can't sleep.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

warning: nội dung 18+, xin clickback nếu bạn không thích.

mình sẽ sắp xếp và triển dần idea đã hỏi các bạn ở chap trước. cảm ơn mọi người đã đợi mình nha. mình nghĩ nếu những ý tưởng rau răm siêu rau răm chắc mình sẽ đăng ở wordpress hoặc nền tảng nào đó kín đáo hơn. ( ͡° ͜ʖ ͡°)

***



lần nữa, tôi lại chẳng ngủ được.

--

seokmin phát hiện mình sụt cân, khoảng gần hai kilogam khi tình cờ bị mingyu đẩy lên bàn cân để xem xem trong ba đứa đồng niên thì ai đang cải thiện được cân nặng sau thời gian dài cắm cọc ở phòng gym.

ngoại trừ mặt seokmin vẫn tỉnh bơ, myungho và mingyu lại sốc ra mặt. bởi lẽ seokmin lắm lúc còn siêng hơn cả hai người, song chính nó lại chẳng lên nổi bao nhiêu kí lô, thậm chí còn gầy đi trông thấy. myungho liếm môi, nâng mặt bạn mình lên bằng hai tay và sững sờ ré lên với thằng còn lại cũng đang săm soi seokmin bằng cái nhìn nghiêm trọng như nghiên cứu đề thi tốt nghiệp quốc gia: "mày gầy quá con trai hai bố ơi!"

"bộ mày suy nghĩ gì nhiều hả?" mingyu hỏi, trong khi bắt đầu tìm kiếm quán ăn trên google và quyết định hôm nay hoãn tập sớm. myungho cũng tíu tít "tại sao tại sao" bằng cái giọng ngọng ngọng xưa nay vốn vậy của nó bên tai seokmin. nhưng tận mười phút tra hỏi của cả hai cũng không thu hoạch được gì hơn ngoài gương mặt méo xệch của seokmin. dường như seokmin nhận ra được vấn đề của chính mình và ồ, nó thực sự nghiêm trọng.

--

seokmin thực sự bị mất ngủ, cụ thể hơn là mười lăm ngày đổ về đây.

công việc nhiếp ảnh gia cho seokmin kha khá thời gian để lang thang trên mọi nẻo đường của seoul và trở về bất cứ khi nào hắn muốn. miễn là những tấm hình tòa soạn yêu cầu vẫn chuẩn chỉnh và tiền lương rót đều tiếng "tinh tinh!" vào số tài khoản của hắn sau mỗi lần gửi ảnh đi - mọi thứ với seokmin có thể nói là quá viên mãn ở độ tuổi hai bảy. bạn bè xung quanh seokmin nhiều vô cùng, mingyu và myungho là hai người thân nhất. muốn đi chơi sẽ có đi chơi, muốn tụ tập tiệc tùng cũng chỉ cần một cuộc nháy máy.

chẳng có lí do gì để seokmin phải thao thức trằn trọc cả.

hắn chán ngấy những giấc mơ chập chờn đến rồi đi như cách hắn nháy máy cho một khung trời bắt mắt nào đó mình chớp lấy được. càng bực bội khi quá mệt mỏi để có thể làm tiếp các công việc vốn chỉ thuộc vào buổi sáng. hắn chọn tập gym cường độ cao, hơn cả mingyu dù cậu chàng đô con bằng tuổi hắn cũng đã là con nghiện thể hình nhất nhì phòng tập ấy. với hy vọng dùng nhiều sức thì sẽ đủ mệt mà đi ngủ ngon, song ông trời trêu đùa seokmin quá, hắn càng mất ngủ tợn.

báo hại seokmin sụt mấy cân liền, chúa ơi.

sau chầu rượu no nê với bạn mình, mingyu bèn gửi cho seokmin một danh thiếp lạ. cậu ta bảo là số của chuyên gia trị mất ngủ, gọi và đặt lịch cho một cuộc hẹn là mọi thứ sẽ được giải quyết.

dẫu 50% seokmin không muốn tin, nhưng sau cùng ham muốn được đưa cuộc sống trở về quỹ đạo đã chiến thắng sự hoài nghi trong hắn. hắn gọi điện khi vừa tháo giày vào nhà, chỉ sau ba hồi chuông đã nghe được phản hồi từ bên kia.

"vâng, tôi sẽ đến đúng giờ." seokmin đáp, tháo áo măng tô và gật gù note lại địa chỉ.

mong rằng mọi thứ sẽ ổn.

---

địa chỉ "chuyên gia" đưa cho seokmin là một khách sạn. trời nhá nhem tối và cũng chẳng lạ lùng khi các cặp đôi cũng đang dập dìu vào đây. seokmin hơi buồn cười, bởi lẽ hắn là người duy nhất không bá vai bá cổ hay thậm chí là ôm eo bạn gái (hoặc bạn trai) đi vào đây. một chút ghen tỵ xối lên cõi lòng, nhưng không nề hà gì với ham muốn được ngủ ngon của seokmin cả.

phòng đối phương đặt trước cho cả hai là 312, nằm ở tầng 12 của khách sạn nên seokmin đã phải vào thang máy.

mọi chuyện sẽ chẳng tới nỗi, nếu sau cánh cửa tự động vừa mở là một cặp đôi đang điên cuồng hôn môi. hẳn là họ nghĩ sẽ chẳng ai nhìn, hoặc nếu có thì thị giác chỉ để trưng bày và không hề có chức năng lưu trữ. một cảm giác ớn lạnh chạy dọc xương sống seokmin, khiến hắn phóng ánh nhìn hằn học lên bảng hiển thị số tầng khách sạn và thầm đe dọa nó phải đưa hắn lên tầng 12 một cách nhanh nhất bằng mọi giá.

rời khỏi thang máy, seokmin chạy vội đi tìm phòng 312. cửa không hề khóa khi seokmin tới, và hắn chịu trách nhiệm ấn lại khóa cửa vào nấc để hoàn toàn tiến vào trong, nơi một anh chàng xinh đẹp - chỉ có thể dùng từ này để mô tả anh mà thôi - vừa pha xong một bình trà hoa cúc.

"chào cậu. tôi là joshua."

---

"cậu mất ngủ bao lâu rồi?" joshua hỏi, cẩn thận rót ra ly một tách trà hoa cúc nghi ngút khói và thơm lừng theo từng hạt hương thoảng trong không khí.

seokmin nhận lấy tách, khẽ thổi rồi nhấp một ngụm. "tôi không mong hôm nay là ngày thứ mười sáu, bởi tôi chịu đựng nó suốt nửa tháng qua rồi."

joshua gật gù như đã hiểu. anh cũng tự uống một tách trà hoa cúc, rồi chủ động ngồi lên giường thay vì cái ghế gỗ cứng cáp của khách sạn. hẳn là mềm mại sẽ tốt cho liệu trình hơn, seokmin đoán thế và làm theo anh, thậm chỉ là ngả lưng nằm hẳn xuống, mặc cho cái sơ mi mới ủi trên người có thể bị nhăn.

seokmin đã tưởng tượng, liệu trình của joshua hẳn phải là hỏi han về công việc của hắn, tìm ra khúc mắc rồi cùng hắn tìm ra hướng giải quyết như những video hắn tự mày mò trên mạng. nhưng không, joshua chỉ nhích lại gần nơi seokmin đang nằm một chút và nghiêng đầu nhìn hắn bằng đôi mắt nai xinh đẹp, tròn như hai hòn bi ve. giống một chú mèo hiếu kì trước sự vật mới mẻ, đôi bàn tay mềm mại và hồng hào của anh đặt lên gò má seokmin, chính nơi có nốt ruồi nổi bật miết nhẹ một cái.

như chuồn chuồn lướt nước, ngón tay thon mau chóng thu về. lần này joshua nằm hẳn bên cạnh seokmin, hơi co người, dành trọn cái nhìn say đắm của mình cho seokmin. lý trí hắn mong đây không phải là một liệu pháp thôi miên nào đấy, hoặc nếu có thì bị khuất phục trước người đẹp có đáng giá không? mình trả tiền để được ngủ ngon chứ không phải ngắm một người đẹp lả lướt một cách chết tiệt như thế, chăm chăm nhìn mình bằng đôi mắt xinh đẹp chết tiệt ấy như thế - seokmin nghĩ.

và cũng bởi nghĩ những suy nghĩ chết tiệt như thế, seokmin đã vô tình dấn môi mình áp lên cánh hoa đào căng mọng trên gương mặt hoàn hảo kia.

"đó là thứ tôi cần để bắt đầu chữa trị," joshua mỉm cười sau nụ hôn chứ chẳng hề mắng mỏ dù anh mới bị người khác cướp đi một nụ hôn - một người anh mới gặp chưa đầy nửa tiếng nếu tính theo giờ và cụ thể hơn là hai mươi sáu phút mười lăm giây kể từ khi seokmin bước vào căn phòng này. "chúng ta sẽ cần phải hôn nhiều lắm, cậu lee."

mê muội và đắm chìm, seokmin gật đầu, hơi mộng mị.

---

họ vồ lấy nhau khi chiếc áo cuối cùng vứt xuống sàn. cuối cùng thì seokmin vẫn giống những cặp đôi hắn lạnh sống lưng khi nãy - cái lúc mới vào khách sạn và hắn còn đủ thì giờ để chăm chú nhìn mọi thứ xung quanh. giờ đây trong mắt hắn chỉ còn joshua đang thở dốc sau những cú hôn mạnh bạo, bờ môi căng mọng hơi sưng và dần đỏ hồng hơn cả khi trước, cùng trái adam nhỏ đang nhấp nhô.

lưỡi seokmin rê trên trái táo kiêu hãnh của joshua, nhẹ nhàng cắn một cái. đủ để anh ngân lên một tiếng, và đủ để phía dưới của anh ngẩng đầu chĩa về phía seokmin.

"tiếng anh rên nghe thích thật." seokmin cười khi nút thêm vài dấu hôn quanh vùng xương quai tinh xảo, thành công làm anh hít sâu thêm mấy hơi.  làn da trắng sứ của joshua khi được hôn lên chẳng khác gì rải hoa hồng trên nền tuyết trắng, vừa kiêu sa lại xinh đẹp đến mức seokmin dù có làm anh hùng, đứng trước mỹ nam này cũng sẽ ngả mũ xin hàng.

joshua không đáp, kể cả khi seokmin có trêu chọc anh thêm khi liếm ướt cả gò má mềm mịn của anh, hôn cắn vành tai xinh hay luồn lưỡi vào lỗ tai anh nhiều lần sau đó. cảm giác dớp dính không khiến anh khó chịu, chúng chỉ là mồi châm hoàn hảo cho hai đầu nhũ anh thêm cứng hơn trên khỏa đào tròn và phía sau thì rục rịch chảy nước. anh tập trung vào việc rên rỉ cho seokmin nghe, để hắn biết anh thực sự đang nứng chết mẹ, hắn nên biết điều làm những điều khác mới mẻ hơn trước khi anh đè hắn ra dạy dỗ.

bàn tay mát rượi của seokmin chạm vào khỏa ngực no đủ của joshua, bất ngờ vì nó quá sức đầy tay và mịn màng. seokmin có tập cơ ngực, nhiều là đằng khác nhưng không thể mềm mại quyến rũ như anh. đầu nhũ cũng sưng tấy lên, dựng đứng như phô trương sức hút hoàn hảo của chủ nhân chúng, mời seokmin mau mau tới hái hoa, mạnh mẽ chinh phạt.

tiếng bú mút vang lên khắp căn phòng. giường nằm cạnh cửa sổ lớn để nhìn ra seoul hoa lệ buổi đêm nhưng không đủ để joshua rời sự tập trung khỏi cái lưỡi ma thuật của seokmin. hết đá lấy đầu nhũ thì sẽ lại liếm quanh quầng vú hồng hồng, hoàn thành thủ tục thì mút một cái thật mạnh, dùng răng cắn đến sưng tẩy cả lên. cả hai bên chịu dày vò khiến joshua mất tự chủ, há miệng rên rỉ.

"ah... a- mút, sướng..."

seokmin cười cười, dụi mặt vào đầu ngực vừa bị mình liếm ướt còn bàn tay đã mân mê trên thớ cơ bụng ngọt ngào của đối phương. bạn nhỏ của joshua đã cương cứng lắm rồi và đúng như seokmin nghĩ, chỉ cần vuốt nhẹ là lập tức đã chảy sữa trắng đầy tay hắn. joshua mím môi co người lại sau cực khoái, mắt nai rưng rưng lên một tầng sương mờ khi seokmin lè lưỡi liếm sạch chỗ dịch lỏng đục màu.

"ngon lắm joshua, anh muốn thử không?" seokmin cười, ấn hai ngón tay nhớp nháp của mình lên bờ môi sưng của joshua. bất ngờ thay là anh lại bạo dạn há môi liếm lấy, cầm hẳn cổ tay hắn mút ngón tay rất nhiệt tình. cơ thể xinh đẹp uốn éo trước mắt seokmin làm thái dương hắn nổi gân. liệu pháp mất ngủ này cá chắc sẽ chẳng thể làm người khác chữa khỏi, thậm chí sẽ còn thao thức cả đêm.

bằng chứng là như seokmin hắn, sau khi đụ miệng joshua bằng chính ngón tay dính tinh dịch của anh, đã thô bạo lật người joshua lại tát lên hai bên mông mập thật nhiều cái đến nỗi nước dâm chảy ra tung tóe dưới mảnh đùi non từ lỗ hậu hồng hào.

joshua biết mình chết chắc rồi, ngay khoảng khắc cây hàng nóng như sắt nung khủng bố của seokmin thay tay hắn tát lên mông anh.

---

joshua bắn ra ba lần, seokmin vẫn còn nhiệt tình cày cấy. hắn làm anh đủ loại tư thế, từ doggy cho tới truyền thống, từ bắt anh cưỡi ngựa cho tới đóng cọc anh từ dưới lên trên. lỗ huyệt dù có dâm đãng tới đâu cũng chịu cảnh xót xa vô cùng khi chiều dài khủng của seokmin xuyên xỏ vào cơ thể anh theo tần suất khủng khiếp như vậy. mỗi lần nắc vào rút ra lại như muốn đem cả thịt huyệt đỏ hỏn bên trong lôi ra. đã sớm bị chơi thành một con mèo hư, joshua càng phóng đãng kêu dâm, ôm lấy xương quai hàm nam tính của seokmin hôn môi.

tiếng môi lưỡi giao hòa cùng thanh âm giao hợp bên dưới thật khiến người ta bỏng mắt.

"ah- ư... ức! se..seokmin-"

mút môi dưới joshua thêm một cái, seokmin mới tiếc rẻ dừng hôn. hắn luồn tay ra trước bóp mạnh bờ ngực nở nang của joshua, rồi trườn xuống chiếc bụng đang bị đụ liên tục mà nhấp nhô lên xuống.

hoảng hốt nhìn hắn đang có xu hướng ấn tay vào, joshua kêu lên, "chỗ đó, em mà ấn... á- a... a~ hỏng mất, sẽ bắn-"

chưa dứt lời, dòng nước trong suốt đã bắn lên, dính cả vào bàn tay đang ôm lấy người tìn- à không, chuyên gia chữa mất ngủ. seokmin bôi hết chất lỏng anh vừa xuất ra khắp phần thân trên, kéo căng hai đầu vú ướt nhẹp rồi thả ra. cảm giác như thể bản thân joshua đang chảy sữa, còn seokmin là người giúp anh lấy hết đống sữa non ra khỏi bầu vú căng mềm của mình.

"anh chữa cho ai cũng sẽ mời họ lên giường thế này à?" seokmin hỏi, khi đang dần chạy nước rút với những cú thúc dữ dội hơn khiến anh liên tục xóc nảy trong cái nắm eo hữu lực của hắn. "thế sao anh không đi tìm bạn chịch cho lành, buộc phải thế này ư?"

joshua mím môi lắc đầu, úy khuất vô cùng. anh muốn thanh mình cho mình, nhưng dương vật của seokmin dù đang đút no miệng dưới vẫn chặn miệng trên của anh, chẳng để anh thốt ra bất cứ lời biện hộ nào. tay mềm bèn tìm tới tay seokmin xoa xoa,  vừa rên rỉ vừa giải thích cho hắn, coi bộ cũng chẳng ra sao cả...

"bót thật đấy, chưa bao giờ tôi thoải mái thế này..." seokmin thều thào, liếm lên gáy joshua theo vòng tròn. răng nanh vừa hạ xuống thì cuộc đóng cọc của hắn cũng kết thúc. tinh dịch bắn thẳng vào lỗ nhỏ nóng ấm của đối phương, thực sự nhồi joshua một bụng đầy con cháu. anh cũng cùng lúc bắn thêm một dòng tinh lỏng lẻo, không còn có thể cương được mà rũ xuống. cả người joshua tê rần. sức seokmin quá lớn và lưng anh thì sắp gãy tới nơi.

"đây là liệu pháp tôi dành riêng cho em." joshua thều thào trước khi ngất đi trong vòng tay của seokmin. có vẻ anh quá mệt rồi.

---

khi joshua tỉnh dậy, là bốn giờ ba mươi sáng. và anh phát hiện mình đang nằm trong vòng tay seokmin, nghe tiếng thở đều đều của hắn bên cạnh.

cơ thể anh hoàn toàn sạch sẽ, xem ra seokmin đã rất chu đáo sau khi hành anh lên hờ xuống ruộng.

và điều vui hơn nữa, là hắn đã thực sự ngủ. tiếng ngáy khe khẽ của seokmin làm anh xốn xang cả lên, nhẹ nhàng vuốt tay lên gương mặt điển trai đang say giấc nồng. hẳn là hắn mơ gì đó đẹp lắm.

"joshua... chịch anh sướng thật..." hắn lẩm bẩm, rồi lại ngáy tiếp.

ừ thì, mộng xuân cũng là giấc mơ đẹp mà.

---

joshua đã rời đi tự khi nào, còn seokmin sau giấc ngủ đã đời đã thực sự thoải mái, mỉm cười đón bình minh lúc mười một giờ trưa.

joshua là bạn tình tuyệt vời nhất và xinh đẹp nhất seokmin từng ngủ cùng. trên hết là liệu pháp tuyệ vời của anh đã cứu lấy cuộc sống hỗn loạn của hắn, mới thật thần kì làm sao!

chỉ tiếc là anh đi quá sớm, chẳng ở lại nói chuyện gì thêm với hắn. một liệu pháp chữa mất ngủ hóa ra lại đem về tình một đêm, seokmin vẫn cảm thấy khó tin đến nhường nào.

chợt, tin nhắn tới. seokmin ngẩn tò te nhìn tin nhắn vừa gửi rồi bàng hoàng phát hiện, đó là của joshua.

"liệu trình thứ hai bắt đầu ở nhà tôi, địa chỉ là..."

khóe môi seokmin nhếch lên một chút.

hóa ra mình không phải người duy nhất nhớ nhung cảm giác này.

----------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro