Dreamy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


       Yêu em, không yêu em, yêu em.... Bứt những cánh hoa cúc mỏng manh, em tự lầm thầm hỏi bản thân như thế. Tọa độ em bỏ quên trái tim yếu mềm của mình, là nơi người con trai vĩnh viễn không trao em tình yêu. Người con trai mà em tự huyền hoặc mình rằng người cũng yêu em, người con trai mà em mãi mộng tưởng rằng có với em xúc cảm gì đặc biệt. Không. Chẳng còn gì. Chỉ đơn thuần là em hằng mơ. Em mơ về ngày em nắm tay hắn chạy trên thảo nguyên, dưới ánh nắng lung linh và hai tấm lòng hòa quyện nhịp đập rực rỡ, cái ngày mà hắn ôm lấy em, gọi em là chân ái hắn từng dày công kiếm tìm. Em mơ, về ngày em ngồi cùng hắn dưới bóng cây, ngày cả hai chạy trốn khỏi thế gian, khi gió ban chiều đưa ru em về miền xa thẳm, khi hắn trao em một ánh nhìn ấm áp như thể đôi tình nhân ngọt ngào.

     Nhìn hắn đi bên người khác, nhìn hắn cười tươi với cô gái xinh xắn ngoài kia, em nghe tim mình chợt hẫng một nhịp. Khóc rằng, em vẫn đang mê muội quá thể. Tại sao em lại cố tự nhủ em với hắn là chân ái, hà cớ gì em trao trọn lòng thành cho hắn, dầu em biết, hắn chẳng để em vào cuộc đời hắn, vào đôi mắt hắn, chỉ một giây. Mà lạ thực. Việc hắn không yêu em đã rõ mười mươi, đã là thứ tất yếu ai ai đều hiểu thấu, hiển nhiên hệt như việc ta buộc cần lật bánh kếp ngay thời khắc nó xém vàng, hay chẳng có gì phải bàn cãi khi ta nâng niu viên ngọc quý đắt giá. Em cũng hiểu, nhưng em quyết chối từ. Tâm thức em, trí óc em, biết chứ, mà không dám chấp nhận. Bởi em sợ. Em sợ khi em mặt đối mặt với sự thật, trái tim em sẽ thực đau. Người em thương nhất, vĩnh hằng không thương em..... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bllk