Chương 4: Bên đùi bị cọ trầy, Hoàng Thượng ghen lồng ghen lộn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng ngày thứ hai lúc Bạch Diệp tỉnh lại Hoàng Thượng đã đi tảo triều, trong điện yên lặng, y chống đỡ chân bủn rủn đứng lên, khi mặc quần áo trông thấy trên người mình đầy dấu xanh tím, giống như bị ai đó ngược đãi, y khó chịu nhếch miệng.

Trở lại phòng ngủ của mình Bạch Diệp phát hiện hôm nay Trúc Hành được nghỉ phép, hắn đang thay quần áo. Lúc Bạch Diệp đi vào làm Trúc Hành giật nảy mình, vội vàng dùng quần áo che khuất hạ thể.

"Trúc, Trúc tử, hôm nay được nghỉ à! A, ha ha ha " Bạch Diệp cũng cảm thấy xấu hổ, tiểu huynh đệ của người ta đã bị mất chắc chắn rất thương tâm, mình còn cứ như vậy xông vào, m suýt chút là nhìn thấy nơi riêng tư của người ta rồi.

"Diệp tử về rồi à " Lúc này Trúc Hành không giống như bình thường hay tô son trát phấn, mà chính là một thiếu niên dương cương tuấn dật, một chút âm khí của thái giám cũng không có, so với mình thật sự là đàn ông nhìn còn men lì hơn.

Khục, mặc dù hiện tại mình có thêm lỗ nhỏ, nhưng cũng không thể tính là nam nhân giả được, không thể như tên Hoàng đế cầm thú kia nói muốn sinh con cho hắn!

"Đúng vậy, mệt chết ta, buồn ngủ quá, thật muốn đi ngủ " Bạch Diệp lê chân đi đến bên giường mình, khẽ ngã về sau, tự ném mình lên giường, lại quên đây không phải giường ở hiện đại, cả người y bị một tấm ván cứng ngắt đụng một phát, đau nhe răng trợn mắt.

"Diệp tử, có chuyện gì, không sao chứ?" Nghe được một tiếng vang thật lớn, Trúc Hành vừa mặc quần áo tử tế giật mình xoay lại nhìn qua, vội vàng tới đỡ y lên.

"Đau chết mất..... " Bạch Diệp đau đến rơi nước mắt, phối hợp gương mặt xinh đẹp này, trông vô cùng đáng thương.

"Được rồi, không sao, sao lại quăng mình lên như vậy! Ta đi lấy cho ngươi chút đồ ăn, ăn xong rồi hẵng ngủ " Vuốt vuốt đầu của y, Trúc Hành cẩn thân ôm người đặt trên giường mới đi ra ngoài.

Bạch Diệp kinh ngạc, thân hình Trúc Hành nhỏ nhắn như vậy mà sức lực lại lớn đến lạ kỳ, khi ôm y lên nhìn không tốn sức chút nào.

Một lát sau, Trúc Hành mang thức ăn trở về, sau khi hai người ăn xong, Bạch Diệp ngáp một cái rồi lên giường ngủ.

Trúc Hành khóa cửa lại, đi đến bên giường nhìn Bạch Diệp đang ngủ say. Chậm rãi cúi người hôn lên bờ môi y, le lưỡi tinh tế liếm hôn trên môi, khi đôi mắt quét đến dấu hôn trên cổ y liền phát lạnh, hôn y càng mạnh bạo hơn, cạy mở môi của Bạch Diệp đưa đầu lưỡi dò xét vào trong, càn quét trong miệng y, quấn lấy đầu lưỡi mà dây dưa, hôn đến lúc người đang ngủ mơ thở không ra hơi.

Đưa tay chậm rãi cởi y phục của y, Trúc Hành cẩn thận giống như đang mở gói quà, trên thân thể Bạch Diệp ngày càng nhiều vết tích tình ái bày ra trước mắt hắn, Trúc Hành híp mắt nguy hiểm, lột đồ Bạch Diệp không sót mảnh nào. Hắn đã thả trong cơm canh vài thứ, nên không cần lo lắng y sẽ tỉnh lại.

Tay hắn mò đến lồn nhỏ bị sử dụng quá độ, nơi đó còn ướt sũng, có mùi thuốc cao thơm ngát, Trúc Hành cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy cửa lồn y rách da, thật sự không thể tiếp nhận lần nữa bị cắm vào.

Hắn cúi đầu ngậm lấy hòn le Bạch Diệp, dùng đầu lưỡi tinh tế liếm láp lên hai mảnh môi lồn, Bạch Diệp đang ngủ say cảm giác được toàn thân bị khoái cảm xâm nhập, thân thể căng lên muốn thẳng lưng giãy dụa, lại bị Trúc Hành dùng một tay nhấn xuống, gắt gao giữ chặt.

"Ô..... " Lỗ lồn Bạch Diệp mấp máy đóng mở, nước dâm theo miệng lồn chảy ra ngoài, bắp đùi không ngừng run rẩy, giống như đang bị khoái cảm chèn ép.

Trúc Hành một tay giữ lấy y, một tay khác đưa đến lồn nhỏ y, sờ soạng một chút nước dâm liền duỗi ra ngón tay cắm vào. Miệng huyệt Bạch Diệp lập tức giao nộp, gắt gao bọc lấy ngón tay kia, Trúc Hành co ngón tay lại, bắt đầu đâm thọc.

Liếm xong hột le, lại dời miệng đến con cặc y, chim nhỏ màu hồng thanh tú bị kích thích nửa cương, hắn há mồm ngậm nó vào, đầu lưỡi linh hoạt liếm láp cặc nhỏ, từ quy đầu một đường xuống dưới.

"Ách a..... " Chim nhỏ bị ngậm lấy, lồn non cũng bị ngón tay địt, trong lúc ngủ mơ Bạch Diệp rên rỉ thành tiếng, nước mắt theo khóe mắt rơi xuống, lắc mông muốn tránh ra, lại bị gắt gao giữ lại, bị đưa lên đỉnh.

Mấy cái bú sâu liên tiếp, cặc nhỏ Bạch Diệp nhịn không được run lên, bắn ra mấy giọt tinh dịch ít ỏi, lồn non cũng tuôn ra một luồng nước dâm, toàn thân run rẩy đạt tới cao trào.

Trúc Hành nhổ tinh dịch trong miệng ra, Bạch Diệp rất rõ ràng là bị yêu thương quá độ, nên không thể bắn thêm thứ gì. Trúc Hành cởi y phục của mình, cởi quần xuống, thình lình giữa hai chân xuất hiện một cây cặc cực đại, độ lớn không hề phù hợp lứa tuổi của hắn, vừa to vừa dài, kinh khủng dữ tợn.

Hắn bò lên giường, ghé vào trên người Bạch Diệp, lấy cặc chống đỡ tại cửa lồn của y, nhẹ nhàng chọc chọc vào, lỗ cặc chảy ra mấy giọt tinh dịch, đều cọ lên miệng lồn của Bạch Diệp.

Lồn nhỏ của y bị Hoàng đế địt bị thương, Trúc Hành chỉ có thể dùng cặc lề mề cọ xát tại cửa lồn, nhịn lại ý nghĩ muốn cắm vào lút cán.

Cọ qua cọ lại, Trúc Hành cảm thấy cặc mình trướng đau, đưa tay lật người Bạch Diệp, giữ chặt eo y mân mê cái mông, đem hai chân y chụm lại, sau đó ôm eo vây vào trong ngực, hung hăng nhét cặc cắm vào giữa hai chân y bắt đầu ra vào.

Đè Bạch Diệp xuống giường, Trúc Hành vừa địt vừa kề môi bên tai y, hơi thở nóng hổi phả vào tai y, trong phòng đều là tiếng thở thô m nặng cùng tiếng da thịt va chạm, cặc lớn Trúc Hành từ gốc bắp đùi của y cắm đi vào, mỗi lần đều sẽ cọ qua cọ lại miệng lồn Bạch Diệp, làm mình thoải mái đến run run, hận không thể đối với nơi đang chảy nước dâm kia cắm xuống tận cùng.

Hắn một tay ôm eo y, một tay khác kẹp lấy núm vú y xoa nắn, làm hai viên đầu vú nhỏ bóp nhô lên, giống như hai hạt đậu cứng cáp.

"... A..... " Thân thể Bạch Diệp theo từng cú nắc sau lưng mà bị đẩy về phía trước từng cái một, nhíu lại đôi lông mày thanh tú, dường như bị cọ cực kì đau đớn, nhịn không được rên rỉ thành tiếng.

Nghe giọng y mềm mềm, Trúc Hành chỉ cảm thấy tính dục càng sâu, trán nổi gân xanh, sức lực đâm thọc càng gia tăng, bên trong gian phòng truyền ra tiếng vang to "Bạch bạch bạch", đâm cặp mông non trắng của Bạch Diệp đến đỏ bừng.

Giữa hai chân Bạch Diệp cũng là thịt non mềm, dù không được cắm vào bên trong lồn non mọng nước, nhưng cũng làm Trúc Hành thoải mái không kiềm chế nổi.

Hắn cúi đầu ngậm lấy sau cổ Bạch Diệp, đầu lưỡi liếm láp làn da, mút mạnh một ngụm, lưu lại ấn ký thuộc về mình.

Ánh mắt hắn nhìn chòng chọc vào người trong ngực, chờ khi hắn lấy được thứ mình cần, sẽ lập tức mang theo người này rời khỏi đây, không để cho kẻ nào chạm vào y nữa.

Đâm rút mấy trăm cái, cặc bự Trúc Hành nhảy một cái, tinh dịch đậm đặc bắn ra dính dớp trên đùi Bạch Diệp.

Lồng ngực Trúc Hành chập trùng trong chốc lát, hắn bế thân thể Bạch Diệp trần trụi đi vào gian phòng tắm. Điều chỉnh nhiệt độ nước vừa đủ, hắn ôm Bạch Diệp ngồi xuống, đem y đặt trên chân mình, cúi đầu dò xét gương mặt người này.

Khi hắn vừa được phân cùng phòng với người này đã rất lo lắng thân phận mình bị bại lộ, một mực phòng bị y, về sau hắn phát hiện, người này dường như cũng rất đề phòng mình. Cho đến một lần nọ khi thủ hạ đến báo cáo, hắn bèn đốt một điếu Chú Hồn hương làm người này mê man, hiếu kì trên người y rốt cuộc có bí mật gì, đã cởi quần áo xem thử, chỉ một khắc khi ánh mắt rơi vào trên người y, rốt cuộc dời đi không được nữa.

Từ đó về sau, hắn kiểu gì cũng thỉnh thoảng để vào cơm canh y một chút dược không gây tổn thương thân thể, làm người ngủ mê sau đó ôm y vuốt ve an ủi một chút, chỉ là chưa từng thật sự cắm vào.

Vì cắm vào nhất định sẽ lưu lại vết tích, hắn hiện tại còn chưa tìm được vật mình cần, không thể bại lộ thân phận, đành đợi sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nhất định ôm y chơi thật mạnh, để y về sau chỉ có thể ở bên cạnh mình, lại không nghĩ rằng sẽ bị Hoàng đế nhanh chân đến trước.

Nghĩ đến có người có thể đút vào trong cơ thể y tùy ý đụ nắc, hung hăng chơi y, Trúc Hành giận tái mặt, động tác tắm rửa cho Bạch Diệp cũng nặng chút.

"......Ưm..... " lúc tẩy đến đùi, Bạch Diệp kêu đau một tiếng, lông mày cũng nhíu lại.

Trúc Hành nâng đùi y lên xem xét, bên trong đùi bị cặc mình mài trầy da, hai bên đỏ lên một mảnh.

Sau khi rửa sạch, nhịn xuống đau lòng không thoa thuốc cho y, trực tiếp mặc quần áo tử tế chỉnh đốn một tí rồi đặt lên giường, giúp y đắp kín chăn rồi rời đi.

Khi Bạch Diệp tỉnh ngủ xuống giường, hai chân cọ vào nhau chỉ cảm thấy ở giữa đau rát, y hơi nghi hoặc một chút, trước đó cầm thú kia còn làm chân y bị thương sao?

Y lúc này cũng không tiện kiểm tra, không biết Trúc Hành sẽ trở lại lúc nào, lỡ như bị người ta phát hiện mình là thái giám dỏm thì toi.

Bạch Diệp rùng mình một cái, tưởng tượng một chút cảnh tịnh thân trên TV trước kia, thân thể run rẩy, liền nghĩ tới tên cầm thú kia nói mình là nữ nhân, cho dù không còn con chim nhỏ này, y cũng không có biến thành nữ nhân

Đêm đến, lại đến phiên y trực, Bạch Diệp tắm rửa thơm tho, khi tắm còn nhìn giữa hai chân mình, thật đúng là bị cầm thú kia làm bị thương!

Y đứng bên ngoài tẩm điện lề mề, không dám tiến vào, sợ đi vào lại bị như trước đó, bị cầm thú đặt ở dưới thân địt.

"Phiên trực lại đến trễ là muốn bị ăn trượng " Bên trong tẩm điện đột nhiên truyền ra một giọng trầm thấp, là cầm thú!

Bạch Diệp lập tức sợ hãi, cúi đầu đẩy cửa ra đi vào, đi vào lại đứng trước cổng bất động, chuẩn bị chờ đối phương gọi đi đến, nếu để mình cách xa hắn một chút càng tốt, dù sao chuyện này làm nhiều sẽ tổn thương thận, mỗi ngày đều bị làm như thế, y cũng chịu không nổi.

"Tới đây, chờ trẫm đến bế ngươi?" Thấy người chậm chạp không đến, thanh âm Hoàng Thượng có chút bất mãn.

Bạch Diệp run lên, chậm rãi đi tới, Hoàng Thượng vừa tắm rửa xong cho cung nhân lui xuống, ngồi ở trên giường, hất lên một kiện trường sam, đại bảo bối giữa hai chân trực tiếp bại lộ trong không khí, y vừa mới đi vào liền nhìn thấy.

Đệch! Đây là biến thái thích lộ hàng à?

Gặp hình ảnh này, Bạch Diệp càng không dám tới gần, cầm thú chẳng lẽ ăn quá nhiều đồ tốt không hấp thụ được sao?

"Tới đây " Hoàng Thượng ngẩng đầu nhìn hắn, thanh âm mang theo ý cười, cũng mang theo uy hiến không cho cự tuyệt.

Bạch Diệp cúi đầu không dám nhìn hắn, cũng không dám đến, đứng tại chỗ không nhúc nhích, chân có chút run, sợ hoàng đế lại nổi giận.

Thấy y bất động, Hoàng Thượng đứng dậy đi đến, Bạch Diệp thấy hắn nâng cao đại bảo bối đi tới, lòng bàn tay thấm ra mồ hôi lạnh bắt đầu lui về sau, Hoàng Thượng híp híp mắt, ánh mắt lạnh xuống.

"Muốn bị chặt chân?" Giọng Hoàng Thượng mang theo ý lạnh.

Bạch Diệp tái mặt, đứng tại chỗ không dám động đậy, Hoàng Thượng đi tới ôm người lên đi về phía long sàng.

"Hoàng, Hoàng Thượng, ta thật không được..... " Bạch Diệp đưa mắt nhìn hắn, thần sắc có chút đáng thương.

Hoàng Thượng thở dài, biết y không có nói dối, đoạn sau tối hôm qua bắn không ra cái gì, khẳng định là rất khó chịu, giọng cũng trở nên ôn nhu, "Ta không động vào ngươi, chỉ sờ sờ, ngoan "

Bạch Diệp ngồi trên đùi hắn không dám giãy dụa, mắt thấy cặc lớn của Hoàng Thượng quá có tinh thần, y càng bị dọa đến run lẩy bẩy.

Hoàng Thượng cởi quần của y, tay đưa vào lồn nhỏ tìm kiếm, sờ lấy nơi non mềm kia, cặc to càng ngày càng cứng rắn, khi cọ đến đùi y Bạch Diệp nhịn không được nhe răng trợn mắt hô đau, Hoàng Thượng cúi đầu xem xét, ánh mắt nhất thời trở nên hung ác nham hiểm.

"Đây là có chuyện gì?" Tay hắn ôm eo y hung hăng siết chặt, cắn răng lạnh giọng hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#st