2. chúng ta, sinh ra để sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


gã ngồi đó, đàn hết khúc nhạc này đến khúc nhạc khác cho em nghe. chúng không đầu, không cuối, không rõ tên tuổi. có lẽ chúng chỉ là những nốt nhạc được chơi tùy tiện, tùy tiện đến nao lòng.

'này cô, chúng ta sinh ra để làm gì?'

'...'

'sinh ra để sống.
hay sinh ra để chết đi?' (*)

'với người khác tôi không biết, nhưng có lẽ tôi sinh ra để chịu khổ"

gã dừng chơi đàn, ngẩng mặt lên nhìn khoảng không trở tối. gã nhìn em, nhìn đôi tay em chạm lên bầu trời mà không ngăn được những thoảng buồn nơi đáy mắt. giờ này hai tuần trước, cũng chính gã thấy em ở đây, chênh vênh giữa hai nửa cuộc đời. em đã muốn kết thúc những đớn đau bao nhiêu lâu rồi? trời trở lạnh, em cứ vẫn co ro...

'chúng ta chơi một trò chơi đi'

'chơi gì?'

'hằng tuần vào thứ bảy, nếu một trong hai ta không xuất hiện ở đây thì tức là người đó thua.'

'thua thì sao?'

'thua thì sẽ tiếc lắm'

'còn thắng?'

'cô có thắng nổi không?'

sejeong chợt khựng lại, trốn tránh -  trốn tránh chính bản thân em đang thu trọn trong đôi mắt gã. phải rồi, chắc gì đến lúc ấy em còn tồn tại nhỉ? nhưng mà, em chợt muốn thử xem sẽ chịu đựng được cuộc sống khốn nạn của em thêm bao lâu nữa. và rồi, với một kẻ lúc nào cũng bị dồn vào đường cùng và thua cuộc, em muốn thắng người ta một lần..

'tôi sẽ thắng anh đấy'

'ừ, vậy sẽ tốt hơn'

gã bảo sẽ chơi nốt một bản nhạc nữa thôi, còn em mau về ăn một bát cơm nóng, nằm bẹp ra giường, xem chương trình giải trí yêu thích và ngủ đi thôi, kẻo bị nhiễm sương lạnh.

khúc đàn lại vang lên, vang mãi rồi xa dần trong tiếng gió gào.

lila, lila...

to be continued

(*) lyric ca khúc 'life' - RM

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro