Chương 4(H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những con thiêu thân tự ném chúng vào ngọn lửa, cuối cùng thành tro và phân tán, thậm chí không để lại dấu vết.

Sự tức giận và phản kháng của Kazuha chẳng là gì so với sự lạnh lùng và nhẫn tâm của Scaramouche, hắn mạnh bạo nắm tay Kazuha và đẩy cậu vào một ngôi nhà cũ bên cạnh.

Bên ngoài trời u ám, ngôi nhà cũ nát truyền ánh sáng cực kỳ kém. Kazuha bị ném nặng nề xuống đất, còn Scaramouche bước vào và đóng cánh cửa gỗ lại sau lưng hắn. Khi cánh cửa gỗ đóng lại từng chút một, ánh sáng chiếu ra từ cánh cửa phản chiếu trên cơ thể Kazuha nhỏ dần cho đến khi biến mất hoàn toàn.

Bóng tối lan rộng, và Kazuha chỉ có thể biết vị trí của Scaramouche bằng thính giác.

Cộp—cộp—cộp—

Đôi guốc gỗ giẫm lên sàn nhà phát ra âm thanh trầm đục, bước chân của Scaramouche dường như cực kỳ chậm chạp, Kazuha cảm thấy mỗi bước chân đều khiến trái tim mình kinh hoảng.

Scaramouche ngồi xổm xuống trước mặt Kazuha, thở sát vào cậu. Mặc dù căn phòng tối om nhưng Kazuha vẫn có thể nhìn thấy đường viền mờ ảo của sự vật xung quanh.

Kazuha ngay lập tức chĩa kiếm về phía Scaramouche, cố gắng làm hắn choáng váng, nhưng không ngờ, Scaramouche đã chuẩn bị sẵn sàng, trực tiếp hất thanh đao ra khỏi tay Kazuha.

Đao rơi xuống đất tạo ra một tiếng đinh tai nhức óc, âm thanh của Scaramouche từ trong bóng tối truyền đến, mang theo nụ cười giễu cợt: "Đã đến lúc này rồi, ngươi còn không muốn làm ta bị thương ta sao?"

Kazuha không trả lời, cậu nắm chặt tay lại vung về phía Scaramouche, nhưng bị buộc phải dừng lại giữa không trung. Cổ tay cậu bị Scaramouche giữ chặt không thể cử động, sau đó hắn kéo hai tay của Kazuha ra sau lưng và ấn cậu vào chiếc bàn gỗ dài bên cạnh.

Scaramouche dùng một tay khống chế hai tay của Kazuha, tay còn lại nắm chặt tóc sau đầu cậu và ấn cậu xuống bàn. Kazuha chống cự quyết liệt, chai lọ trên bàn rơi xuống đất kêu vang.

"Đạp gió ——!"

Áp lực gió xung quanh cơ thể Kazuha thay đổi ngay lập tức, khiến Scaramouche lui về phía sau với đôi mắt lạnh lẽo.

Bên ngoài mưa không biết đã tạnh từ lúc nào, gió tản đi, trăng treo trên trời, trong nhà cảnh tượng càng rõ ràng hơn rất nhiều.

Kazuha ngay lập tức đứng dậy, và ngay khi cậu quay lại, cậu thấy Scaramouche đang chơi với một chiếc Vision tắt ngúm buồn tẻ một cách vô cùng thích thú.

"Đây là đồ của tên đó sao?"

Đồng tử của Kazuha đột ngột co lại, và Vision đó là của người bạn thân Tomo.

"Trả lại cho ta!"

Kazuha không còn giữ được bình tĩnh, và nóng lòng muốn lấy lại Vision của bạn mình, vô tình khiến cậu đầy sơ hở. Cậu nhảy về phía trước vươn tay muốn chộp lấy, không có bất kỳ công kích cũng không phòng bị, vì vậy đối phương dễ dàng ép cậu vào bức tường bên cạnh.

"Ta tính kiên nhẫn có hạn, nếu như ngươi thành thật một chút, có lẽ sẽ ít bị thương hơn." Scaramouche nói với giọng điệu nhỏ nhẹ, nhưng động tác trên tay lại cực kỳ nhẫn tâm, trực tiếp đấm vào bụng dưới của Kazuha.

"Ah--!"

Kazuha đau đớn rên rỉ một tiếng, lảo đảo ngã về phía trước rồi chạm nhẹ vào vai đối phương. Cậu không tự chủ nắm lấy quần áo của Scaramouche bằng một tay và kéo chúng lại gần hơn.

Kazuha ngước nhìn Scaramouche, với một biểu hiện của sự nhẫn nhịn và khó hiểu không thể diễn tả được.

"Tại sao... năm đó ngươi lựa chọn rời xa ta, bây giờ lại bám theo ta?"

Cú đấm của Scaramouche quá nghiêm trọng khiến Kazuha đau đến mức chỉ có thể nói với hơi thở ngắt quãng.

Scaramouche híp mắt, lạnh lùng nói: "Ngươi không thể thay đổi ta, chỉ có thể lựa chọn tiếp nhận, lúc đầu là như vậy, hiện tại vẫn là như vậy." Scaramouche dùng một chút lực, trực tiếp bẻ gãy khớp cổ tay phải của Kazuha.

Scaramouche nhân cơ hội xé dây da trên ngực Kazuha, trói tay trái vẫn còn nguyên vẹn của cậu vào một cây cột gỗ bên cạnh, rồi chen vào chân Kazuha, hít hà chiếc cổ và tận hưởng mùi hương quen thuộc đã lâu không thấy.

Tay trái của Kazuha bị treo trên cọc gỗ, cậu chỉ có thể dùng tay phải bị trật khớp để dùng sức đẩy đối phương ra, thấy vậy, Scaramouche nắm lấy cổ tay cậu và kéo mạnh, nắn thẳng xương tay bị trật trở lại.

"Nếu ngươi cư xử tốt hơn, ngươi không phải chịu đựng tất cả những điều này."

Mặc dù tay phải của Kazuha đã có thể cử động nhưng nó vẫn còn đau và yếu. Trán cậu lấm tấm mồ hôi mịn, cậu hơi ngước mắt nhìn Scaramouche, không chút mong đợi hỏi: "Nếu đã như vậy, ngươi có thể thả ta ra được không?"

Nghe vậy, Scaramouche thở dài cười nói: "Không."

Sau khi nhận được câu trả lời có thể đoán trước, Kazuha cam chịu nhắm mắt lại, để mặc Scaramouche tháo chiếc khăn quàng cổ của cậu và ném xuống đất, vuốt ve chiếc cổ mỏng manh và yết hầu của cậu.

"Ít nhất hãy trả lại cho ta thứ của cậu ấy."

Scaramouche ngừng di chuyển và nheo mắt nguy hiểm. Hắn muốn phá hủy Vision ngay lập tức hoặc bạo hành Kazuha ngay tại chỗ, nhưng hắn không làm, hắn muốn để lại một tia hy vọng cho Kazuha của hắn.

Không nhận được những gì bản thân muốn là hình phạt khủng khiếp nhất.

Scaramouche lấy vision ra rồi đặt trên mặt đất, sau đó lại đứng thẳng người, tinh nghịch nhìn Kazuha: "Muốn không? Tự lấy đi."

Kazuha sửng sốt một chút, khoảng cách này cậu căn bản không đi tới được.

"Rốt cuộc ngươi muốn cái gì?"

"Ngươi nghĩ sao?"

Hơi thở nóng bỏng phả vào mặt Kazuha, nụ hôn lần này vừa thô bạo vừa mãnh liệt, Scaramouche nhéo hàm cậu, ép cậu há miệng, ngậm lấy môi dưới, môi lưỡi linh hoạt quét qua hàm răng trắng nõn, xâm nhập vào trong khoang miệng. Hắn liếm láp vòm miệng phía trên, ép đầu lưỡi mềm mại của đối phương đưa ra rồi quấn lấy nhau.

Kazuha cảm giác như không khí trong phổi đều bị rút sạch, hô hấp khó khăn, khóe miệng chảy ra nước miếng, cậu dùng sức đẩy vào ngực Scaramouche, nhưng không cách nào tách hai người ra. Kazuha chỉ có thể quay đầu tránh né, cố gắng hớp lấy không khí, trong nháy mắt liền bị cưỡng ép quay lại chịu đựng nụ hôn sâu chiếm hữu đầy hung hăng.

Những ngón tay xương xẩu tái nhợt của Scaramouche xuyên qua lớp quần áo, lướt qua sống lưng của Kazuha, khi hắn vuốt ve một bên eo, hắn không khỏi so sánh hai tay với nhau. Eo của Kazuha rất gầy, chỉ cần hai tay là có thể ôm được phần lớn.

Sau khi bị thiếu không khí quá mức, đôi đồng tử đỏ thẫm của Kazuha tràn ngập sương nước, hai má trở nên đỏ và nóng bừng, thậm chí cả cơ thể lạnh cóng sau khi dầm mưa cũng cảm thấy nóng lên một cách kỳ lạ. Scaramouche cuối cùng cũng buông cậu ra khỏi đôi môi đỏ mọng, một sợi bạc được kéo ra khi hai đôi môi hé mở.

Được hít thở không khí mát mẻ, Kazuha thở hổn hển như một con cá sắp cạn nước, nhưng Scaramouche không cho cậu thời gian nghỉ, lại áp sát vào người cậu, liếm vành tai của cậu, thỉnh thoảng trêu chọc đôi môi và chiếc lưỡi mềm mại của cậu.

Kazuha vốn đã có ngũ quan nhạy bén, hơi thở nóng ẩm phảng phất cùng tiếng nước xối xả bên tai như muốn xuyên thấu thần kinh của cậu, khiến cậu nhắm chặt hai mắt, tay cậu nắm áo Scaramouche khẽ run lên. Phản ứng mẫn cảm này khiến Scaramouche cảm thấy có chút đáng yêu, hắn cười nhạo bên tai Kazuha một tiếng, cố ý cọ đầu gối sạch sẽ của mình vào đũng quần của Kazuha, nhìn thấy chỗ hơi phồng lên, hắn dùng giọng điệu giễu cợt hỏi: "Nhạy cảm như vậy sao? Chỉ như thế này thôi ngươi đã lên rồi?"

Kazuha cảm thấy thắt lưng mềm nhũn, đầu óc mê man, chỉ nghe được một nửa lời của Scaramouche. Khoái cảm lạ lùng này khiến cậu sợ hãi, bất lực. Cậu không nên cũng không thể bị cái gọi là khoái cảm này chi phối.

Như thể cố tình khiêu khích Kazuha, những ngón tay của Scaramouche véo chỗ phồng trên ngực qua lớp áo vốn đã mỏng của Kazuha và nhào nặn mạnh mẽ, trong khi tay còn lại thò vào từ đường viền cổ áo hở hang, mò mẫm bừa bãi trên ngực, cuối cùng chạm vào nhũ hoa nhỏ rồi kéo nó giữa hai ngón tay.

"Ha!" Thân thể Kazuha kịch liệt chấn động, con ngươi ướt át mở to, đầu vú đau nhức, nhưng hơn hết là cảm giác tê dại cùng hơi ngứa. Cậu lắc đầu nguầy nguậy, tay phải liều mạng đẩy Scaramouche, cố gắng thoát khỏi khoái cảm kỳ dị này. "Dừng lại..." Giọng nói thường ngày ấm áp trở nên khàn khàn, hai tay đẩy không còn bao nhiêu sức lực, có mùi vị muốn cự tuyệt.

"Đêm còn dài." Scaramouche thì thầm bên tai Kazuha, giống như lời thì thầm của ma quỷ.

Xuyên qua lớp quần áo mỏng, có thể nhìn thấy hai vết hằn từ dây đai rõ ràng trên ngực Kazuha. Scaramouche rất hài lòng và rút tay xé chiếc áo dài nửa người của cậu.

Chiếc áo bên ngoài có hoa văn phong đỏ rơi trên mặt đất, trên người Kazuha chỉ còn lại một chiếc áo lót mỏng bên trong, giữa đường viền cổ áo hơi hở có thể nhìn thấy xương quai xanh gợi cảm. Scaramouche kéo rộng đường viền cổ áo của Kazuha, để lộ ra một đầu nhũ hoa, hắn cúi đầu liếm, không quên một tay chơi đùa nơi da thịt hồng hào non mềm của đối phương, tay còn lại trực tiếp xâm nhập nắm lấy dục vọng đã ngẩng đầu lên và sờ soạng lên xuống.

"Đừng. . . ah!" Kazuha mới nói được một nửa liền ngừng lại, khoái cảm từ hạ thân truyền đến dần dần lan khắp toàn thân, cậu vô thức kẹp chặt hai chân, cọ xát dục vọng đang dâng trào. Tất đỏ mỏng chạm nhẹ khiến cậu càng trở nên mẫn cảm hơn. Bàn tay của Scaramouche đang di chuyển giữa hai chân, cảm giác mượt mà đặc biệt rõ ràng.

Dục vọng của Scaramouche đã ngóc đầu dậy, nhưng hắn vẫn tỏ ra rất kiên nhẫn. Hắn muốn từng chút, từng chút một ăn Kazuha .

Kazuha cong cái cổ trắng nõn mảnh khảnh lên, khẽ thở hổn hển, tay phải nắm tóc Scaramouche đang vùi trong lồng ngực, thân dưới bị thao túng, hô hấp dần dần trở nên khó thở.

"Buông tay! Không... ha!" Kèm theo một tiếng thở dốc ngắn ngủi, Kazuha run lên, trực tiếp bắn vào trong tay Scaramouche.

Scaramouche rút bàn tay nhớp nháp ra, chất lỏng đục ngầu chậm rãi chảy dọc theo kẽ ngón tay, nhìn Kazuha còn đang đắm chìm trong dư vị cao trào, vừa cười vừa xòe ngón tay dính chất dịch trắng đục nhớp nháp cho Kazuha xem: "Nhanh như vậy?"

Khuôn mặt vốn đã đỏ bừng của Kazuha càng đỏ hơn, cậu muốn phản bác nhưng không biết phải nói gì, nên lời nói chưa thành hình đã bị cắt ngang bởi chuyển động của Scaramouche.

Scaramouche cởi trói cho bàn tay trái bị treo trên cột gỗ, nhưng hắn không hề muốn để Kazuha đi. Thay vào đó, hắn đè Kazuha xuống đất và cởi quần của cậu ấy ra.

Phần thân dưới đột nhiên lộ ra trong không khí lạnh lẽo, Kazuha không khỏi co người lại, vô tình co rút hoa huyệt hồng hào.

Cảnh tượng này hoàn toàn lọt vào tầm mắt của Scaramouche, khiến hắn không thể kiềm chế, đâm những ngón tay trắng bệch của mình vào lỗ huyệt của Kazuha. Nới rộng lỗ nhỏ cho Kazuha là chút lý trí cuối cùng của hắn.

Cảm giác cơ thể bị dị vật xâm nhập, lúc đầu ruột gan ra sức ngăn cản từ chối, nhưng khi bị ngón tay dính dịch đục vừa mềm vừa nóng vặn xoắn mở ra, lỗ nhỏ chủ động quấn lấy đốt ngón tay và càng vặn chặt hơn.

"Thật chặt, hình như chưa có ai xâm phạm chỗ này."

Kazuha không có thời gian để trả lời hắn, chỉ nằm xuống đất và thở hổn hển.

Cảm giác được Kazuha đã thích ứng một chút, Scaramouche liền sốt ruột đút ngón tay thứ hai vào, lỗ nhỏ liền bị kéo căng ra. Hắn thử xoay chuyển hai ngón tay, cảm giác da thịt quấn quanh càng rõ ràng hơn.

Phần thân trên của Kazuha dán trên mặt đất, cặp mông nhô cao, dưới thân là chiếc áo phong đỏ dài nửa người đã bị cởi ra, đầu vú xuyên qua lớp vải mỏng ma sát với mặt đất. Ngón tay của Scaramouche trong lỗ hậu mở ra, vặn vẹo xoay tròn bên trong, thỉnh thoảng lại rút ra một chút, sau đó đâm thẳng vào chỗ sâu nhất, bắt chước động tác giao hợp, đưa đẩy ra vào khiến Kazuha gục eo thở hổn hển hết lần này đến lần khác.

"Chậm một chút......"

"Thế này còn chưa đủ sao?"

Scaramouche không nhận ra rằng giọng nói của hắn ta cũng trở nên khàn khàn và khó chịu, và hắn cảm thấy miệng mình khô khốc.

Không thể nhịn được nữa, Scaramouche trực tiếp chọc ngón tay thứ ba bất kể Kazuha có chịu được hay không.

"Không, đợi đã... uh!"

Ba ngón tay đút vào nhau, hung hăng mở ra đến nơi sâu nhất, ngay cả vách thịt xung quanh lỗ cũng bị mở ra rất nhiều mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

Scaramouche ân cần hỏi cậu: "Đau không?" Nhưng động tác đâm vào của hắn không tỏ ra thương hại, ngược lại càng ngày càng thô bạo, thậm chí ngay cả thân thể Kazuha cũng vặn vẹo cùng lúc, "Chịu đi. Chịu đựng một chút."

Trái tim của Kazuha hoàn toàn trầm xuống, cậu biết rằng Scaramouche sẽ không dừng lại. Sự việc đã đi đến nước này chắc chắn phải tiến tới bước cuối cùng.

Ngón tay trong hậu huyệt đột nhiên ấn vào nơi nào đó, thân thể Kazuha run lên, dục vọng nửa mềm mại vừa được phát tiết rõ ràng lại có xu hướng dâng lên.

"Ở đây sao?" Nở một nụ cười ác độc, Scaramouche dùng ngón tay chọc chọc vào điểm nhạy cảm của Kazuha.

Kazuha kinh hoảng há hốc mồm muốn bật khóc, cậu chưa bao giờ rơi nước mắt trước mặt người khác, bất kể là hoàn cảnh như thế nào, tự tôn cùng lòng tự trọng không cho phép cậu làm như vậy.

Nhưng lần này...

Nước mắt lưng tròng nhưng không hề rơi xuống, Kazuha hít vào thở ra, cố gắng không để cho cảm xúc của mình biểu hiện ra bất kỳ sự khác thường nào, cơ thể run rẩy nhưng vẫn nắm chặt bàn tay phải bị băng bó, cố gắng không để một tiếng rên rỉ nào thoát ra.

Scaramouche không nhìn thấy sự khác thường của Kazuha, nhưng cảm nhận Kazuha đột nhiên im lặng hơn rất nhiều, tốc độ ngón tay hắn ra vào lỗ nhỏ ngày càng nhanh, mỗi lần đều chạm vào điểm nhạy cảm khác thường một cách chính xác, vừa vặn xoa bóp bằng đốt ngón tay hoặc chạm vào bằng đầu ngón tay của hắn.

"Ha...!" Đau đớn cùng khoái cảm xông thẳng lên não, Kazuha ưỡn người, không kiềm được mà bật khóc. Nước mắt cùng chất lỏng đục ngầu nhỏ từng giọt xuống đất, đôi tất mỏng màu đỏ trên đùi cũng bị dính một chút dịch nhờn.

Scaramouche trực tiếp rút ngón tay ra, thay vào một thứ gì đó vừa nóng vừa cứng chà xát ở đỉnh huyệt.

"Nếu ngươi cầu xin ta, có lẽ ta sẽ dừng lại."

Scaramouche sẽ không bao giờ dừng lại, và Kazuha biết rõ điều này, cậu ấy thậm chí không quay lại nhìn mà vùi khuôn mặt đẫm nước mắt vào giữa hai cánh tay.

"Chỉ cần làm những gì ngươi muốn."

Tâm trạng của Scaramouche dường như rất tốt, Kazuha của hắn vẫn luôn như vậy, có những chuyện không nên kiên trì vẫn quá mức cố chấp.

"Như ngươi muốn."

Dục vọng đẩy nhị hoa ra , vừa mới đi vào một đầu, nếp gấp quanh lỗ đã bị kéo dài ra, vượt xa cả chiều rộng của ngón tay khi nãy.

"Đau quá......"

Bắp đùi của Kazuha bắt đầu run lên, bất kể là phần da thịt trắng nõn lộ ra dưới chân hay phần thịt được bọc trong đôi tất mỏng màu đỏ của đôi chân đều không ngừng run rẩy.

Sự xâm nhập của Scaramouche khiến Kazuha không chịu nổi, hậu huyệt quá chặt, ngay cả Scaramouche bị siết cũng có chút đau đớn, chỉ có thể vào được một nửa. Hắn vỗ mạnh vào mông Kazuha khiến bờ mông trắng như tuyết lập tức hiện ra những vết đỏ.

Thấy Kazuha không phản ứng, Scaramouche cúi xuống và cắn vào gáy cậu, đồng thời kéo chiếc áo trong của cậu ra, để lộ tấm lưng trắng nõn và mịn màng.

"Thả lỏng."

Hắn nói bên tai Kazuha, liếm và hôn tấm lưng mịn màng bằng chiếc lưỡi nóng ẩm của mình, để lại những vệt nước ướt át. Tay hắn không ngừng vươn về phía trước để cầm lấy dục vọng nửa mềm mại của Kazuha và di chuyển lên xuống.

"Ha...!" Một tiếng rên rỉ vô ý tràn ra khóe môi, sau đó bị Kazuha gắt gao dùng tay che lại, không cho phát ra thêm bất cứ tiếng động nào.

"Đừng che đậy, để ta nghe."

Scaramouche kéo cánh tay Kazuha, lật cậu lên ở tư thế đang đút một nửa vào, để cậu mặt đối mặt quan hệ tình dục với hắn.

Khoảnh khắc cơ thể bị lật lại, bộ phận sinh dục cọ sát vào bức tường chật hẹp bên trong. Sau cơn khoái cảm ngắn ngủi, Kazuha có vẻ hơi bối rối, cậu không muốn bộ dạng khốn khổ của mình bị nhìn thấy trực tiếp, cậu cố gắng che đi khuôn mặt mình bằng tay kia, nhưng đã quá muộn. Quần áo xộc xệch, khuôn mặt đẫm nước mắt và vẻ mặt bối rối của cậu đã bị Scaramouche nhìn thấy.

Kazuha trông ngây thơ và đáng thương, và vẻ mặt đó của cậu có thể dễ dàng khơi dậy lòng thương hại của người khác.

Ngoài ra, còn có ham muốn bạo dâm.

Kazuha không có thời gian để suy nghĩ, nhưng cảm thấy dị vật trong cơ thể mình trong nháy mắt to hơn.

"Kazuha." Scaramouche bình tĩnh gọi cậu, trong mắt dục vọng rất rõ ràng, "Là ngươi dụ dỗ ta."

"Ngươi đang nói cái gì..." Kazuha không hiểu Scaramouche có ý gì, nhưng cậu có thể cảm nhận được Scaramouche đang ở trong trạng thái vô cùng nguy hiểm.

Kazuha thoát khỏi bàn tay của Scaramouche, quay người lại, vặn người cố gắng bò về phía trước để chạy trốn, nhưng lại bị Scaramouche nắm lấy thân eo, cưỡng bức cắm toàn bộ dục vọng ở dưới thân.

"A a a!" Kazuha thanh âm có chút khàn khàn, nhưng cậu rốt cuộc nhịn không được thống khổ kêu lên.

Hậu huyệt bị phá ra một cách thô bạo, dương vật vẫn cố gắng tiến vào sâu hơn, đường hầm khô khốc chật hẹp hoàn toàn không chịu nổi sự tàn phá như vậy, một dòng máu đỏ tươi tràn ra từ vách ngăn, một ít men theo bắp đùi nhỏ xuống mặt đất.

Kazuha không còn sức lực để giãy giụa nữa, cậu chỉ cảm thấy mình như bị đâm làm đôi, bị xé thành hai nửa, máu me bên trong không chút do dự mà phơi bày trước mặt đối phương. Cậu nằm trên mặt đất, hô hấp trở nên không đều, trong lúc vô ý thoáng nhìn đến trên mặt đất cách đó không xa là chiếc vision xám xịt.

Đôi mắt của Kazuha, người đã từ bỏ sự phản kháng trước đó, đã lấy lại được ánh sáng. Vision đã từng là biểu tượng cho khát vọng của bạn cậu ấy, là bằng chứng cho niềm tin vững chắc và là hy vọng cho sự sống của cậu.

Phân thân phía sau bắt đầu chậm rãi di chuyển, được máu và dịch ruột bôi trơn, động tác ra vào trơn tru hơn nhiều, cảm giác tất cả dục vọng đều bị quấn chặt, bên trong ấm áp mềm dẻo khiến Scaramouche thoải mái thở dài.

"Ha... mút thật chặt. Kazuha, ngươi mút chặt thật đấy."

Không biết Kazuha có nghe thấy cái gọi là "khen thưởng" của hắn hay không, nhưng cậu giãy giụa vươn tay về phía trước, chộp lấy vision xám xịt trên mặt đất, sau đó thu tay về ôm chặt nó trước ngực, biểu hiện lòng mộ đạo và yên tâm rằng linh hồn đã được cứu chuộc.

Scaramouche biết rằng điều này sẽ xảy ra, nhưng hắn vẫn vô cùng tức giận, không thể kiềm chế bản thân để bùng lên cơn ghen.

Kazuha nhất thời cảm thấy thế giới quay cuồng, hai chân bị Scaramouche vác lên vai, liếc mắt liền có thể nhìn thấy bộ phận riêng tư, lỗ hậu đẫm máu hoà với dịch trắng đục đang siết chặt, hút và xoắn cự vật của Scaramouche trông cực kì dâm đãng.

Scaramouche bắt đầu thúc không thương tiếc, hắn nắm chặt eo Kazuha để ngăn cậu thoát ra, khi hắn ta ra vào mạnh mẽ, ngay cả lỗ hậu mềm mại hồng hào cũng bị bật ra ngoài một chút, sau đó lại bị đâm vào bên trong liên tục.

Những vết bầm tím xanh tím hằn rõ trên vòng eo trắng nõn của Kazuha, và hoa huyệt đầy máu của cậu nhô ra, mỗi cú thúc đều sượt qua các tuyến nhạy cảm một cách dữ dội. Kazuha cảm thấy mình sắp ngạt thở, hai chân co quắp không ngừng, chỉ có thể yếu ớt mở miệng, để cho nước miếng chảy xuống khóe môi.

"Hắn đã chơi ngươi như thế này trước đây chưa?"

"Ngươi làm sao không nói, bị ta chơi chết rồi sao?"

"Ha ha, ngủ với bao nhiêu người rồi hả? Bằng không sao hút giỏi thế?"

"Nếu như vậy, ta không phải là người duy nhất phải không?"

Scaramouche phun ra những lời tục tĩu, như thể làm nhục Kazuha như thế này sẽ mang lại cho hắn niềm vui tột độ và rửa sạch sự ghen tuông vặn vẹo trong lòng hắn.

Dưới sự xúc phạm của Scaramouche, ánh mắt của Kazuha dần trở nên trống rỗng, trong đôi mắt đờ đẫn không có chút cảm xúc hay suy tư.

"..."

Kazuha khẽ mấp máy môi, vô thức lẩm bẩm tên bạn mình.

Cơn ghen điên cuồng không thể dập tắt được nữa, Scaramouche trừng mắt giận dữ, hai mắt đỏ hoe, dùng hai tay túm chặt lấy cổ Kazuha, buộc cậu phải hoàn hồn và nhận ra sự thật.

"Kaedehara Kazuha! Ngươi nhìn rõ rồi xem ta là ai! Nhìn kỹ xem ai đang chơi ngươi!"

Nhộng bướm tạo ra một cái kén và trói chặt mình trong đó.

Nếu không thể đồng cảm, hãy cùng nhau chìm trong đầm lầy, không ai có thể thoát ra.

Những giọt nước mắt mà ngay cả Scaramouche cũng không nhận ra đã thấm ướt hàng mi dài của hắn và nhỏ xuống mặt Kazuha, cho đến khi bóng anh phản chiếu trong đôi mắt đỏ trong suốt đó, trái tim bị tra tấn của anh mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

"..."

Kazuha khẽ mấp máy môi, gọi ra một cái tên quen thuộc, đó là tên thật của Scaramouche, hắn vĩnh viễn không thể quên.

Lúc này, trái tim của Scaramouche tràn ngập những cảm xúc lẫn lộn như thể nó đã bị nghiền nát và ghép lại.

Thì ra họ đều là những người bị quá khứ trói buộc lâu ngày, chưa từng được giải thoát.

Scaramouche dùng một tay che mắt Kazuha, cúi xuống hôn cậu. Hắn không muốn Kazuha nhìn thấy những giọt nước mắt của hắn, nhìn thấy khía cạnh mong manh và mệt mỏi của hắn.

Phần thân trên của họ hôn nhau một cách ngoan đạo và dịu dàng, nhưng phần thân dưới của họ lại giao hợp thô bạo.

"Kazuha, Kazuha, Kazuha, ngươi là của ta."

Scaramouche thì thầm tên Kazuha hết lần này đến lần khác, dã tâm độc chiếm của hắn lộ rõ, thân dưới không ngừng đâm mạnh vào lỗ hoa, tiếp tục chuyện tình dục điên cuồng và phi lý này.

Kazuha bị thúc rất mạnh, hơi thở của cậu trở nên đứt quãng, các đốt ngón tay giữ quần áo dưới người chảy máu và chuyển sang màu trắng bệch.

"Nhẹ...nhẹ...ưm..."

Kazuha ngửa cổ thở gấp, giống như người sắp chết đuối khao khát không khí trong lành, đôi mắt đỏ rực tràn đầy cảm xúc khó nhận thấy. Rõ ràng là bị kẻ gian xâm phạm, nhưng thân thể khẽ thay đổi, khoái cảm dần dần truyền đến tứ chi, xương cốt lấn át đau đớn bị xâm phạm trong lỗ thịt, dục vọng lại ngẩng đầu lên, ngay cả đầu vú cũng lộ ra căng cứng.

Trong màn đêm tĩnh mịch, chỉ có tiếng thở dốc gợi tình, tiếng nước chảy dâm mỹ và tiếng va chạm cơ thể bị bóp nghẹt.

"Ha... ummn~!" Kèm theo một tiếng rên rỉ kéo dài, thân thể Kazuha cong lên thành một vòng cung xinh đẹp, một ít dịch thể trong suốt từ dục vọng phía trước chảy ra, bộ phận sinh dục chôn sâu trong cơ thể bị hút vào sau một tiếng rên rỉ nhỏ, phóng thẳng vào cơ thể cậu.

Chất lỏng sền sệt ấm áp tràn ngập cơ thể Kazuha, khi dương vật được kéo ra, lỗ huyệt không khép kín sưng đỏ, dịch đục đỏ trắng chảy ra, chiếc tất mỏng bị thủng vài lỗ để lộ cặp đùi trắng nõn trần trụi, đùi và eo đầy vết bầm tím.

"Kết thúc......"

"Ta nói, đêm còn dài."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro