chủ đề này mong các bạn nỗ lực gấp đôi, bạn cũng có thể có cơ hội thăng cấp điểm."

"Không sai." Lưu Quang nói tiếp: "Mà hiện tại các thành viên tổ A hoặc B cũng không nên quá tự tin là vị trí của các bạn sẽ luôn ổn định, nếu các bạn không nỗ lực thì các bạn vẫn có nguy cơ bị thay thế."

Quy tắc quả thật rất tàn khốc, tàn khốc nhưng lại mang theo hy vọng.

Nhìn thì như một kỳ thi bài hát chủ đề bình thường, thật ra là cuộc đấu đá giữa 108 thí sinh.

Thẩm Dã cười lạnh vài tiếng: "Đây mà là quy tắc à, không phải là cuộc chiến giữa mọi người hay sao? "

Giản Tinh Xán không nói chuyện, cậu còn đang nhìn lên màn ảnh.

An Triết cách đó không xa đỏ hốc mắt, hắn luôn luôn ôn hòa nên không thể chấp nhận được: "Tôi cảm thấy vẫn quá tàn khốc, mọi người đều là bạn bè mà......"

Lăng Phong chuẩn bị an ủi hắn.

Thẩm Dã lại dẫn đầu mở miệng nói: "Thật tốt quá, An Triết, nếu đều là bạn bè, vậy cậu bỏ thi đi, để tôi có cơ hội tiến vào nhóm A, thế nào? Đều là bằng hữu mà, cậu sẽ không vì điều này mà luyến tiếc chứ?"

An Triết xám mặt: "Anh......"

Thẩm Dã nhướng mày, nghi hoặc, tựa hồ đang chờ đợi An Triết chối cãi.

Lăng Phong lại bảo hộ An Triết ở sau người, hắn cười nói: "Thẩm ca có sức quan tâm cái này, còn không bằng quan tâm chính mình hoặc tiểu đệ của cậu kìa."

Thẩm Dã nhìn về phía Giản Tinh Xán.

"Theo tôi được biết, Giản Tinh Xán hình như không giỏi tiếng Anh lắm?" Lăng Phong tươi cười mang theo vui sướng khi người gặp họa: "Trong đó bài hát tiếng Anh cũng không ít, đến lúc đó không biết ai sẽ đem vị trí nhóm A nhường ra đâu."

Không hổ là người có kinh nghiệm trong giới giải trí, nhìn vấn đề cũng thực độc ác.

Thẩm Dã nhìn về phía Giản Tinh Xán, nhỏ giọng hỏi: "Hầu Nhi, khó khăn nhỏ này còn làm khó được cậu sao?"

Giản Tinh Xán ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt nghiêm túc gật gật đầu, thanh âm ngoan ngoãn thành khẩn: "Có thể."

"......"

Không khí lâm vào trầm mặc.

Ngay lúc này, Cao Hạc Vân cách đó không xa mở miệng nói: "Mặt khác, tôi muốn thông báo phần thưởng của các thí sinh hiện đang ở nhóm A, mỗi người có thể được gặp khán giả phòng phát sóng trực tiếp, cơ hội chỉ có một phút, đồng thời còn được hỗ trợ đạo cụ từ tổ tiết mục."

Giọng nói vang lên, mọi người trong nháy mắt liền hâm mộ.

Đạo cụ không nói, phải biết rằng có thể cùng người xem đối thoại, là cơ hội kéo hảo cảm cực tốt!

Giản Trân mỉm cười cầm trên tay một chiếc máy để tham gia vào phòng phát sóng trực tiếp: "Hiện giờ xin mời các thành viên tổ A đều tiến lên đây, các bạn mỗi người có một phút thời gian cùng người xem chào hỏi và hỗ trợ nhau."

Mọi người theo thứ tự tiến lên.

Thứ nhất là Lăng Phong.

Lăng Phong không hổ là người có kinh nghiệm phong phú, hắn đi đến trước màn ảnh, lộ ra góc độ soái nhất, thanh âm cố tình đè thấp: "Chào mọi người, tôi là Lăng Phong, học viên của Tinh quang 2022, thật vui khi được gặp mặt mọi người, buổi sáng tốt lành......"

Rất nhiều người xem điên đảo:

"Tiểu ca ca soái quá."

"A a a a......"

"Lăng Phong Lăng Phong, tôi yêu cậu!"

Sau khi kéo phiếu bầu cho mình bằng nhiều cách, Lăng Phong kết thúc một phút trò chuyện.

Các thí sinh khác của tổ A, đều là học viên có thực lực, thành thục, nói chuyện không lãng phí giây phút nào, kéo được hảo cảm của người xem.

Tiếp đến --

Giản Trân gọi một tiếng: "Người tiếp theo, Giản Tinh Xán."

Vẫn luôn an tĩnh chờ đợi, Giản Tinh Xán cất bước đi lên trước, cậu thành thật giống học sinh tiểu học đứng ở trước màn hình, sau đó cúi chào đạt 90% tiêu chuẩn: "Buổi sáng tốt lành, tôi là Giản Tinh Xán."

Sau đó là yên tĩnh quỷ dị.

Khán giả đợi một hồi, cuống quýt:

"Sau đó đâu?"

"Kế tiếp đâu!"

"Hầu vương cậu muốn gấp chết chúng tôi sao?"

Giản Trân điên cuồng chớp mắt với  Giản Tinh Xán, ám chỉ cậu nói thêm cái gì đi.

Tay Giản Tinh Xán không tự giác nắm chặt góc áo, thanh âm ôn hòa: "Hy vọng, hy vọng mọi người có thể thích mình."

......

Lại là yên tĩnh.

Khán giả phòng phát sóng trực tiếp ngược lại bị chọc cười:

"Quá sốc đi."

"Bộ dáng Hầu vương nhìn như nào cũng không giống một cậu bé thông minh."

"Tóc vàng trên đầu cậu ta sao nhuộm thành đen rồi?"

"Nói chuyện ngốc quá đi ha ha ha......"

Các tuyển thủ khác có thể nói là liên tục tạo hảo cảm không thể đứng yên, còn Giản Tinh Xán phần lớn thời gian đều an tĩnh xem khán giả nói chuyện.

Sau khi kết thúc, Thẩm Lâm Kiệt cầm lấy mic: "Các thành viên nhóm A sẽ được chọn một đạo cụ phù hợp rồi nói với tổ tiết mục, cơ hội chỉ có một lần, nghĩ kỹ rồi nói."

Lăng Phong dẫn đầu nói: "Tôi muốn
bao đầu gối, đôi khi luyện nhảy không có nó thật không quen."

Những người khác cũng sôi nổi mở miệng:

"Muốn một cái MP3."

"Đồng hồ vận động đi."

"Tôi muốn......"

Mọi người sôi nổi đưa ra đồ vật mình muốn, đến cuối cùng chỉ còn lại Giản Tinh Xán chưa nói.

Giản Trân tò mò dò hỏi: "Cậu muốn cái gì?"

Trước khi cậu nói ra, mọi người cũng đều suy đoán cậu sẽ muốn cái gì, dù sao đạo cụ của tổ chương trình cũng là ngàn năm có một a, nếu đổi được đạo cụ mấu chốt, không chừng có thể nhanh dẫn trước người khác!

Giản Tinh Xán tự hỏi một hồi, mở miệng nói: "Tôi là muốn......"

Mọi người không tự giác nín thở.

Giản Tinh Xán nghiêm túc trả lời nói: "Cây bút nhỏ của thiên tài."

......

Không khí chớp mắt an tĩnh.

Chỉ có Giản Trân có chút nói lắp: "Vì sao thế ?"

"Người ở phòng phát sóng trực tiếp đã đề cử cho tôi." Giản Tinh Xán vẫn còn lạ lẫm với một ít thứ lưu hành ở thế giới này, trung thực nói: "Các nàng nói người thất học đều dùng cái này."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro