Chap 2. "Nam phụ"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Đã cả tháng trôi qua từ buổi tối hôm ấy. Mối quan hệ giữa Taehyung và Jimin vẫn bình thường hay chí ít hai người vẫn cố tỏ ra thật bình thường.

  Tháng 11 lạnh giá trong mưa phùn nhưng tại một quán cafe nơi góc phố nào đó thì không khí thật ấm áp.

  "Yahhh Kim Tae Đao !!! Cậu mau đứng lại đó !"

  "Lêu lêu Park Chân Ngắn ! Có giỏi thì bắt tớ đi !"

  Trong phòng làm bánh có hai thiếu niên tuấn mỹ với bộ mặt dính đầy bột mỳ lem luốc đuổi bắt nhau.

  Đời có vẻ vẫn chưa đủ buồn đối với Park Jimin khi bị trêu chân ngắn. Khi cậu đang dùng hết sức bình sinh đuổi theo tên đao phía trước thì không may trượt ngã, và cú ngã ấy có lẽ sẽ chỉ là bi kịch của riêng Jimin nếu như nó không mạnh đến nỗi kéo theo cả Taehyung cùng chỗ bột mỳ dở dang trên bàn bếp.

  Bịch.

  Bột bay đầy trời.

  Hai người như hai chiếc bánh vị cam và socola được phủ đường.

  "Hahahahaha !"

  Tiếng cười vui vẻ, chân thật đồng thời cất lên, nụ cười chân thật đầu tiên sau cả tháng trời gượng gạo.

  "Mẹ Haeri sẽ thích nó chứ ?" _ Jimin nói khi nằm phịch xuống cạnh Taehyung.

  "Chắc chắn rồi. Chúng ta làm mà."

  Sau cả tiếng đồng hồ vừa đợi bánh chín, vừa dọn dẹp "chiến trường" thì bây giờ Jimin và Taehyung đang lang thang trong siêu thị mua nguyên liệu cho bữa tối.

  Hôm nay là sinh nhật mẹ Haeri mà, phải thật hoành tráng chứ nhỉ.

  "Taehyung à, mình mua thịt heo hay sườn heo đây ?"

  "Cả hai đi, không phải cậu thích cả hai sao ?"

  "Mình mua mực về xào đi ?"

  "Cậu biết xào như thế nào không == ?"

  "Ấy ấy, bên kia bán snack mới kìa. Mau qua đó xem thử."

  "Thế xem hay mua ăn thử == ?"

  "Cả hai, hì hì ^^."

  ...

  Khi đã càn quét tất cả các gian hàng  trong siêu thị thì hai người cũng tay xách nách mang trở về nhà.

  "Tae Tae à ! Cậu rửa rau nhé. Nhớ rửa sạch nếu không sẽ bị đau bụng." _ Jimin phân công ngay khi hai người bước vào bếp.

  "Biết rồi. Biết rồi. Cậu cắt thịt cho cẩn thận vào."

  Khung cảnh thật yên bình và hòa hợp cho tới khi ai kia bất cẩn.

  "Xoạt... xoạt... á !" _ Park Hậu Đậu thi triển công lực.

  "Jiminie, sao thế ?" _ Taehyung vội tắt nước chạy tới chỗ Jimin.

  Ngay ngón tay trỏ xinh xắn xuất hiện một vết cắt sâu, không ngừng chảy máu. Taehyung không ngần ngại liền ngậm ngay ngón tay ấy vào miệng.

  "Uhm đừng. Bẩn lắm !"

  "Im nào, lo cầm máu trước đã."

  Taehyung không ngừng hút đi máu ở vết thương làm Jimin ngại chín người.

  Má sẽ đỏ, má sẽ đỏ. Làm sao bây giờ ?

  Sau khi chắc chắn vết thương đã chảy máu Taehyung mới dừng lại. Lúc bấy giờ cậu mới nhìn thấy hai gò má đỏ bừng của Jimin.

  Dễ thương quá !

  "Ngoan ngoãn đi băng lại rồi ra nấu ăn. Chỗ này giao lại cho tớ."

  "Nhưng..."

  "Hay cậu khỏi làm ?" _ Taehyung buông một câu sặc mùi đe dọa.

  "Tớ đi ngay."

  .

  .

  .

    Làm việc miệt mài, hai người cuối cùng đã hoàn thành một bàn thức ăn hoành tráng, giờ chỉ còn đợi mẹ Haeri về nữa thôi.

  "18h rồi, khoảng 10' nữa mẹ sẽ về. Tớ với cậu chuẩn bị đi thôi."

  Hai người thắp nến, đóng cửa, tắt đèn chờ đợi.

  Cạch_ có tiếng mở cửa.

  Căn phòng tối om chợt bừng sáng.

  "Happy birthday to you. Happy birthday to you. Happy birthday happy birthday happy birthday to you. Chúc mừng sinh nhật mẹ."

  Taehyung cùng Jimin đeo mặt nạ in mặt mình lúc còn nhỏ, vui vẻ song ca hát chúc mừng sinh nhật.

  "Taehyung ! Jimin !" _ Một giọng nữ lạ lùng vang lên.

  Taehyung cùng Jimin tháo vội mặt nạ, nheo mắt nhìn người con gái mà mẹ Haeri đang nắm tay.

  "Mẹ. Đây là ...?"

  "Con bé không phải là "Haemi của con" sao Taehyung ?" _ Giọng mẹ Haeri có chút trêu chọc.

  Câu nói của bà dấy lên sự im lặng từ hai người.

  "Taehyung, Jimin. Hai cậu không nhớ tớ sao ?" _ Giọng Haemi có chút run rẩy.

  Nhớ chứ. Làm sao quên được ?

  Jimin đánh rơi mất sự vui vẻ thường ngày. Cậu làm sao quên được ngày ấy Taehyung đã buồn thế nào khi Haemi chuyển đi mất.

  .

  "Tớ không muốn xa Haemi chút nào"

 

  "Tớ cũng vậy"

  .

  "Tớ thích Haemi lắm"

  "Ừ, tớ biết."

  .

  "Tớ,...tớ nhớ cô ấy quá."

  "Ừ, tớ hiểu."

   .

   Buổi tiệc diễn ra vô cùng tẻ nhạt dù cho mẹ Haeri có cố gắng tạo không khí như thế nào.

  "Hai đứa mai đến trường chung với Haemi nhé, chiếu cố con bé nữa."

  "Dạ."

  "Cũng muộn rồi. Xin phép mẹ con về ạ." _ Jimin lễ phép cúi đầu.

  "Con ở lại đi. Buổi tối ra ngoài rất nguy hiểm." _ Mẹ Haeri lo lắng, bây giờ cũng đã khá muộn rồi.

  "Nhà con chẳng phải rất gần đây sao ? Hơn nữa, mẹ Yoonhee phải ở nhà một mình nên con phải về ạ."

  Jimin nói dối. Lần đầu tiên cậu nói dối mẹ Haeri.

  "Vậy Taehyung, con mau đưa Jimin về."

  "Dạ."

  .

  Bầu trời trong trẻo sáng ngời nhưng sao trong lòng Jimin tăm tối quá. Đi một vòng lớn, thật vất vả mới tìm ra người mình thật lòng thương yêu ấy vậy mà trong phút chốc cậu đã trở thành nam phụ của câu chuyện.

  Một nam phụ không yêu nữ chính.

  "Cậu khó chịu sao Jiminie ?"

  Taehyung lo lắng nhìn Jimin. Từ khi trông thấy Haemi Jimin cứ trầm mặc như vậy.

  "Tớ ổn mà. Chỉ hơi mệt một chút. Tớ vào nhà nhé. Tạm biệt, Taehyung."

  Taehyung thẫn thờ nhìn hình bóng Jimin khuất mất.

  Cậu biết Jimin thích cậu, cậu cũng rất thích Jimin. Nhưng tình cảm của hai người chưa tới lúc nói ra.

  Haemi trở về, trong lòng Taehyung vô cùng xúc động. Nhưng nhất thời cậu cũng không rõ loại xúc động này rốt cuộc là gì, đành ủy khuất Jimin một thời gian để cậu có một câu trả lời rõ ràng.

  Tớ xin lỗi Jiminie.

  .

  .

  .

  Haemi mới xuất hiện ở trường đã được mọi người ghép đôi nhiệt tình với Taehyung, cũng thật hiếm người được ưu ái như vậy.

  Phải nghe bao người ủng hộ bọn họ, khen bọn họ, gán ghép bọn họ đối với Jimin là một lại tra tấn vô cùng đau đớn.

  "Họ đẹp đôi nhỉ ?" _ Một bạn nữ cùng lớp nói với Jimin.

  "Ừ."

  Hai chữ 'đẹp đôi' bóp nát trái tim cậu. Phải, Haemi thật xứng đôi với Taehyung.

  Sẽ chẳng bao giờ là tớ, phải không ?

  Tự giễu bản thân ngu ngốc, gò má Jimin đã ướt tự lúc nào. Vẫn nên là chuyên tâm với vai nam phụ của mình thôi.

  Thả mình xuống thảm cỏ nơi khuôn viên, Jimin lặng lẽ cảm giác từng làn gió lướt qua lau khô nước mắt cho cậu.

End chap 2.

 

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro