Phần 2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Đêm đại hôn của hoàng đế, hắn một mình một người ngồi ở trong lương đình của phủ Thừa tướng uống rượu. Ngẩng đầu nhìn vầng trăng sáng kia, thì thào nói

“Hoàng hậu nhất định rất đẹp.”

“Ừ, rất đẹp.”

“Hoàng, Hoàng Thượng! Ngài sao lại. . .” Hắn cuống quít quỳ xuống.

“Ái khanh, ngươi có biết tội của ngươi không?”

Hắn ngây người.

Hoàng Thượng ôm hắn thấp giọng nói, “Tội khiến trẫm đoạn tử tuyệt tôn.”

2.

“Ái phi ngủ đi thôi.”

“Vâng thưa bệ hạ, chờ xiêm y này vá xong rồi thiếp sẽ đi ngủ.”

“Bỏ đi, cho dù có khâu xong cũng bị Thừa tướng xé nát.”

“Bệ hạ. . . Xin hỏi. . . Là tả thừa tướng hay là hữu Thừa tướng?”

“Trẫm không đã nói với ngươi sao? Bọn họ đều là đồng thời.”

3.

Hắn nói hắn muốn nếm hết mỹ vị thế gian, y đem người trù nghệ tinh mỹ bắt tới, thay hắn bào chế bát trân ngọc thực; hắn nói hắn muốn cẩm tú sơn hà, y mang theo kim qua thiết mã, vì hắn đánh hạ nửa giang san; hắn nói hắn muốn kết hôn với thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, y liền đem nhân nhi tuyệt mĩ kia dâng lên, đưa tận long sang của hắn ; hoàng đế giận dữ, mỹ nhân bị đá xuống giường, còn y bị kéo lên long sàng, lụa mỏng trướng mạn hạ xuống, tối nay vô miên.....

4.

Năm thứ nhất, ma giáo giáo chủ sơ ngộ đại hiệp, người nọ chính khí lẫm nghiêm rút kiếm hướng về phía hắn, hắn cười lạnh: “Ngụy quân tử.”

Năm thứ hai, chỉ kém một chiêu, thua ở dưới kiếm đại hiệp, muốn chết, người nọ cũng không giết hắn, hắn giễu cợt nói: “Coi như quân tử.”

Năm thứ ba, tẩu hỏa nhập ma suýt nữa chết, người nọ khuynh lực cứu giúp, hắn khẽ nhíu mày: “Đích xác quân tử.”

Năm thứ năm, sáng sớm tỉnh lại, cả người nhức mỏi . Hắn cắn răng mắng to người bên gối: “Uổng là quân tử.”

5.

“Thừa tướng ở không, bổn vương tìm đến hắn chơi cờ”

“Hồi vương, Thừa tướng thân thể khó chịu vô pháp gặp khách” .

Qua hai ngày “Hồi vương, Thừa tướng chưa khang phục” .

Lại hôm khác “Còn chưa lành sao ? Thừa tướng rốt cuộc bị bệnh gì a”

“Thừa tướng hắn… Hắn bị trĩ “

Ngày hôm sau “Bổn vương dẫn theo thái y đến vì Thừa tướng xem bệnh”

“Vương gia có thánh chỉ không ?”

“Xem bệnh cũng muốn thỉnh chỉ?”

“Vương gia thứ tội, không có hoàng thượng phê chuẩn, ai cũng không thể thoát quần Thừa tướng .”

6.

Bệ hạ anh minh thần võ!” “Bệ hạ tài trí hơn người!” “Bệ hạ tuấn mỹ vô song!” Người nọ đắc ý phi phàm, vênh váo tự đắc.

“Bệ hạ, ” hắn nói, “Vi thần vừa mới nhìn thấy gia huynh. . .”

Đương triều thiên tử quá sợ hãi, cùng chúng thái giám chạy trối chết, lại tại góc ngoặt bị một nam tử cao lớn một tay bắt được, vứt trên vai nghênh ngang mà đi. Hoàng đế như thế tướng quân như vậy... Hắn đau đầu nghĩ, hơn hai mươi tuổi cáo lão hồi hương hẳn là đại khái không tính quá sớm đi?

7.

Nguyệt lão ánh mắt tràn ngập bi ai, hắn một bước vừa quay đầu vừa lưu luyến nhìn Địa cầu: Tại cái thế giới hủ nữ thịnh hành này, tơ hồng trong tay hắn đã vô pháp ghép đôi. Hắn cuối cùng cũng bị giáng chức, bị Ngọc Hoàng đại đế buộc tới hỏa tinh . Đây chính là địa phương chính mình ngây người năm vạn năm nha! Hắn khẽ cắn môi, giận dữ mà đi. Ngọc Hoàng đại đế nhìn hắn, sâu kín thở dài: “Ai, năm vạn năm, ngươi tại sao còn không hiểu tâm của ta, chỉ có đem ngươi kim ốc tàng kiều”

8.

“Hoàng hậu, trẫm vẫn luôn vắng vẻ ngươi, ngươi hành vi không đứng đắn ta cũng ngầm đồng ý, nhưng ngươi sai là không nên đi câu dẫn hoàng đệ của ta, biết vì cái gì hoàng đệ hắn rõ ràng thành niên lại một mình ở trong hoàng cung không, hắn là nam nhân của ta , ngươi cũng dám chạm tới ! Người tới. . .”

Nhưng vào lúc này quận chúa không để ý thị vệ ngăn trở vọt tiến vào, “Hoàng huynh! Không cần a, ngươi giết hoàng hậu ta làm như thế nào đây, ta yêu nàng nha! Vì hoàng hậu ta nguyện ý đi hòa thân, gả cho tên vương tử nước láng giềng vẫn luôn thầm mến hoàng huynh ngươi mà ! "

9.

Người bạn thân nhất của tôi là bạn cùng học với tôi trong bốn năm đại học. Chúng tôi như hình với bóng, cùng phòng ngủ hơn ba năm rưỡi, ăn cùng hơn chín trăm bữa cơm , chơi chung hơn trăm trận bóng rổ, trải qua bốn lượt thi cuối năm. Chúng tôi đánh nhau năm lần, say quá hai lần, loạn tính hai lần. Ngày hôm qua hắn kết hôn, tôi mời rượu một ly, vì trả lại sáu năm trước lúc ta giả bộ ngủ hắn từng nói qua một lần ‘Tôi yêu cậu’.

10.

Sau khi dàn nhạc biểu diễn xong thì tổ chức Party, lúc chơi trò rút thăm hắn bị rút trúng : Hát một câu ca biểu đạt tình yêu của. Tại trong tiếng mọi người ồn ào, hắn chỉ hé môi phát ra một câu ngắn ngủn : La-Re-.

Tất cả mọi người tỏ vẻ mãnh liệt bất mãn, nói thực mất hứng. Chỉ có một người giật mình, sắc mặt ửng đỏ cúi đầu.

Nữ sinh bên cạnh dùng khửu tay chạm vào cậu “Vũ Thương, làm sao vậy?” ( La-Re là trong Đồ-Rê-Mi-La-Son, theo tiếng Trung, La tương đương Vũ, Re tương đương Thương )

TBC ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#boylove