đoản 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô và anh lấy nhau cũng được gần được 5 năm rồi. Nhưng 5 năm đó với cô như là địa ngục,vì anh không yêu cô. Anh lấy cô chỉ vì anh muốn trả thù cho gia đình. Vì ông nội cô năm đó đã gián tiếp hại ông của anh- người mà anh thương nhất. Anh rất hận ông cô vì lúc công ty ông anh thiếu nợ. Mà ông anh với ông cô là bạn thân. Ông cô không giúp mà còn tiếp tay cho công ty khác phá, làm cho công ty ông anh phá sản.
Anh tuy không phải cháu ruột.Anh chỉ là đứa trẻ ở côi nhi viện , được ông mang về nuôi. Ông coi anh như con cháu trong nhà. Do là ông không lấy vợ nên trước khi lâm chung ông đã giao hết tài sản cho anh thừa kế.
Lúc anh được nhận về nuôi thì ông cũng còn trẻ. Anh được ông cho đi học và anh học rất giỏi. Lên cấp 3 anh gặp được cô, anh yêu cô ngay từ cái nhìn đầu nhưng không biểu lộ ra. Lúc anh 17t ông chỉ cho anh biết về công ty và nói cho anh biết tình hình công ty như thế nào và anh được biết là cô là cháu của công ty X , bạn công ty ông anh. Và anh cũng biết cô rất yêu anh nên đã tiếp cận cô, làm bạn với cô, rồi làm người yêu. Rồi lấy cô. Lúc anh ngỏ lời cầu hôn cô khiến cô rất hạnh phúc. Ngày lễ thành hôn là ngày hạnh phúc nhất đối với cô, còn với anh thì là ngày anh bắt đầu cuộc chơi.
Khi về chung một nhà thì do anh được ông cô chia tài sản là công ty nhà cô do anh đứng tên. Nhưng với anh chưa đủ nên sau ngày cưới được vài tuần anh dần thay đổi tính cách anh lạnh nhạt với cô, anh thường về nhà trễ hoặc có khi không về nhà. Lúc đó cô chờ anh về ăn cơm cùng, gọi điện thì anh nói anh ở công ty bận nhiều việc chưa thể về được nhưng là chủ nhật, ngày cuối tuần , với lại anh là giám đốc anh có thể thích thì đi không thì ở nhà cần chi mà làm khổ mình. Đã vậy thức khuya làm việc sẽ không tốt cho sức khỏe. Chợt trong đầu cô hiện lên dòng suy nghĩ là cô sợ anh đói nên mang ít đồ ăn lên cho anh. Lúc đến công ty thì cô thấy ngay trước mắt mình cảnh tượng nam nữ đang ân ái với nhau, mà người nam chính đó không ai khác là chồng cô -người cô yêu thương nhất. Khi thấy màn ân ái đó, nước mắt cô rơi, cô liền chạy ra khỏi công ty, lêo lên xe và biện minh giúp anh là do cô nhìn nhầm, người đó không phải anh đâu. Anh yêu cô thật lòng, anh không bao giờ phản bội cô... và cứ thế ngày ngày trôi qua anh đều không về và cô vẫn biết lí do đó nhưng vẫn cho qua. Một hôm, cũng như mọi ngày cô vẫn chờ đợi anh về để cùng ăn cơm do mệt quá nên cô ngủ lúc nào không hay. Hôm đó là do xui xẻo anh để quên tập tài liệu ở nhà nên anh chạy về lấy. Vừa mở cửa, đi vào bếp anh thấy vợ mình ngủ và đồ ăn thì nguội ngắt. Lúc đó anh thấy xót, thấy nhói trong lòng lắm nhưng không làm gì được. Lúc đến công ty là trời sáng, anh ngồi trên ghế và nghĩ lại chuyện lúc nãy thầm trách mình do thù hận nên đã làm khổ cô gái mình thương và anh suy nghĩ cách làm sao để kết thúc mối thù này. Giữa một bên là vợ mình là người mình thương, một bên là người ông đã mất. Bên con tim bên lí trí, bên yêu bên hận anh không biết phải làm thế nào( thật sự luôn đó). Thì bỗng nhiên người trợ lí người mà lúc ông anh còn sống ở công ty chứng kiến hết bao nhiêu truyện trước giờ( do ông đó thấy công ty mình gặp nạn mà công ty ông cứu nên không thích những người bên đó) nên đã nói những điều không tốt khiến hận thù càng thêm sâu.
Tối hôm đó anh về nhà. Cô thì vẫn làm đồ ăn để đó hy vọng có ngày anh trở về nhà ăn cùng với cô bữa cơm. Anh về cùng ăn với cô, tại lúc tan ca anh chưa ăn gì. Ăn xong thì chuẩn bị đi ngủ cô thì vào phòng nằm ngủ. Anh thì đắp chăn cho cô rồi ra ghế sofa nằm hút điếu thuốc.
"Ông cô đã hại ông tôi làm ông tôi mất vậy mà gia đình cô vẫn sống yên được. Tôi không thể tha thứ. Tôi sẽ trả thù sau"
...
Vài ngày sau, công ty ông cô thiếu nhân viên. Anh biết được liền nhờ người của mình đi làm nhằm làm nội gián để tìm cách làm công ty ông cô suy sụp. Anh cho người của mình qua , cũng có nói với ông cô là người anh mang sang là người giỏi, đáng tin cậy, yêu công việc... ông cô thấy vậy cũng cho người đó vào làm. Người đó làm được tầm nửa tháng thì công ty ông cô bị suy yếu tất cả công việc hoàn thành bị trễ. Nhân viên công ty ông cô không có lương nên đình công, bỏ công ty ông cô. Ông cô thì bị sốc nên qua đời.

Anh sai người bắt mẹ cô, tống tiền ba cô. Hẹn ba cô ở địa diểm xx. Lúc ba cô tới thì chẳng thấy mẹ cô đâu biết mình bị lừa. Anh với ba cô đứng đối diện nhau, anh cầm súng chĩa ông. Lúc đó anh với ba cô cách nhau cũng không xa mấy, cái anh nói:

"Chính nhà mấy người đã hại ông tôi, hại công ty ông tôi phá sản. Làm cho ông tôi- người mà tôi yêu thương nhất ra đi. Tôi hận các người".

Ba cô thì biết là năm đó nhà mình cũng có phần lỗi sai nên chẳng nói gì cả chỉ nhắm mắt lại chờ chết. Do là cô nghe được cuộc trò chuyện giữa anh với ba nên đã đi theo. Lúc anh sắp bóp cò cô chạy lại đỡ đạn cho ba mình, cô ngã xuống. Anh hốt hoảng đem vứt cây súng đi. Nhìn người con gái mình thương do chính tay mình làm hại. Chỉ vì hận thù nên anh đã mất đi người mình thương.

Vài tháng sau có một chàng trai đứng ở mộ cầm bó hoa nhìn vào tấm hình trên ngôi mộ và khóc

" vợ ơi chờ anh với anh đi với vợ đây"

nói xong anh lấy cây súng mà anh từng giết cô , chĩa vào đầu mình

"bằng".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro