1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa thu 20 năm về trước.
Tại học viện ninja những chú chim nhỏ bị một tiếng động lớn mà hoảng hốt.

- Melia sao con lại đánh bạn học hả?

Em cũng không quan tâm đến người mẹ đang đen mặt mà thét lớn:

- Nó chọc ghẹo con nên con mới đấm nó thôi.

Với tính cánh ngang như cua của mình em sống với tiêu chí chạm là xúc . Medusa mặt đầy gân tay siết chặt thành nắm đấm .Chỉ trong chốc lát đầu em đã sưng một cục to đùng.

-Ta không cần biết mau xin lỗi bạn học đi.

Cuối cùng đành một bụng ấm ức đi cúi đầu xin lỗi . Thầy giáo đứng bên cạnh thở phào cuối cùng chuyện này cũng kết thúc.

- Tớ xin lỗi.

- Xì , xin lỗi chắc thành tâm gì cả.

Thằng nhóc đó ngay từ đầu chẳng tốt đẹp gì .Dựa vào gia thế tốt mà bắt nạt người khác mà em bị nhắm tới bởi vì có mái tóc bạch kim bọn nó dám nói đầu em là cái dẻ lâu mái tóc này là được di truyền từ mẹ em.

' Ơ cái thằng này, tao đã xin lỗi mà thái độ gì thế hả ?'

Em ôm một bụng tức cố gắng không đấm nó tại đây không đánh trong trường được được thì hồi nữa hẹn ra cổng trường.

- Tớ xin l...

Chưa kịp nói hết một bóng dáng bước đến thằng nhóc sau đó cho một đấm. Ai cũng ngỡ ngàng.

- Cô làm gì con tôi vậy hả.

Vị phụ huynh của cậu ta tức giận lên tiếng . Chỉ thấy mẹ em bẻ tay răng rắc.

'Dám bắt nạt con bà tưởng bà đây không biết hả'

Mặt em biểu tình không muốn cản nhưng không thể không cản.Sau đó em lao lên kéo mẹ lại.

-Con đi ra...

Một người bước đến ôm chặt lấy mẹ em.

- Em à bình tĩnh chỉ là chuyện của bọn nhỏ thôi mà không cần dùng bạo lực thế chứ.Melia ôm chặt mẹ con không là hồi nữa có chuyện lớn.

- Vâng ạ

Nhìn cha bằng ánh mắt ngưỡng mộ dù biết tối này sẽ ngủ ngoài sofa nhưng vẫn cản mẹ lại. Shurai đang cản người đột nhiên cảm thấy được ánh mắt cháy bỏng của con gái cưng nhà mình.

-Tối này hai người ăn ở ngoài đi .

Sau đó là tiếng đóng của cái rầm. Cha em lúc đó chỉ biết cười gượng , hai mắt nhìn nhau thở dài.

- Con muốn ăn gì?

-Ramen đi ạ.

Shurai mở túi ra kiểm tra 'vừa đủ '

Chỉ vài phút, chúng em đã đến
quán Ramen Ichiraku.

- Sắp tới Cha sẽ đi làm một nhiệm vụ dài hạn rồi con ở nhà chăm sóc mẹ thật tốt . Kỳ này có thể sẽ hơi lâu nên mọi việc nhờ con .

Cha em vẫn nhắc nhở như bình thường mặc dù việc này không phải lần đầu.

- vâng ạ .

Vài tháng sau đó thứ mà bọn em nhận được lại là kỷ vật. Mẹ cầm chiếc hộp trên tay khuôn mặt dường như không thể tưởng tượng được. Sau đó chạy thẳng vào phòng. Còn em đứng đó mím môi tay vịnh vào bức tường để không quỳ thụp xuống.

__________________________________
Sau chuyện đó, mọi áp lực dồn vào mẹ . Từ việc nuôi con đến việc làm ninja mẹ em làm tất . Medusa đưa tay xoa đầu em.

-Mẹ xin lỗi. Mẹ đi làm nhiệm vụ con ở nhà có thể tự lo được mà đúng không ?

-Vâng ạ .

-Ngoan lắm mẹ sẽ về sớm thôi.

Thoáng chốc em đã 10 tuổi.

- Xin lỗi con mẹ bận lắm. Còn ra kia chơi nhé.

Em nắm chặt tay lại nước mắt không kìm được mà chảy xuống

- Con ghét mẹ lắm đó . Mẹ lúc nào cũng thế.

Em chạy thẳng ra ngoài.Medusa cũng chạy ra ngoài muốn nắm tay em lại

- Này Melia ...

Em ngồi trên ghế ở công viên

' liệu như thế này có đúng không mình phản ứng hơi quá rồi.Có lẽ mình nên xin lỗi mẹ .

Một cơn gió mạnh thổi đến đằng xa một con quái vật to lớn đến đáng sợ. Khiến em sững sờ, tiếng gầm của nó vang vọng.

- Chỗ đó rất gần nhà.

Không có chút nghĩ ngợi nào em chạy đến đó . Lúc đó một người đã xách em lên.

-Anh bỏ em xuống.

Gai chỉ cười tươi sau đó lại nói:

- Em gái rất có nhiệt huyết anh rất thích nhưng chỗ đó rất nguy hiểm .

So với một ninja từng ra chiến trường thì không đủ sức đánh lại chỉ có thể dãy dụa.

-Anh phiền quá biến đi, mẹ tôi còn ở đó. Mau bỏ ra...

Một bàn tay đánh xuống cuối cùng em ngất lịm đi. Một vọng trầm vang lên.

- Thật ồn ào ! Mau đi thôi.

Lúc tỉnh dậy trước mặt là Yuhi Kurenai.

- Em dậy rồi

Em ngồi dậy định phóng ra chỗ cữu vĩ thì lại bị Asuma bắt lại lần nữa .

Bỏ tôi xuống.

____________________

07/04/2023









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro