Chương 5: Cưỡng hiếp lỗ thịt sau, xác định có thể sinh con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cái này, đây không phải Hoàng Thượng làm sao " Bạch Diệp thấy ánh mắt của hắn giật nảy mình, bị Hoàng Thượng ôm thắt lưng đau, nhẹ nhàng giãy giãy.

"Đêm qua trẫm không hề làm bị thương chân của ngươi, lúc bôi thuốc cho ngươi còn nhìn thử rồi! Ánh mắt Hoàng Thượng hận không thể đốt cặp đùi trắng nõn đó ra một cái hố. Bạch Diệp không hiểu lắm, nhưng y biết, vết này rõ ràng là bị người ôm từ phía sau dùng gậy thịt cọ ra.

Lòng đố kị làm đôi mắt Hoàng Thượng đỏ bừng, lại có người dám ở dưới mí mắt hắn chạm vào người của hắn!

Nhìn ánh mắt ngây thơ của Bạch Diệp, hắn lửa giận càng sâu, đẩy ra khe mông y liền đem con cặc thô to nhét vào trong khe đít, ý đồ cứ như vậy xông vào lỗ đít y

"...... Ách a " Quy đầu vừa phá vỡ miệng thịt, Bạch Diệp liền kêu lên đau đớn, liều mạng dùng tay đẩy ngực Hoàng Thượng ra, hai cái đùi cũng đạp lung tung. Lỗ phía sau chưa từng bị ai đi vào, chặt chẽ khô khốc, quy đầu hắn xé thịt tựa như một cây gậy gỗ trực tiếp đâm vào, loại cảm giác này làm Bạch Diệp sợ phát run.

Bạch Diệp giãy dụa chọc giận Hoàng Thượng, một tay hắn chế trụ hai tay trắng mịn của y ở phía sau, một tay khác vịn eo y tiếp tục cắm vào trong, lỗ đít quá khô khốc chặt chẽ kẹp Hoàng Thượng cũng rất khó chịu, trán hắn đã ra mồ hôi.

"A! Không muốn! Đau quá, cầm thú, đau quá " Bạch Diệp nâng cao eo ý đồ tránh đi, đầu cặc cực đại phá vỡ lỗ đít lại càng cắm càng sâu, đau nhức như muốn tê liệt khiến y hít thở không thông, mắt tối sầm lại, đen nhánh một mảnh.

Thật vất vả địt vào được một nửa, toàn thân Bạch Diệp mồ hôi chảy ròng ròng, miệng mở rộng liều mạng hô hấp, thân thể mềm oặt không có sức giãy dụa, ghé vào trước ngực Hoàng Thượng. Hoàng Thượng buông hai cánh tay y ra, sờ xuống lỗ đít một cái, đầu ngón tay tất cả đều là máu. Hắn hung ác nhẫn tâm, mượn máu bôi trơn dùng sức nhấn mạnh eo Bạch Diệp xuống, cặc lớn trực tiếp cắm đến tận cùng!

"A a a! Đau quá! Ta không muốn! Ngươi đừng làm, ta thật sự đau quá..... " Thân thể Bạch Diệp như bị chém thành hai khúc, sợ hãi cùng đau đớn do bị xé rách càn quét toàn thân, y mở lớn miệng hô hấp, toàn thân đều đau phát run.

"Về sau còn dám để cho kẻ khác chạm vào ngươi, đây chính là kết cục " Giọng nói lạnh lùng vang lên, Hoàng Thượng bắt đầu động vòng eo ra vào, con cặc thô lệ tàn phá bên trong lỗ đít Bạch Diệp, cửa huyệt không ngừng nhỏ máu.

"Không có, ta trở về thì đi ngủ, nào có bị ai chạm vào, ngươi cầm thú, ngươi là muốn chơi chết ta mới tìm lấy cớ, ô ô ô..... " Bạch Diệp thút tha thút thít bên tai Hoàng Thượng vừa khóc vừa nói, nước mắt từng giọt rơi xuống, thoạt nhìn đau đớn cực kỳ.

"Trẫm muốn địt ngươi, ngươi cũng chỉ có thể phối hợp với mở ra chân, trẫm không cần kiếm cớ " Thanh âm lãnh khốc vang lên, đụ địt càng lúc càng mạnh, vòng eo từng chút một tọng thẳng lên, làm thân thể Bạch Diệp nhấp nhô run rẩy dữ dội.

Con cặc tráng kiện đi vào lỗ đítl mở ra một cái động lớn, cửa huyệt nhuộm vết máu đỏ chói, mỗi lần rút cặc ra đều có thể nhìn thấy vết máu dính trên thân cặc. Hoàng Thượng ôm thân thể Bạch Diệp đến trên giường, cúi người áp lên trên, dựng lên cặp đùi y, con cặc trầm xuống lần nữa ngay ngắn nhét vào, vừa vào liền như đóng cọc mà địt.

"A! Không...... Đau quá...... Thật sự đau quá...... Cầm thú... Thả ta...... Cầu ngươi tha cho ta..... " đôi mắt Bạch Diệp đau đến mất đi tiêu cự, miệng lỗ bị Hoàng Thượng đâm "bạch bạch" đến chết lặng, lỗ thịt bên trong bị con cặc thô lệ hung hăng ma sát, y không sinh ra khoái cảm một chút nào, chỉ cảm thấy thân thể đều sắp bị hủy hoại, hạ thân đau kịch liệt làm nước mắt ứa ra, khóc lóc cầu xin tha thứ, khát vọng nam nhân đang thô bạo trên thân mình có thể bỏ qua cho y.

Nhưng Hoàng Thượng đang lúc nổi nóng, vốn không có ý định dễ dàng bỏ qua cho y, nâng cao cặc lớn hung hăng khuấy đảo, dưới hông càng đụ càng hung ác, càng địt càng sâu, đem nếp uốn trên cửa thịt chống thành một màng trong suốt, tiếng da thịt va chạm vang lên liên miên, "bạch bạch bạch" thanh âm vang vọng khắp tẩm điện, đến long sàng cũng theo lực nắc mạnh của Hoàng Thượng phát ra tiếng "kẽo kẹt kẽo kẹt "

"Ưm không, tha cho ta, van cầu ngươi, thả ta...... Ta thật đau...... Đã không chịu nổi...... Ọe.... " móng tay Bạch Diệp bấu vào lưng Hoàng Thượng, con cặc thô to bên trong lỗ đít làm y có ảo giác nội tạng mình đều bị đâm lệch, nước mắt giàn giụa miệng mở rộng bắt đầu nôn khan.

"Bạch Diệp?"

Thấy Bạch Diệp có điểm không ổn, Hoàng Thượng ngừng lại, rút cặc ra, ôm người vào lòng. Bạch Diệp còn đang không ngừng chảy nước mắt nôn khan, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ, Hoàng Thượng vội vàng ôm người ngồi trong ngực, hô to: "Truyền thái y ngay cho trẫm "

Trên nóc nhà Trúc Hành đang ẩn nấp trong bóng đêm lạnh lùng nhìn chằm chằm mặt Hoàng Thượng. Hắn nhìn người nằm trong ngực Hoàng Thượng đang không ngừng nôn khan, trong mắt lóe lên đau lòng, có chút hối hận hôm nay nhịn không được chạm vào y để y bị chịu cảnh như thế. Hắn nhất định phải mau chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi mang y đi, bảo hộ thật tốt bên người! Nha hoàn rất mau dẫn thái y tới, lúc này Hoàng Thượng đã dùng quần áo bao thân thể Bạch Diệp lại, cũng mặc quần áo tử tế cho mình, ôm người ngồi bên giường, gặp thái y tới, phất phất tay để nha hoàn lui xuống.

Bạch Diệp lúc này còn đang nghẹn ngào ho khan trong ngực Hoàng Thượng, toàn thân run rẩy, nước mắt không ngừng rơi xuống, nhìn đáng thương lại bất lực, giống con thú nhỏ bị thương.

"Để trẫm nhìn y " Hoàng Thượng mặt lạnh đặt Bạch Diệp lên giường, mình thì đứng dậy đứng ở một bên.

"Vâng " Lão thái y còng lưng mang theo cái hòm thuốc chậm rãi đi tới, một tay vuốt râu, một tay đặt vào cổ tay Bạch Diệp bắt mạch.

Lão thái y mặt tràn đầy nếp nhăn nhíu lại, đưa tay kéo y phục Bạch Diệp, chỉ thấy trên thân y đầy vết tích tình ái cả mới lẫn cũ, lại đưa tay hướng xuống phía dưới Bạch Diệp tìm kiếm, tay còn chưa chạm phải, liền bị Hoàng Thượng bắt lấy.

"Hoàng Thượng, lão thần phải xem mới có thể trị được " Lão thái y run cuống họng nói.

Hoàng Thượng buông tay ra, thái y muốn vén quần Bạch Diệp lên, lại bị Bạch Diệp lắc một cái, cố lăn vào trong, né tránh, mở to mắt đầy nước phòng bị nhìn người bên giường. Lão thái y không biết làm sao nhìn về Hoàng thượng, chỉ thấy Hoàng Thượng sải chân một bước, lên giường muốn giữ người lại.

"Không muốn! Ta không được, ngươi tha cho ta...... Nấc..... " Bạch Diệp thấy Hoàng Thượng tới gần, cấp tốc cuộn thân thể lại thành một đoàn, vừa khóc nấc lên vừa cầu xin tha thứ, vẻ mặt sợ hãi.

"Tới đây " Cánh tay dài Hoàng Thượng chụp tới, lần nữa kéo người trở về ôm vào ngực, đưa tay nhấc y lên lộ ra quần bị xé rách phía dưới cùng cái lồn còn sưng của Bạch Diệp phơi bày trước mắt lão thái y.

Bạch Diệp kịch liệt giằng co, mặt mũi tràn đầy xấu hổ, muốn lăn khỏi thân Hoàng Thượng, Hoàng Thượng lạnh lùng nói: "Không để thái y trị, chúng ta sẽ tiếp tục làm việc vừa rồi "

Trong nháy mắt Bạch Diệp không còn dám động, rưng rưng ngoan ngoãn nằm trong ngực Hoàng Thượng. Thái y kiểm tra lồn nhỏ cùng lỗ đít một chút, quỳ xuống mở miệng nói: "Hồi hoàng thượng, vị tiểu công tử này là bởi vì, khục... bởi vì nữ huyệt tổn thương, lại thêm đằng sau xé rách quá nghiêm trọng, lại thêm bị Hoàng Thượng lâm hạnh quá mức, thân thể có chút hư nhược, lão thần cho tiểu công tử chút thuốc bôi lên, sau đó giảm bớt một chút, khục... thị tẩm, bồi bổ nhiều vào sẽ khỏe lại " Lão thái y đỏ lên mặt già của mình, xấu hổ nói vài tiếng lại ho một chút, mới nói được hết lời.

"Hắn có thể có hỉ không?" Hoàng Thượng lấy y phục gói kỹ y lại, tiếp tục ôm vào trong ngực. Lúc này Bạch Diệp đã dần dần bình tĩnh trở lại, ngoan ngoãn nằm trong ngực hắn, không dám loạn động, sợ lại chọc hắn giận. Lúc nghe đến vấn đề này, thân thể run một cái, bối rối ngẩng đầu nhìn mặt Hoàng thượng.

Bảo vệ trinh tiết hai mươi mấy năm, lúc đầu y muốn hiến cho bạn gái tương lai, không nghĩ tới trước mắt còn không bảo vệ được hoa cúc, bị nam nhân làm. Hiện tại nam nhân này còn muốn mình sinh con cho hắn, Bạch Diệp đột nhiên lại muốn khóc, không biết lúc nào hệ thống khốn kiếp mới có thể đưa y trở về, y không chịu nổi chỗ này thêm nữa.

"Lão thần vừa mới bắt mạch một chút, tiểu công tử là song tính hiếm gặp, khí quan nữ tử tiểu công tử đều có, sự tình của nữ tử y cũng có thể làm, hẳn là có thể có hỉ, chỉ là so với nữ tử bình thường khó hơn một chút " Lão thái y ngưng vuốt râu, lắc đầu đem những gì mình vừa bắt mạch được nói ra.

"Vậy thì tốt rồi, lui xuống đi, đợi chút nữa cho người đem dược cao đến đây " Tâm tình Hoàng Thượng tựa hồ không tốt hơn chút nào, nhíu mày để lão thái y lui xuống.

Sau khi thái y đi, Hoàng Thượng lau nước mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Diệp, ôm đến người bể tắm bên cạnh, cởi y phục ra, dùng khăn ướt lau người cho y, lau chùi toàn thân y một lần nữa mới ôm trở về giường.

"Trẫm nói với ngươi, có phải ngươi không nhớ kỹ? Trẫm nói, đừng để trẫm biết ngươi cùng người khác thân mật, chân ngươi thế này rõ ràng là bị cặc kẻ khác cọ rách da, còn dám xin trẫm tha cho ngươi?" Hoàng Thượng nắm cái cằm của y, híp mắt nhìn.

"Ta thật không có, ta trở về liền đi ngủ, không có thân mật với ai..... " Sợ cầm thú lần nữa nổi điên, Bạch Diệp sợ hãi bò về bên kia giường, muốn cách xa hắn một chút.

"Chuyện này trẫm sẽ tra, nhưng vừa nãy thái y cũng đã nói, ngươi có thể sinh con cho trẫm, cho nên ngươi hãy chuẩn bị cẩn thận " Hoàng Thượng kéo người lại ôm vào trong ngực, vuốt vuốt khuôn mặt trắng nõn của y.

"Cầm..., Hoàng Thượng, nô tài là nam tử, nam tử không thể sinh con, Hoàng Thượng thả nô tài có được hay không?" Hiện đại sinh con còn nguy hiểm như vậy, khoan hãy nói là ở nơi cổ đại này, y không muốn lấy mạng mình ra đùa, giọng mềm mại cầu xin hắn.

"Trẫm thấy ngươi còn chưa học được giáo huấn " Hoàng Thượng trừng mắt liếc y một cái, thấy nha hoàn mang thuốc tới ngoài cửa, đi ra cầm lấy

Lật lại thân thể Bạch Diệp, Hoàng Thượng đào một đống dược cao bôi lên lỗ đít y, nơi đó bị xé nứt, sưng đỏ lợi hại, sờ vào một chút Bạch Diệp cảm giác giống như bị đốt cháy, không tự chủ được muốn kẹp chặt chân. Thoa thuốc cho y xong, Hoàng Thượng trầm tĩnh lại mới phát hiện mình còn chưa tiết ra, cặc vẫn đứng thẳng, lúc ấy bởi vì lo lắng nên không cảm giác được, hắn thở dài, ánh mắt chuyển tới trên thân Bạch Diệp. Bạch Diệp bị dọa sững sờ, nhìn thấy giữa háng Hoàng Thượng nhô lên một cây hàng, run rẩy đưa tay cởi xuống phóng xuất cặc lớn ra ngoài, phía trên còn dính một ít máu của mình, tựa như một cây hung khí đứng sừng sững.

Sợ hãi cầm thú này lại cắm mình, y há mồm ngậm lấy, ra sức hầu hạ cây cặc kia, mùi vị tanh tưởi xông vào lỗ mũi, y nhíu nhíu mày, tiếp tục phun ra nuốt vào cặc lớn, cho đến khi miệng đều chua, Hoàng Thượng mới bất đắc dĩ bắn ra. Hoàng Thượng ôm người vào trong ngực, dùng sức hôn thêm mấy cái, mới ôm y ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#st