Phần 3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Cậu đứng ở cửa phòng học nhìn bầu trời đổ mưa , thở dài một hơi bắt đầu lật túi xách mình

『 Sao thế? Không mang dù ? 』

『 A? Dạ. . . thầy 』 Cậu câu nệ xê dịch bước .cúi đầu

『 Cùng đi đi, đưa em một đoạn đường 』

Cậu trợn to mắt nhìn thầy, cùng đi? Này, đây không phải là đang nằm mơ đi

『 đi thôi 』 Thầy đem cái dù hướng lại gần cậu, cậu yên lặng từ túi sách rút tay ra, đi theo bên cạnh thầy, lén nhìn thầy mà ngây ngốc cười rộ lên.

2.

Tôi biết cô ấy thích màu hồng, cho nên khi chọn quà cho cô tôi luôn chọn màu hồng. Tôi nhớ rõ cô ấy thích bánh ngọt vị socola, cho nên thường xuyên tan việc chạy qua thành Nam mua cho cô loại bánh ngọt cô thích , rồi quay về nhà chúng tôi ở thành Bắc. Trước đây đã đáp ứng để cô ấy nuôi mèo, vì thế sinh nhật cô, tôi nhờ bạn mua hộ cho một chú mèo Nga. Nhưng mà chúng tôi vẫn ly hôn, lý do là cô ấy không thể chịu đựng được làm thế thân cho một người con trai tôi từng yêu đã mất nhiều năm.

3.

“Khốn nạn, cư nhiên cự tuyệt chị của tôi, anh có biết chị ấy lấy bao nhiêu dũng khí mới dám thổ lộ với anh không”

Thiếu niên vung nắm đấm về phía người đàn ông vẫn luôn mang vẻ mặt chuyện không liên quan tới mình, lại bị dễ dàng tránh thoát, giây tiếp theo cậu bị kéo vào trong một cái ôm ấm áp:

“Em mới là đứa ngốc đi, anh thích em lâu như vậy em lại đẩy tôi qua bên người khác, xem ra phải trừng phạt thích đáng em mới được nha” Người đàn ông ngậm điếu thuốc, vẻ mặt khó chịu nói.

4.

Ta ngồi ở trên giường nhìn người đàn ông ở trước mắt, sợ hãi nói:

" hôm nay không được, đến kì kinh nguyệt rồi "

Người đàn ông đang cởi bỏ cúc áo áo sơmi cúi người áp mặt lại đây , không đổi sắc nói:

"Ít nói nhảm! " "

"  . . Ô. . . Khốn nạn! " Sau đó, hắn tựa ở đầu giường hút thuốc, ta nằm úp sấp trên gối đầu , suy yếu nói: "

"Ai, nói cho anh chuyện này, tôi hình như mang thai."

Hắn liếc mắt: "Không phải nói đến kì kinh nguyệt sao?"

Ta nghẹn : " Ách . ."

Hắn dụi tắt tàn thuốc, quay đầu hung hăng nói: " Cậu còn giả làm phụ nữ nữa, tôi đánh chết cậu ! "

5.

Tiểu học, hắn dắt tay của ta đi thang lầu, ta bỏ tay hắn ra: " Ngươi là em! "

Cấp II , hắn dắt tay của ta đá banh, ta bỏ tay hắn ra: " Ngươi vướng víu ta!"

Cấp III , hắn dắt tay của ta cỡi xe đạp, ta bỏ tay hăn ra: " Ngươi có phiền hay không! "

Đại học, hắn dắt tay của ta mà chạy, ta bỏ tay hắn ra : " Ta theo không kịp! "

Sau đó, hắn dắt tay của ta về nhà, ta bỏ tay hắn ra : " Ta là anh ! "

Hắn sủng nịch mà cười " ngươi chỉ so ta lớn hơn mười ngày, tính anh kiểu gì nha. "

6.

Hắn đơn phương thích em trai nhỏ hơn mình một tuổi.

Mấy ngày gần đây lại thấy em trai mình cùng một cô bé nắm tay nhau cùng đi , lại còn nói chuyện vui vẻ, còn cười tủm tỉm cùng chào hỏi hắn. Hắn ghen tuông đại phát rồi lại không thể nói cái gì, chỉ có thể giấu ở trong lòng, vừa về tới nhà liền đem mình giam trong phòng, lúc ăn cơm chiều ai kêu đều không được.

Nửa đêm rời giường đi phòng bếp tìm bữa ăn khuya , lúc đi qua phòng em trai, lại nghe thấy tiếng nói của em ấy :

“Anh của tớ hình như ghen tị rồi…"

7.

Hắn đẩy ra cửa nhà, lại lần nữa nhìn thấy thiếu niên mà hắn yêu nhất giống như chú thỏ nhỏ lao về phía hắn, ôm chầm lấy hắn, lại một lần nữa nghe được thanh âm tinh thuần của thiếu niên vang lên bên tai “Hoan nghênh về nhà “.

Những điều này hết thảy hết thảy đều tốt đẹp giống như trước kia. Chính là , hắn vẫn luôn nhớ rõ không quên, sau khi thiếu niên bị tai nạn xe cộ rời khỏi mình mãi mãi, mỗi ngày trước khi về nhà đều sẽ cho mình một liều thuốc gây ảo giác. . .

8.

Cậu đặt một ly cà phê gần bên tay anh, nhìn anh vừa chuyên chú mà nhìn chằm chằm màn hình vừa đem tay đặt lên tay cầm của ly cà phê, cậu ngồi xuống đối diện, cũng bắt đầu làm việc, hai tay cách nhau gang tấc. Tay cậu lướt qua mấy cm khoảng cách, cầm lấy tay anh, anh ngẩng đầu, cậu nhẹ nhàng cười cười: Em chỉ là đột nhiên cảm thấy như vậy thật hạnh phúc. Anh cong lên đôi mày xinh đẹp, nắm chặt tay cậu.

9.

Lúc tiểu học, cậu vì tớ mà lần đầu tiên dùng nắm đấm, cậu nói '‘Đừng lo , có tớ ở đây’ . Vì thế tớ im lặng đứng ở phía sau cậu , nhận sự bảo vệ từ cậu.

Lúc cấp II , tớ giúp cậu ôn bài, cậu nói đùa muốn tớ làm trí não của cậu, chúng mình cũng hứa hẹn sẽ học với nhau cho tới hết cấp III.

Lúc cấp III , cô ấy xuất hiện ở bên cạnh chúng ta, cậu hỏi tớ “ Vì sao lại muốn cướp cô ấy của tớ?”

" Kỳ thật, người duy nhất mà tớ muốn cướp đi là cậu ! Đáng tiếc, chúng ta đã không thể trở về như xưa. "

10.

Hai người ở bên nhau đã được bốn năm.

Một ngày, cậu xem lại một vài video kỉ niệm , trong ấy có một đoạn video ghi lại một cuộc phỏng vấn, ngày đó anh đã vô cùng đắc ý nói rằng cậu là người đẹp trai nhất trong lòng anh.

Buổi tối, hai người nằm trên ghế sa lông nghịch iphone. Cậu lấy ảnh mình nghịch ngợm chỉnh sửa trên phần mềm , sau đó đưa cho anh coi tấm ảnh đã biến thành một ông già bụng phệ của mình , cậu hỏi “Anh nè, nếu như em biến thành như thế này thì còn là người đẹp trai nhất trong lòng anh không ?”

“Có thể cùng em từ một anh chàng đẹp trai biến thành một ông cụ đẹp lão cũng là một chuyện vô cùng hạnh phúc. “

TBC ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#boylove