TWOSHOT : TRÒ ĐÙA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hơn 1 năm sau, Son Hyunwoo tưởng như đã quên Yoo Kihyun.

" Này Hyunwoo, nhà tao mới nhận một thằng bé vào làm thuê. Nhóc ấy đáng yêu lắm mày ạ ! Tao cuồng mất ! Mày gặp thử rồi xem thế nào, xem có xứng đáng làm vợ tao không ? " Hoseok thằng bạn thân chí cốt của anh đang thao thao bất tuyệt về người làm thuê gì đó. Hyunwoo lại nhớ đến Kihyun. Không biết em ấy sống như thế nào rồi ? À mà cũng nên xem mặt mũi thằng nhóc kia chứ nhỉ ?

" Chiều mai 2 giờ tao qua. Nhớ mời nước "

Từ đằng xa, Son Hyunwoo đã thấy bóng lưng gầy gầy quen quen, đoán là người đã làm cho Hoseok phát cuồng, nhưng lại không dám lại gần chào hỏi. Thì kiểu gì lát nữa Hoseok chẳng dẫn ra giới thiệu.

" Nhà mày dạo này sạch sẽ đấy Hoseok "

" Nhờ em ấy hết ! " Hoseok chỉ tay về phía phòng bếp, giọng nói phát lên vẻ tự hào.

Ừm, Kihyun ngày xưa cũng như vậy.

" Kihyunie, lại đây ! "

Tiếng gọi của Hoseok làm Son Hyunwoo giật nảy mình. Kihyunie ?! Chắc không đâu ! Không thể nào ! Chắc chắn chỉ là trùng tên hoặc anh nhớ quá sinh ra ảo tưởng mà thôi !

Nhưng không ! Gương mặt ấy, gương mặt rất đỗi quen thuộc mà anh tưởng như mà anh đã quên trong 1 năm 2 tháng 12 ngày lại xuất hiện ngay trước mắt. Son Hyunwoo bất động. Trong lòng đang rối lắm ! Tại sao Kihyun lại ở đây ? Có nên đòi em ấy về lại nhà mình không ? Có nên để Hoseok chịu tổn thương không ? Em ấy có chịu về với mình không ? Hàng loạt những dấu chấm hơn đang hiện lên chằng chịt trong đầu Son Hyunwoo.

Yoo Kihyun cũng bất ngờ, suýt nữa đánh rơi cốc nước chanh, rất nhanh lấy lại bình tĩnh, bình tĩnh hỏi

" Em đây, cậu chủ Hoseok "

" Đây là Hyunwoo bạn thân của anh " Hoseok nhìn em ấy cười, đôi mắt của đầy sự sủng nịch.

" Vâng. Chào... cậu Hyunwoo "

Tim anh nhói lên một trận đau rứt, nhất thời không biết làm thế nào. Quá quen thuộc, nhưng tại sao lại có khoảng cách xa đến như vậy ?

Hyunwoo đột nhiên đứng dậy, nắm tay Kihyun kéo đi trước sự ngỡ ngàng của Hoseok.

" Cậu Hyunwoo, cậu làm gì thế ? Bỏ tay ra ! "

" NÀY ! "

" ... "

" NHÌN THẲNG VÀO MẮT TÔI ĐÂY NÀY YOO KIHYUN ! TẠI SAO EM LẠI BỎ TÔI ĐI HẢ ? EM CÒN NỢ TÔI RẤT NHIỀU THỨ ! TÔI GHÉT EM ! "

Kihyun bị dọa cho hoảng sợ, một lát sau mới chậm rãi buông từng chữ

" Anh vẫn ghét tôi đấy thôi "

" Đồ ngốc này ! "

Hôn thằng bé đến môi đã sưng đỏ mới chịu buông ra, Son Hyunwoo thấp giọng nói

" Tôi nhớ em ! "

" Nói dối "

" Không tin tôi sao ? "

" Nhìn tôi có giống thằng ngu của 1 năm trước không hả Son Hyunwoo ! Anh đừng có mơ mà đùa giỡn với tôi lần nữa ! "

" Ừ ! Tất cả chỉ là đùa thôi, kể cả bạn gái, kể cả tôi làm tổn thương em cũng chỉ là trò đùa của tôi thôi. "

" Mặt dày ! "

" Mặt dày cũng được. Về nhà "

" Anh điên à ! Tôi đã là người nhà anh Hoseok... "

" Em nói thế là nhất định lấy anh làm chồng đấy nhé ? " Hoseok từ đằng sau cánh cửa bước ra.

" Anh nghe hết rồi ? "

" Ừ ! Về với thằng Hyunwoo đi. Em còn yêu nó nhiều lắm đấy ! "

" Không ! Em nhất định sẽ không làm kẻ ngốc nữa ! "

" Đau nhất chính là yêu mà không dám nói. Anh làm sao có thể nhìn em chịu khổ được ? Anh nhận em về cũng có mục đích cả đấy. Anh là bạn từ nhỏ của thằng Hyunwoo, chả lẽ lại không biết mặt em ? Nhìn bạn anh nó tự dày vò bản thân vì em như thế, anh thấy em quá giỏi. Anh thích em thật đấy, nhưng có người còn hơn cả anh. Đi về đi ! "

Kihyun bật khóc. Hoseok anh tốt quá

" Liệu em có thể tha thứ cho tôi ? Chúng ta sẽ làm lại từ đầu ? " Lau nước mắt cho Kihyun, Son Hyunwoo ôn nhu hỏi.

" Em đã nói rằng em không giận anh "

" Bé ngoan, chúng ta về nhà "









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro