Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giọng điệu này thậm chí giống như Scaramouche... hơn là Kunikuzushi.

Thân thể của Kazuha cứng đờ, Scaramouche nhân cơ hội này di chuyển môi lưỡi xuống dưới, vừa hôn vừa cắn vào cổ cậu, răng hơi cắm sâu vào da thịt, nhẹ nhàng cắn vào lớp thịt mỏng trên cổ Kazuha. Hắn rũ xuống hàng mi thật dài, hơi dùng sức một chút, hàm răng liền có thể cắn đứt cổ cậu.

"Hừ... buông ra!"

Kazuha giãy giụa, Scaramouche cũng không tiếp tục làm khó cậu, hắn nghiến răng nghiến lợi, ngẩng đầu nhìn Kazuha rồi lại chuyển sang mỉm cười, đôi mắt quyến rũ kia dường như tràn ngập sóng nước, như thể hình ảnh vừa rồi chẳng qua là ảo giác.

Kazuha không hiểu nhìn Scaramouche, sờ sờ cổ bị cắn đau, cảnh giác lùi lại một bước, hỏi: "Ngươi vừa mới nói cái gì?"

Scaramouche từng bước tới gần, Kazuha theo bản năng lui về phía sau, "Ta nói, em sợ ta." Cuối cùng hắn ôm lấy Kazuha, môi mỏng cong lên, ghé vào tai Kazuha thì thầm: "Kazuha, em sợ sao? Ta không phải người em yêu nhất sao?" Xuyên thấu qua y phục của Kazuha, đầu ngón tay trắng nõn mảnh khảnh nhẹ nhàng xoa nắn sống lưng của cậu, cuối cùng dừng lại ở phần eo cực kỳ mơ hồ.

Có những kỉ niệm sẽ cuốn theo gió, bao câu chuyện viết thành mộng, điều giữ trong tim là yêu thương, còn thể xác lại là...nỗi sợ.

Kazuha chỉ cảm thấy thân thể bị Scaramouche ôm đột nhiên lạnh lẽo vô cùng, bất giác mở to hai mắt, môi mỏng nhếch lên, run giọng hỏi: "Ngươi... khôi phục trí nhớ rồi? Ngươi hiện tại là ai? "

Scaramouche không trực tiếp trả lời câu hỏi của Kazuha, mà vứt bỏ sự kiêu ngạo và nghiêm nghị khi còn là quan chấp hành, dùng giọng điệu và động tác dịu dàng nhất, làm bộ dạng Kazuha yêu thích, "Kazuha, có nghĩ ta là ai khác không? Ta không muốn như vậy, ta sẽ không làm tổn thương em. Cho dù trước đó có chuyện gì xảy ra, xin hãy tin ta, ta yêu em sâu đậm."

Nhìn thấy vẻ mặt buồn bã của Scaramouche, Kazuha lắng xuống và không thể tự trách mình đã nghi ngờ.

"Kunikuzushi..."

"Ta ở đây."

"Tôi xin lỗi, lẽ ra tôi không nên trách anh. Tôi sẽ không... nhầm anh với người khác nữa." Kazuha ôm lấy Scaramouche và cho anh một lời hứa chắc chắn nhất.

Những gì em yêu và những gì em ghét rõ ràng là ta. Scaramouche cụp mi, vùi mặt vào cổ Kazuha, trong lòng không nói lời nào, chỉ là hai tay siết chặt eo cậu.

Mọi thứ dường như đã trở lại trạng thái ban đầu, ngoại trừ... tình trạng của Scaramouche không được cải thiện và các loại thuốc thông thường không có tác dụng gì với anh ấy.

Kazuha đã đi ra ngoài nhiều lần, và mỗi khi cậu trở lại, Scaramouche đều tỏ vẻ bất bình, nói rằng anh rất sợ để lại anh một mình, và bất cứ ai nhìn thấy bộ dạng đáng thương đó sẽ mềm lòng và không thể chịu đựng được.

Kazuha nghĩ về điều đó, và quấn chặt khuôn mặt Scaramouche bằng khăn quàng cổ. Sau khi chắc chắn rằng sẽ không ai nhận ra anh ta, hai người mới yên tâm ra ngoài cùng nhau dạo phố và cuối cùng cùng nhau trở về nhà. Điều đó khiến Scaramouche có vẻ rất hạnh phúc.

Trong những ngày tiếp theo, Kazuha dần dần phát hiện ra rằng những thói quen và hào quang mà đối phương vô tình tiết lộ rất giống với Scaramouche. Kazuha cố thuyết phục bản thân rằng dù trực giác nhạy bén đến đâu thì cũng có lúc cậu mắc sai lầm.

Khi Scaramouche hôn Kazuha, hắn sẽ bộc lộ ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ, thậm chí cậu còn mơ hồ cảm thấy khó chịu. Kazuha cố gắng thuyết phục bản thân rằng không có gì sai với những người yêu nhau như thế này.

Vì gặp ác mộng nên hầu như đêm nào Scaramouche cũng khó ngủ, ban ngày hắn chỉ chợp mắt được khi ở bên Kazuha, và hôm nay cũng vậy.

Kazuha nhìn Scaramouche đang nằm ngủ say, khuôn mặt tuấn tú đang cau chặt mày, cậu không khỏi đưa tay ra, cố gắng vuốt lại hàng lông mày đang nhăn lại.

Trong nháy mắt bị Kazuha chạm vào, người đang mơ màng trong giấc ngủ đột nhiên mở mắt ra, lật người đè sát đối phương xuống đất, hai tay gắt gao đè lên cổ người phía dưới, sắc mặt băng lãnh, đôi mắt đầy sát khí hung hãn.

Kazuha bị đè xuống đất không thể động đậy, cậu kinh ngạc mở to con ngươi, hoàn toàn không có phòng bị, lại dễ dàng bị khống chế trên mặt đất, cậu cũng không ngờ đối phương lại phản ứng lớn như vậy.

Scaramouche suýt chút nữa đã bẻ gãy cổ Kazuha trong tiềm thức, khi hắn nhìn rõ người nằm dưới mình là Kazuha, hắn thu hồi đòn sát thủ với vẻ mặt phức tạp.

"Kazuha, em làm gì vậy?"

Kazuha từ dưới đất ngồi dậy, xoa xoa cổ, "Tôi chỉ muốn sờ mặt của anh..."

"..." Scaramouche trầm mặc chốc lát, có chút đau lòng hỏi: "Em bị thương không?"

"Không. Nhưng ... tại sao anh lại phản ứng mạnh như vậy?" Kazuha nhìn Scaramouche với vẻ nghi ngờ.

"Không có việc gì, ta chỉ là gặp ác mộng." Scaramouche ánh mắt đánh đi chỗ khác, chiếu lệ nói.

Kazuha nhớ lại tất cả những manh mối mà mình đã phát hiện trước đó, trong mắt có chút nghi hoặc nhìn Scaramouche, nhưng cũng không hỏi thêm câu nào nữa.

Cuộc sống có vẻ yên bình này cuối cùng đã bị phá vỡ hoàn toàn bởi sự xuất hiện của Aether.

Khi Aether tìm thấy ngôi nhà tổ tiên của Kaedehara trong gió và tuyết, Kazuha đã rất ngạc nhiên, đó là một điều hạnh phúc khi gặp lại những người bạn cũ. Anh đưa Aether vào nhà và cả hai trò chuyện rất vui vẻ.

Scaramouche hoàn toàn bị gạt sang một bên, bị hình tượng giả tạo hiền lành không dễ công kích ép buộc, đành phải nhìn từ xa đầy oán hận, chậc lưỡi không vui, sợ Kazuha nghe thấy, nhưng không dám lên tiếng và giữ nó trong cổ họng. Hắn rất khó chịu khi thanh âm bị mắc kẹt lên xuống, và cuối cùng nó chỉ biến thành tiếng thở dốc đầy bất mãn.

Kazuha cuối cùng cũng chú ý đến Scaramouche, và hắn ngay lập tức ngồi thẳng dậy, nở một nụ cười vô hại.

"Kunikuzushi. . ."

Scaramouche lập tức lấy lại tinh thần: "Ta ở chỗ này, em có chuyện muốn nói với ta sao?"

Kazuha: "Không... Tôi chỉ muốn hỏi, anh thở như vậy có khó chịu không?"

Sau khi nghe điều này, Scaramouche tức giận nói: "... Hãy để ta yên, em và nhà lữ hành nổi tiếng có thể tiếp tục hồi tưởng về những ngày trước đây."

Trong mắt Kazuha hiện lên một tia kinh ngạc, cứng nhắc nhếch môi, sau đó cười nói với bọn họ rằng mình đi chuẩn bị trà, nhưng không biết vì sao, nụ cười rất gượng gạo, thậm chí có chút xấu xí.

Sau khi Kazuha rời đi, trong phòng chỉ còn lại Aether và Scaramouche, và bầu không khí đột nhiên trở nên kỳ lạ.

Aether tuy rằng lộ ra vẻ không vui, nhưng trong giọng nói của anh ta cũng không có ẩn chứa bất kỳ cảm xúc cá nhân, mà là rất nghiêm túc: "Ta có chuyện muốn nói với ngươi, Kazuha lỗ tai rất thính, chúng ta đi ra ngoài nói đi." Nói xong, anh xoay người rời khỏi phòng, đi ra sân.

Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Aether, Scaramouche sinh nghi nhưng cũng không nói gì, đứng dậy đi theo.

Aether: "Hãy để ta nói ngắn gọn một câu, ta không muốn hỏi tại sao ngươi lại ở bên Kazuha, và ngươi không cần phải giả vờ trước mặt ta. Ta biết ngươi là Scaramouche, và lần này ta tới đây để tìm ngươi."

Mãi cho đến khi tiếp xúc gần, Scaramouche mới cảm thấy sức mạnh trên người Aether trở nên phi thường, so với bất kỳ lần nào gặp mặt trước đây đều lớn hơn gấp mấy lần, hắn không khỏi nhướng mày nghi hoặc, đồng thời không phủ nhận thân phận của mình, "Vâng, nói thẳng."

"Quy tắc của thế giới này có gì đó không ổn, mưa bão không ngớt, gió lớn, nước biển phun trào, núi lở đất nứt, tuyết rơi đã lâu, nhất định nếu bỏ qua, hậu quả sẽ rất thảm khốc. Ta muốn thay đổi tất cả, hiện tại ta có thể thương lượng duy nhất một con bài với Thiên lý, chính là Gnosis, bất đắc dĩ ta chỉ có thể tìm được ngươi, cần ngươi trợ giúp."

Thái độ của Aether rất chân thành, nhưng Scaramouche không quan tâm, và có chút sốt ruột trả lời: "Ta không quan tâm đến nguyên tắc cứu thế giới. Xin hãy rời đi trước khi ta đổi ý và ta sẽ không chạm vào ngươi."

Aether không bỏ cuộc: "Ngươi có thể không bị ảnh hưởng bởi thiên tai và thảm họa nhân tạo, nhưng còn Kazuha thì sao, cậu ấy sẽ ra sao? Kazuha yêu thế giới này..."

Nhắc đến Kazuha, Scaramouche dường như đã bị xúc động. Aether chưa kịp nói xong, Scaramouche đã thay đổi tư thế phù phiếm và buông thả vừa rồi, trở nên lạnh như băng: "Ngươi uy hiếp ta?"

Scaramouche tiến đến, nhưng Aether không lùi bước, khi hai người gần kề, Scaramouche một tay túm lấy cổ áo Aether và hung dữ nói: "Dù có chuyện gì xảy ra, ta cũng sẽ bảo vệ Kazuha, không đến lượt ngươi hỏi. Đi đi."

Aether nghĩ rằng anh ấy đã thất bại trong cuộc đàm phán. Ngay khi anh ấy ủ rũ và chán nản, anh ấy nghe thấy Scaramouche nói, "Ta sẽ hợp tác với ngươi, với điều kiện ngươi không được lôi kéo Kazuha vào."

...

Khi Kazuha bước vào phòng với bánh và trà, cậu nhìn thấy Scaramouche và Aether với nụ cười trên khuôn mặt, ngồi đối diện nhau bên trái và bên phải, như thể họ đã đạt được một thỏa thuận mờ ám nào đó sau lưng cậu.

Kazuha: "Hai người ... làm sao vậy?"

Hiếm khi hai người đồng thanh nói: "Không có việc gì."

Kazuha: "Ừm... uống chút trà nóng cho ấm người đi."

Cậu lần lượt đặt trà trước mặt hai người, cầm lấy một chiếc cốc khác nhẹ nhàng rót ra, trong phòng tràn ngập hơi nóng và hương thơm của trà.

Khi trời tối dần, Kazuha vẫy tay chào tạm biệt Aether khi anh nói lời tạm biệt, trong khi Scaramouche trông rất lo lắng.

Anh ấy không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng anh ấy muốn trân trọng cuộc sống khó khăn lắm mới giành được bây giờ.

Scaramouche nghĩ rằng rào cản mà anh ta không bao giờ dám vượt qua cuối cùng đã bị phá vỡ, niềm hạnh phúc anh ta không bao giờ dám tưởng tượng đã quá muộn, người anh ta yêu ngủ với anh ta mỗi ngày, anh ta thực sự hài lòng với cuộc sống này.

Nếu chỉ còn một tâm nguyện chưa hoàn thành, đó chính là hy vọng thân thể của mình có thể trường tồn thêm vài ngày, có thể cùng Kazuha sống thêm vài ngày.

Thật đáng tiếc khi ngay cả ước nguyện khiêm tốn này cũng không được ông trời ưu ái.

Kazuha dần dần không còn tắm chung với anh, không còn ngủ yên trong vòng tay anh, cũng không còn chủ động thân mật với anh, mặc dù Kazuha sẽ không từ chối khi anh ngỏ lời.

Sự thờ ơ và xa lánh vô tình của Kazuha khiến Scaramouche không thể chịu nổi, anh cảm thấy vô cùng cáu kỉnh, mỗi lần hôn Kazuha, động tác của anh rất thô lỗ và điên cuồng, không chịu dừng lại cho đến khi Kazuha nghẹt thở và cầu xin sự thương xót mới thôi.

Scaramouche đã cố gắng hết sức để kiềm chế mong muốn thực hiện bạo lực của mình.

Tuyết rơi ngoài cửa sổ mấy ngày cuối cùng cũng ngừng rơi.

Khi Aether đến lần nữa, Kazuha đã suy nghĩ chín chắn hơn và tìm mọi cách để đánh lạc hướng anh ta. Kazuha luôn có thể khéo léo tránh để Aether và Scaramouche một mình, trong tiềm thức anh ta nghĩ rằng để hai người ở cùng nhau là không an toàn.

Aether lúng túng, nhìn Scaramouche như thể cầu cứu, dù sao anh cũng đã hứa với Scaramouche sẽ không lôi kéo Kazuha vào, tự nhiên có một số điều không thể nói trước mặt Kazuha.

Scaramouche không hề né tránh, thẳng thắn nói với Kazuha: "Kazuha, ta có chuyện muốn nói với Aether, sẽ không mất nhiều thời gian đâu. Em tránh ra trước đi."

Kazuha nói rằng anh ấy hiểu, như vậy là quá bình tĩnh, và rời đi mà không hỏi bất kỳ câu hỏi nào.

Aether có chút líu lưỡi, anh không nghĩ tới Scaramouche lại có thể giải quyết vấn đề một cách thẳng thắn như vậy, mấu chốt là Kazuha thật sự tiếp thu.

Hai người đại khái thảo luận và quyết định kế hoạch tiếp theo, sau đó gọi Kazuha trở lại và cùng nhau ra ngoài ăn tối Aether nói tuyết hiếm khi ngừng rơi nên hôm nay anh đãi bọn họ.

Kazuha muốn cố gắng hết sức để trở thành người đứng đầu gia đình, nhưng Scaramouche đã nói trước: "Đối xử với một du khách nổi tiếng nên thoải mái, vì vậy ta tự nhiên muốn nhận nó."

Thật tuyệt khi nghĩ rằng bạn chắc chắn không cố tình làm điều đó, nhưng bạn vẫn phải giữ nụ cười trên môi.

Thật khó để Kazuha từ chối bây giờ.

Bọn họ đến phòng đơn ở Komore và ở lại đến tận đêm khuya.

Bộ dạng say rượu của Kazuha rất ngoan, cậu ngủ yên bình trên bàn, ngay cả lúc say rượu cũng rất dịu dàng. Bộ dạng của Aether hơi khó diễn tả, anh ấy nói ồn ào 'Tôi không say', nhưng anh ấy thậm chí không thể nhìn thấy chai rượu ở đâu.

Scaramouche bưng chén rượu, nhìn ánh mắt có chút mơ hồ đã ngủ say của Kazuha, sắc mặt có chút đỏ bừng, nhưng ý thức lại rất rõ ràng. Dù sao nhân viên cũng sẽ đến dọn dẹp đống lộn xộn, Scaramouche đặt chén rượu xuống, quấn khăn choàng và ôm Kazuha vào lòng rồi đi về nhà.

Khuôn mặt đang ngủ của Kazuha nép vào trong ngực của Scaramouche rất ngoan ngoãn và yên tĩnh, thỉnh thoảng sẽ dụi vào ngực anh theo bản năng muốn đến gần hơn.

Scaramouche nhìn khuôn mặt đang say ngủ của Kazuha trong lòng, nghĩ đến việc Kazuha gần đây ghẻ lạnh, nghĩ đến việc mình sẽ làm tiếp theo, trong lòng đột nhiên có cảm xúc lẫn lộn.

...

Kazuha bị nụ hôn đánh thức, hơi thở của Scaramouche phả lên người cậu, đây là phòng ngủ của cậu, đèn còn chưa bật.

Cả người và nụ hôn nồng nặc mùi rượu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro