Chương 1 Mẹ à, con không muốn lấy vợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại nhà họ Ngô:

-Con trai à, dù gì con cũng đã 26 rồi, nghe lời ta hãy lấy vợ đi.....

-Mẹ à, con còn trẻ mà

-Nhưng ta không sống được bao lâu nữa, khi xưa ta và cha con lấy nhau muộn nen khi gần trải qua một nửa cuộc đời mới sinh ra con, nay đã già rồi cùng không sống được bao lâu nữa nên trước khi ta hết muốn nhìn thấy con lấy vợ..

-Mẹ..........

-Con hãy vì ta mà lập gia đình. Ta chỉ cho con một tháng nếu không tìm thấy người thích hợp thì con phải làm theo sự  sắp xếp của ta...

-..........

-Ta chỉ còn sống được vài tháng thôi, con khụ.......khụ.......

-Mẹ con lấy vợ mà

-Ừ...

********************************

*****************************************************

-Ba, có chuyện gì vậy????

-Công ti bị hụt vốn, cần có nhà đầu tư......

-Ba cho con xem được không??

Cô chỉ vào đống giấy tờ trên bàn

-Ừ con xem nên phải làm thế nào??

-Tập đoàn Ngô thị đa quốc gia??

-Đúng ta muốn nhờ công ti này

Cô cũng từng nghe về công ti này, một trong những tập đoàn lớn ở trung quốc

-Ba, không còn ai để nhờ sao??

-Ta đã nhờ hết rồi, chỉ còn công ti Ngô thị này........

Ba cô ngập ngừng

-Ba à, để con thử xem sao??

Ba cô chỉ gật đầu nhẹ

Ngồi vào bàn làm việc, gõ 'lách cách', trong đem tôi người ta chỉ thấy ánh đèn le lói trong một căn phòng nhỏ của tòa nhà mấy chục tầng, cô làm việc bất chấp cả thời gian, ly cà phê bên cạnh đã cạn từ lúc nàu rồi.......

Đến khi hòan thành xong thì cũng là 4h sáng, cô mệt mỏi bước vào phòng tắm để tẩy rửa hết mệt nhọc. Bước ra khỏi phòng tắm trên người chỉ độc có một chiếc khăn tắm đến ngang đùi lộ đôi chân dài trắng mịn dài muốt. Ra ngoài, cô khoác trên mình bộ quần áo công sở nữ tín kín đáo màu đen huyền. Co sắp xếp mọi thứ vào chiếc túi da củ mình, xong xuôi liền xuống căng tin ăn sáng xong đến công ti Ngô thị. Đứng trước tòa nhà cao đến tận trời này, cô thầm ngưỡng mộ rồi bước vào:

-Cho hỏi phòng tổng tài ở đâu??

-Tầng 55 thưa cô

-Cảm ơn.......

Cô nhân viên xinh đẹp cúi chào, còn cô đi về phía thang máy, lát sau đã đến nơi mình cần đến. Trước khi vào cô thông báo với thư kí nói muốn gặp tổng tài

-Mời cô vào

-Chào anh, tôi là Lâm Duẫn Ngân, phó tổng của Lâm thị, tôi đén đây mong sự hợp tác của anh..

Cô nói tên mà mình tự nghĩ ra khi còn học trong trường vì cô không muốn ai gọi cô là 'Lâm Duẫn Nhi' tên đó chỉ những người cô yêu thương mới được gọi.

-Cô muốn hợp tác??

-Đúng vậy>>

-Ngô Thê Huân tôi từ xưa tới nay chưa tùng làm gì mà không có lợi nhuận

-Anh Ngô, chúng tôi chưa phải phá sản

-Bị hụt vốn nếu không có nhà đầu tư thì không phải phá sản sao?

-........

Cô im lặng, điều anh nói hoàn toàn là sự thật, cô phải làm gì để anh giúp cô bây giờ??

-Tôi sẽ giúp cô nếu cô đáp ứng điều kiên của tôi??

-.........

Điều kiện gì? không lẽ làm tình nhân hay bán thân cho anh ta??

-Tôi cần cô làm vợ tôi cho đến khi mẹ tôi mất,cô chỉ càn cư xử tốt trước mặt mẹ tôi là được

-Sao lại là tôi?

-Cô không phải muốn cứu công ti hay sao?Tôi chỉ có thể lợi dụng cô ở điểm này ngoài ra không còn gì

-Tôi sẽ làm, bây giờ bàn bạc được không?

-Không cần, sẽ có nguồn vốn đầu tư vào công ti cô, nhưng hãy kí vào hợp đòng này cho tôi>>

Anh đẩy bản hợp đồng về phía cô, cô nhìn rồi đọc;

-Khi hết hạn hợp đồng tôi không cần tiền chu cấp này, chúng ta hợp tác trên thương trường là được.

Anh ngước mắt lên nhìn cô, lúc này anh mới nhìn rõ cô, cô quả thức rất xinh đẹp, đẹp động lòng người, khuôn mặt trái soan  tinh tế mắt to tròn long lanh mũi cao, đặc biệt đôi môi đỏ mọng không son phấn làm nổi bật nước da hồng hào trắng trẻo, cô mặc bộ vest đen với áo sơ mi bên trong nhì kín đáo nhưng thật mê người, mái tóc dài đen nháy đến hông xoăn nhẹ thật lfm tôn lên vóc dáng hoàn hảo của cô. Buông chiếc bút trên tay, đan hai tay vào nhau có gì đó nghĩ ngợi:

-Thật không cần?/

-Tôi không phải kẻ thích nói đùa

-Cô có thể về, có gì tôi sẽ gọi cho cô

-Hợp tác vui vẻ

Cô đứng lên bước về cái ghế sofa lấy cái túi rôi bước ra khỏi phòng làm việc của anh, việc này cũng không phải quá khả năng, cô chỉ cần đóng giả một người vợ là xong, còn về phần kia không phải làm thật quá tốt

Cô cũng chỉ còn hai tuần nữa là tốt nghiệp chắc cũng không bị ảnh hưởng

Đi trên chiếc xe của cô, vừa lái cô vừa nhìn phong cảnh xung quanh, còn mở cửa cho gió lùa vào. nó làm cô thấy thoải mái và dễ chịu.

$$$$$$$$$$$$$ 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro