Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Kim Ngô

"Không thể nào!" Inuyasha phản đối mạnh khiến Sesshoumaru với Kikyo đều đưa mắt nhìn sang, nhưng cậu hoàn toàn không chú ý đến, vì cậu vẫn còn đang suy nghĩ tình tiết có phải thay đổi hay không.

"Vì sao không thể chứ?" Kikyo không rõ vì sao cậu ta chắc hcawns Onigumo sẽ suy đồi.

Sesshoumaru hững thú nhìn Inuyasha, đệ đệ của hắn có điều thần bí.

Inuyasha không biết làm thế nào nhìn chòng chọc Ngọc Tứ Hồn được đặt đầy đủ trên kệ, trong đầu suy nghĩ gì đó, cậu nhanh chân chạy ra ngoài. Đợi cậu hồng hộc chạy đến sơn động, đúng là có người nằm đó, cậu không nhận thấy chướng khí trên người hắn, hắn là một người bình thường.

"Làm sao có thể..." Inuyasha lẩm bẩm.

Đám yêu quái vừa rồi rất giống thủ hạ của Naraku ở kiếp trước, Naruku nhất định đã được sinh ra, nhưng người trước mắt giải thích như thế nào?

Inuyasha đắm chìm trong suy nghĩ riêng, không để mắt đến người nằm trên mặt đất hoảng sợ mở to hai mắt.

"Thịch!" Một tiếng vang thật lớn đánh thức Inuyasha.

"Phế vật! Phản ứng của ngươi không xứng với thân phận khuyển tộc!" Hiển nhiên Sesshoumaru đã nổi giận.

Inuyasha sửng sốt nhìn nhện độc ngã xuống ngoài sơn động, đột nhiên nhìn về phía người nằm trên đất, từng bước từng bước nặng nề đi tới.

Nếu như Naraku xuất thế, như vậy nằm ở chỗ này...

"Ngươi là ai?" Inuyasha nghiến răng hỏi: "Onigumo?"

Người chịu tội thay bị băng bó thành xác ướp lắc đầu. Iuyasha hoảng hốt: "Kikyo gặp nguy hiểm!"

"A, ngươi không nhận ra những yêu quái này đang ngó chừng ngươi sao?" Sesshoumaru châm chọc.

"Bởi vậy nên mới đi đánh nhau." Inuyashsa đi tới bên cạnh Sesshoumaru, mắt nhìn chằm chằm hắn.

Sesshoumaru lúc này rất muốn ném con cẩu ngu xuẩn này xuống. Đuôi to thô bạo quấn Inuyasha lên, trong nháy mắ về đến chỗ vừa nãy, phát hiện Kikyo không chịu bất kỳ tổn thương gì, thậm chí sắc mặt còn hồng hào.

Sesshoumaru cười nhào cậu một cái: "Ngươi sai rồi."

"Cái gì?" Inuyasha vẫn đang mơ màng.

"Người mang đến họa sát thân là ngươi."

"Hả? Tại sao?" Inuyasha khó hiểu.

Kikyo lắc đầu, biểu thị rằng nàng cũng không hiểu: "Nhưng có thể khẳng định, tình cảnh của ngươi rất nguy hiểm."

"Không cần ngươi nói ta cũng biết." Inuyasha ngập ngừng một chút, nhớ lại chuyện vừa xảy ra trong sơn động. "Onigumo đã hóa yêu, người trong sơn động kia là kẻ chết thay."

Cậu như có như không liếc nhìn sắc mặt Kikyo, hoàn toàn không ngạc nhiên như đã biết trước.

Inuyasha xụ mặt xuống: "Ngươi lừa ta?"

"Không có, ta cũng mới biết chuyện." Kikyo cẩn thận trả lời.

"Hắn tới tìm ngươi?" Sesshoumaru vẻ mặt khó chịu lên tiếng.

Kikyo gật đầu, thở dài: "Là ta mủi lòng giúp đỡ hắn, nhưng hắn lại có suy nghĩ không nên có." Lời vừa dứt, mọi người lại trầm mặc.

Nửa ngày sau Kikyo mới mở miệng: "Rốt cuộc ngươi là ai?"

Nhìn Inuyasha không thể đáp ngay lập tức, liền ép hỏi: "Tại sao ngươi có thể biết chuyện sắp xảy ra?"

Sesshoumaru đúng một bên xem cuộc vui.

Mà Inuyashsa đang tìm kiếm lý do, quấn quýt, ấp úng trả lời: "Có một người ở phía Đông, hắn nói cho ta biết, Ngọc Tứ Hồn không thể bị đoạt, để ta tới nhắc nhở ngươi."

"Phía Đông? Nghe nói nơi đó thuật tiên đoán rất linh."

Nghe lời này, Inuyasha cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, tiện đà hỏi: "Kế tiếp ngươi định làm gì?"

"Người bảo vệ ngọc nên ở đây." Kikyo trả lời ngắn gọn.

"Có nghĩa là?"

"Ta đã đem Ngọc Tứ Hồn dung hợp với linh hồn, nếu ta chết, nó cũng sẽ tiêu thất* theo, ta sống, không ai có thể mang nó đi."

[*Tiêu thất: Tan biến, dần dần mất hẳn.]

Inuyasha ngơ ngác nhìn Kikyo, nữ nhân này đúng là không tầm thường, không hề khác với nam nhân.

Sesshoumaru lạnh lùng hừ một tiếng, nhìn con cẩu ngu ngốc đang đắm đuối nhìn nữ nhân loài người, thẳng chân đi ra cửa.

"Hắn đã đi." Kikyo nhắc nhở.

"Ai?"

"Nam nhân cùng ngươi tới đây."

"Cái gì?" Inuyasha nhanh chân đuổi theo. Hiện tại Sesshoumaru là người duy nhất có thể bảo vệ cậu, cậu không muốn bị yêu quái ăn tươi nuốt sống thì phải ôm chặt cây đại thụ Sesshoumaru này.

"Ây! Ngươi chờ ta một chút, Sesshoumaru!"

Trong màn đêm, hồng y thiếu niên chạy vội tới bên bạch y nhân cao lớn, hồi mắng hồi lại khen.

_____________________________

Truyện được đăng tải phi lợi nhuận ở watt.pad cl9nlcl1.

https://www.wattpad.com/story/296955232?utm_source

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro