3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đời này làm sao có thể có ma cà rồng ?

Nhưng lúc ấy nàng từng quan sát trạng thái mê dại của sáu kẻ bắt cóc kia, nhìn kỹ, rõ ràng phát hiện trên cổ bọn họ thật sự để lại vết cắn. Nàng ngạc nhiên nhìn chằm chằm vết cắn này, dần dần khôi phục nguyên trạng, chỉ còn để lại hai vết màu hồng. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, nàng thật sự là không thể tin.

- Này, chị Joohyun lại ngẩn người nha

Đứng ở trước cửa văn phòng, cách màn thủy tinh che, một nữ tử mắt xanh tóc cam dáng người yểu điệu, lấy tay không ngừng đẩy David. Nàng là Joy, năm nay hai mươi sáu tuổi, là thành viên tổ giám thức của Joohyun, cùng David đều là trợ thủ đắc lực của Joohyun.

Joy nhiệt tình, David hài hước khôi hài, hai người đối với xem xét hình sự đều nhiệt tình cực độ. Bọn họ phối hợp thủ trưởng Bae Joohyun làm giám thức công tác, mấy năm qua mười phần ăn ý, cũng vẫn hợp tác khăng khít.

Bất quá hai người làm việc thập phần chăm chỉ, vẫn là kém với thủ trưởng bọn họ. Joohyun thái độ công tác quả thực chấp nhất đến không người có thể đề cập, cho tới nay, bọn họ luôn nhìn thấy Joohyun chuyên tâm nhất chí, không ngớt làm việc, cũng không phải ngẩn người giống như bây giờ.

Đúng vậy, thủ trưởng bọn họ ngẩn người, hơn nữa còn ngẩn người thật lâu.

Joohyun như vậy thật không thích hợp, bọn họ cho tới bây giờ không gặp Joohyun ngẩn người qua như thế, huống chi ngẩn người chính là cả một ngày.

- Joohyun hôm nay cả một ngày đều như vậy

David nói.

- Chị sẽ không bị dọa đến ngu người đấy chứ ?

Joy có chút lo lắng, có thể hay không là vì chuyện ngày hôm qua làm cho Joohyun đến bây giờ còn chưa bình tĩnh trở lại.

- Không có khả năng ! Joohyun là pháp y tài cao gan cũng lớn, chúng ta không chỉ chứng kiến qua một lần lá gan của cậu ấy, ngay cả nam nhân đều kém Joohyun, cậu ấy sẽ không bị vài tên đánh lén dọa

David vẫn là khâm phục Joohyun - Anh nghĩ, Joohyun là đang tự hỏi chuyện gì, mỗi lần có chuyện không rõ, cậu ấy sẽ tạo giả thiết, chứng thực, thăm dò, cho nên chúng ta mới có thể sinh ý thịnh vượng ! Ngay cả hình cảnh cũng đến thỉnh giáo thủ trưởng xinh đẹp của chúng ta hỗ trợ

- Anh xem xem, chuyện gì làm chị ấy ngây ngốc lâu như vậy ?

Chuyện của Joohyun, ở trung tâm giám thức chỉ có Joy cùng David biết được, mà Joohyun mệnh lệnh cho bọn họ không thể nói cho người khác biết, bọn họ đành phải nghe theo. Tuy rằng thật sự lo lắng cho nàng, nhưng cũng hiểu được cá tính của nàng, là tuyệt không cúi đầu với thế lực ác.

- Có thể Joohyun là phát hiện manh mối gì, làm cho cậu ấy chuyên tâm tự hỏi, chúng ta đừng làm phiền

Không có kết luận, bọn họ chỉ có thể toàn tâm tiếp tục đi làm công tác của chính mình, nhưng vào lúc này, một vị nam tử cương vị cao ngất đi vào, hấp dẫn ánh mắt mọi người, sau khi nhìn diện mạo hắn, mọi người thập phần kinh ngạc.

- A !

Khi nhận ra hắn, Joy không cẩn thận kêu ra tiếng nhỏ.

Nam tử cương nghị đi hướng Joy, đưa ra giấy chứng nhận thân phận hắn, ngữ điệu hữu lực nói thẳng ý đồ chính mình đến.

- Tôi tìm Bae tiến sĩ

Joy đỏ mặt nói.

- Chị ấy ở...

Còn chưa nói xong, đối phương theo hướng nàng chỉ nhìn lại, trực tiếp cắt đứt lời nàng.

- Cám ơn

Nói xong, liền hướng bên trong văn phòng đi đến.

David lại gần, nghi hoặc nhìn chằm chằm nàng khuôn mặt phiếm hồng, khó hiểu hỏi.

- Hắn là ai vậy ?

Joy hướng đến tư liệu nghiên cứu trên máy tính, chỉ cần xem qua hồ sơ, trong đầu liền có ấn tượng, nàng một cái tâm hoa nộ phóng trả lời David.

- Hắn là tham viên cục điều tra liên bang

- Bae tiến sĩ

Joohyun trong trầm tư, đột nhiên suy nghĩ bị lôi kéo, quay đầu nhìn về phía truyền đến thanh âm.

Chỉ thấy một gã nam tử đứng trước cửa văn phòng, dáng người cường tráng, làn da ngăm đen, vừa nhìn thấy là biết người thường chạy bên ngoài, ánh mắt có quần thâm cùng nếp nhăn, biểu hiện hắn thường xuyên tự hỏi, cũng thể hiện hắn cá tính không dễ thỏa hiệp.

- Anh là...

- Thật có lỗi khi quấy rầy cô

Hắn đưa ra giấy chứng nhận, có con dấu của cấp trên hắn, viết thành viên cục điều tra liên bang nước Mỹ, tên là Sehun-White.

- Chào, White tiên sinh

Nàng đứng lên, vươn tay cùng hắn hàn huyên, nhưng trong lòng không khỏi nghi hoặc, có thể nào có vụ án quan trọng cần người của cục điều tra liên bang ra tay ?

Sehun vừa nhìn thấy nàng, vẻ mặt nghiêm túc hiện lên một tia kinh ngạc, bởi vì hắn không thể nào đoán được người mà chính mình muốn gặp là một nữ pháp y, lại còn là một mỹ nhân phương Đông xinh đẹp.

- Cứ gọi tôi là Sehun

Hắn nói, hai mắt hữu thần sáng ngời nhìn nàng.

Cứ việc hắn nói như vậy, Joohyun vẫn như cũ bảo trì giọng điệu có trong công việc, lễ phép mà có khoảng cách.

- Xin hỏi có cái gì cần tôi phục vụ sao ?

Nàng phỏng đoán, Sehun tham viên khẳng định là có án tử khó giải quyết, cần chuyên nghiệp của nàng xem xét.

- Tôi đã xem qua lời khai của cô, có liên quan đến chuyện tập kích phát sinh ngày hôm qua, tôi nghĩ có vài chuyện muốn nói cùng cô

Lời hắn vừa nói ra, Bae Joohyun liền hiểu được có sự kỳ quái, trong đầu lại hiện lên hình ảnh nữ tử tóc đen thần bí kia. Chuyện này cùng cục điều tra có liên quan sao ? Tối hôm qua chuyện mới phát sinh, hôm nay tìm đến đây, thật sự là không tầm thường.

Thỉnh đối phương ngồi xuống, nàng ấn hạ bộ đàm, gọi Joy bưng cà phê tới, sau đó cũng ngồi vào vị trí, vừa vặn thoáng nhìn thấy đối phương lấy thuốc ra khỏi bao, đang muốn châm bật lửa.

- Thật ngại, tôi nơi này cấm hút thuốc

Nàng mỉm cười, lễ phép nhắc nhở đối phương.

Sehun đành thủ thế, tỏ vẻ xin lỗi, rất phong độ đem bao thuốc cùng bật lửa thu hồi.

- Chỉ là theo thói quen, nhất thời không sửa được

- Tôi hiểu, các người phá án rất áp lực, hút thuốc có thể hiểu được, bất quá như thế rất có hại

- Cám ơn, tôi sẽ ghi nhớ trong lòng

Lúc này Joy vừa bưng cà phê tiến vào, đem cà phê đặt ở trước mặt khách, không dấu vết liếc mắt ngắm Sehun anh tuấn một cái, lại đem một ly nước sôi cho Joohyun, cũng hướng nàng nháy mắt, ám chỉ nàng nam nhân này điều kiện không sai, muốn nàng nắm bắt cơ hội này.

Bae Joohyun tức giận dùng ánh mắt cảnh cáo Joy, đồng nghiệp khoa giám thức này, bao gồm cửa bảo vệ, người người đều giống nhau sợ nàng gả không đi, vừa thấy nam nhân không sai, trở nên so với nàng càng cơ khát, thường khiến cho nàng dở khóc dở cười.

- Cám ơn, nơi này không có chuyện của cô, có cần tôi sẽ gọi

Nàng dùng ánh mắt cảnh cáo Joy nên đi ra ngoài.

Đợi Joy đi rồi, mới bưng nước ấm lên, lơ đãng thoáng nhìn ánh mắt nghi hoặc của Sehun tham viên, mới thản nhiên giải thích nói.

- Tôi không uống cà phê

- Không thuốc lá, không uống cà phê, khó trách làn da cô tốt như vậy

Từ trong hắn ca ngợi, Joohyun cảm giác được hắn đối với chính mình có hảo cảm, đây là trực giác nữ nhân, dù sao thì nàng cũng có rất nhiều kinh nghiệm bị nam nhân theo đuổi, nhưng nàng trước mắt không thể tính chuyện yêu đương, không thể xác định đối phương là thật tâm hiểu biết nàng, nàng cũng duy trì ý nghĩ về người phía trước, nàng sẽ không dễ dàng lại phóng tình cảm.

- Anh nói muốn cùng tôi nói chuyện chi tiết về vụ án tối hôm qua ?

Nàng trực tiếp đi vào vấn đề chính.

Sehun tham viên vuốt cằm, hỏi.

- Cảnh sát có ghi chép, cô nói sáu kẻ bắt cóc kia cuối cùng nảy sinh xung đột, người một nhà bắn người một nhà ?

- Đúng vậy

- Vậy bốn phía trừ cô ra, không có người khác ?

- ...Đúng vậy

Nàng chần chờ một giây, cuối cùng vẫn là lựa chọn trả lời như vậy, nhưng đồng thời cũng cảm nhận được nghi hoặc của Sehun tham viên.

- Cô xác định ngoại trừ cô cùng kẻ bắt cóc ra, không có người khác bên cạnh ?

- Lúc ấy trời đã khuya, đèn đường lại không đủ sáng, tôi chỉ nghĩ nên trốn thoát thế nào, cũng không chú ý tới bên cạnh

Sehun tham viên lâm vào suy nghĩ sâu xa, Joohyun mẫn cảm phát hiện, đối phương tựa hồ chỉ là muốn nàng chứng thực cái gì.

- Trong ghi chép có nhắc đến, cô nói một trong sáu kẻ bắt cóc đột nhiên hướng đồng bọn nổ súng ?

- Đúng vậy

- Có khả năng hay không...

Sehun khuynh thân về phía trước, giọng điệu hỏi có phần nghiêm trọng - Có thể bọn họ bị người nào đó thôi miên ?

Hắn biểu tình thật nghiêm trọng, làm nàng bừng tỉnh.

- Nếu là tôi thôi miên, có thể trực tiếp thu phục kẻ bắt cóc, cũng không cần cầu cứu cảnh sát

- Không, đừng hiểu lầm, tôi chỉ là vô tình hoài nghi, chính là phỏng đoán chuyện này cùng một nữ tử có liên quan

- Nữ tử ?

Nàng tim đập thật mạnh, kinh ngạc nhìn Sehun tham viên, chẳng lẽ hắn cũng biết ma cà rồng có tồn tại.

- Tôi hoài nghi chuyện cô bị kẻ bắt cóc đánh lén là do một nữ tử sai khiến, người này hay đeo kính sát tròng màu đỏ đi giả thần giả quỷ, để một đầu tóc dài, cho rằng chính mình là ma cà rồng đi tập kích người khác ! Vì tránh né sự lùng bắt của chúng ta, cô ta lợi dụng thuật thôi miên làm cho thủ hạ quên hết mọi chuyện, làm cho chúng ta không thể điều tra được thân phận cùng hành tung của cô ta

Không, không đúng ! Người kia xác thực là ma cà rồng !

Nàng trong lòng thật khẳng định.

- Tôi truy tìm cô ta thật lâu, hy vọng có thể đem kẻ giết người không chớp mắt này ra trước pháp luật

- Giết người ?

Nàng trong lòng rùng mình.

Sehun sắc mặt chuyển sang thâm trầm.

- Người này đã mất đi thiên lương, ở các nơi đều gây án, đã bị liệt vào danh sách tội phạm bị truy nã, đưa cô ta lên ghế điện, là nhiệm vụ của tôi

Trực giác cho Bae Joohyun biết rằng cô ấy không phải là kẻ giết người không chớp mắt. Bởi vì đêm qua trừ hút máu người, cũng không có thương tổn đến kẻ khác, đối với nàng nhiều lắm chỉ là khinh bạc mà thôi. Nhớ tới gương mặt kia, mang theo ý cười biểu thị công khai muốn nàng, làm nàng không tự chủ hai má nóng lên.

Không không không ! Nàng thầm mắng chính mình.

- Thật có lỗi, tôi chỉ biết có như vậy

Nàng không hề nói thêm cái gì, nếu suy nghĩ Sehun tham viên cùng nàng chênh lệch lớn như vậy, vẫn là bảo trì im lặng thỏa đáng.

- Nếu về sau Bae tiến sĩ có tin tức gì về người này, xin liên lạc với tôi

Sehun tham viên lại hàn huyên vài câu, liền đứng dậy cáo từ, trước khi đi, lại liếc mắt nhìn nàng một cái mới rời đi.

Tiễn bước người khách, Joohyun lại ngồi xuống, Joy lập tức khẩn cấp chạy vào.

- Hai người tán gẫu như thế nào ?

Joy biểu tình giống như các tú bà lầu xanh trong phim Á Châu, nàng không khỏi bật cười.

- Tán gẫu ? Chúng ta là nói chuyện công sự

- Hắn bản thân có phải rất phong độ hay không ?

- Em quen biết hắn ?

- Ây, không quen biết nha ! Nhưng hắn là Sehun tham viên đại danh lừng lẫy, thuộc cục điều tra liên bang, chuyên phá các vụ án khó giải quyết, rất nhiều vụ án khó đều là do hắn phá án bắt giam, còn từng nhận qua huy hiệu do tổng thống tự mình trao tặng, ở trên tivi có phát sóng, đừng nói chị không biết

Bae Joohyun vẻ mặt không hề phản ứng, làm cho Joy mở to mắt.

- Không thể nào, chị thật sự không biết sao ?!

Joohyun nhún vai.

- Tôi hiện tại đã biết

- Không thể nào ! Hắn độc thân, ba mươi lăm tuổi, anh tuấn vĩ đại, mặc kệ là bề ngoài hay tuổi tác, đều vừa vặn xứng với chị, hơn nữa tính chất công tác của hắn cùng chị giống nhau, nhất định có thể hiểu công tác của chị, các người bất quá thích hợp nhất

Nói hơn nửa ngày, nguyên lai là muốn giúp nàng, nàng tức giận nói.

- Em nhàn rỗi không có chuyện gì làm, hay là lượng công việc quá ít ? Nhưng lại đến đây làm thần tình ái, đáng tiếc tôi hiện tại vô tâm yêu đương, chỉ muốn toàn tâm công tác !

- Căn cứ trực giác nữ nhân, em cảm giác được hắn đối với chị có ý tứ

- Cảm tạ, tôi không có hứng thú

- Hắn điều kiện rất tốt, lương một năm rất cao, lại là người tâm phúc của cảnh giới, thiệt nhiều nữ nhân thích hắn

- Em hiểu hắn nhiều như vậy, tôi tặng cho em

- Em là vì muốn tốt cho chị nha, Joohyun

Nàng là vì thủ trưởng nha, thật không biết nắm chắc cơ hội.

- Phiền em trở về công tác, nếu ngại công việc quá ít, tôi sẽ tìm thêm công việc cho em

Thủ trưởng bày ra uy nghiêm, Joy đành phải thức thời trở về công tác, chính là đi tới cửa, nhịn không được quay đầu.

- Chị thật sự không để ý ?

- Joy !

Nàng trừng mắt liếc nhìn Joy một cái, Joy đành phải le lưỡi nhanh như chớp rời đi.

Joohyun lắc đầu, thở dài, trở về vị trí, nhìn số liệu trên máy tính, trong lòng nghĩ tới lời Joy vừa nói.

Sehun tham viên thật sự là nam tử mê người, khí độ trầm ổn mà nam tử khí pháp cần có, nhưng nàng chính là không có cảm giác. Ngược lại đối với một đầu tóc dài tối qua, ánh mắt ở trong đêm tối giống như khảm hai viên ruby, cả người cô tản ra hơi thở quỷ dị, chậm chạp không thể quên.

Khẩu vị của nàng có phải hay không có vấn đề ? Người bình thường không thương, lại nhớ tới nữ tử đáng giận kia, khuôn mặt còn hơi hơi nóng lên.

Trời ạ ! Nàng đang suy nghĩ cái gì a, người ta là ma cà rồng nha ! Vẫy vẫy đầu, đem việc suy nghĩ trong đầu vứt bỏ.

Trở về vấn đề chính, người của cục điều tra tới thăm, tỏ vẻ chuyện này không đơn giản, nữ tử đáng giận kia rốt cuộc đúng là tà ? Cô ta thật sự giết người ? Nàng cảm giác cô ấy không phải người xấu, chính là hành vi có chút khác thường mà thôi, nhịn không được vì cô ấy lo lắng đứng lên.

Lo lắng ? Ngay cả chính nàng cũng không dám tin tưởng, nhất định là do chuyện gặp ma cà rồng làm ảnh hưởng đến nàng chỉ tin khoa học, trở nên không bình thường. Có phải hay không cùng người chết ở chung lâu, làm cho chính mình ngay cả ý tưởng đều trở nên không giống người thường, khó trách đồng nghiệp đều đề nghị nàng nên tìm người sống hẹn hò.

Trong óc hiện lên đôi mắt màu đỏ kia, nàng lại lần nữa lâm vào ngẩn người lần thứ n.

TBC...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro