Chương mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Con kia, mày náo....đánh nó cho tao.......

Như mọi ngày cô đều bị bọn trẻ đầu xỏ nơi đây đánh đập, bọn nó đánh cô vì thấy cô trướng mắt và đáng ghét. Chỉ vì mỗi ngày cô được mọi người thương hại cho nhiều tiền, trong khi tụi nó thì chẳng được gì, một lý do điên khùng. Cô co người chịu những trận đòn đau mà không dám kêu đau gì vì càng kêu tụi nó càng đắc ý thêm thôi với lại cô kêu cứu thì ai cứu cô đây, trong một hem vắng thế này thì có kêu cũng chẳng ma nào nghe thấy, ngược lại bọn nó càng đánh hăng hơn

-Thôi

Tên đầu xỏ ra lệnh:

-Đưa hết tiền đây cho tao...

Nói xong thì nháy mắt cho đàn em đến cướp như thường lệ, lấy xong chúng rời đi, bỏ lại cô ngồi đó, cô đau ê ẩm nhưng vẫn cố lết xác đi. Cô đi trên vỉa hè Hà Nội lạnh thấy xương, cơn gió thổi tung mái tóc rối của cô và cuốn theo mấy chiếc lá khô rụng tạo nên những tiếng xào xạc, buồn bã vắng lặng. Cô như chao đảo vì cả ngày hôm nay chưa ăn gì, thân thể gầy gò ốm yếu bị bọn trẻ lớn hơn đánh gần như đuối sức, đôi mắt như mờ dần đi....

***********************************

********************************************************************

Cô nhấc đôi mắt lên nhìn xung quanh, đây là đâu??

-Cháu tỉnh rồi sao??

-.......

-Cháu yên tâm, ta là người tốt, thấy cháu ngất ở ven đường lên ta đem cháu về đây

-.........

-Cháu không cần cảm ơn ta, ta là người trung quốc vốn nói được tiếng việt là bởi ẹ ta là người ở đây

Cô nhìn người đàn ông đó,người này nhìn phúc hậu có đôi mắt ấm áp đang nhìn cô cười chìu mến

-Con ăn gì? có gì cứ gọi bác quản gia, bác ấy sẽ giúp con..

-......

Cô nhìn người đó bước đi và đóng khẽ cửa phòng lại nhẹ nhàng

Mấy hôm sau

Cô thấy mình khỏe hơn rất nhiều vì ở đây cô được ăn ngon mặc đẹp, lại còn được người đàn ông đó đối xử rất tốt. Cô bắt đầu nói chuyện với người đàn ông ấy:

-Ta muốn về nước, ta rất quý con và muốn nhận con làm con nuôi của ta và ta muốn con về nước cùng ta, chuyến bay sẽ khởi hành vào chiều nay, con sẽ đi cùng ta chứ??

-Dạ

Cô đáp khẽ, nhìn người mà bây gờ cô phải gọi một tiếng ba, nở nụ cười. Cô và ba cùng nhau trở về Trung Quốc, vừa về tới sân bay đã có một chiếc xe chờ sẵn ở đó và có người để hành lý vào cốp xe. Cô và ba lên xe trở về biệt thự nơi mà ông đã từng nhắc đến với cô:

-Chào ông chủ

Cô người hầu cung kính cúi chào

-Đây là bác Thẩm, quản gia nhà ta..

Ông nói với cô bằng tiếng việt và quay qua nói tiếng trung với người quản gia:

-Con lên phòng nghỉ ngơi đi...

Cô do ngồi hơi lâu trên máy bay lên giờ hơi mệt, chiếc giường ba nuôi mua cho cô thật êm, cô nằm xuống và ngủ thiết đi. Đến tối thì có tiếng gõ cửa:

-Cô chủ, mời cô xuống ăn tối

Cô xuống giường chạy vô nhà tắm, ngâm mình trong làn nước hoa hồng, sau đó thay quần áo. Ba nuôi thật tốt với cô...

-Con sẽ đi học chứ, ta đã đăng kí trường cho con trong tháng tới và trong khoảng thời gian này ta sẽ nhờ bác Thẩm dạy tiếng trung cho con để dễ giao tiếp, con thấy phòng mình thế nào??

-Dạ đẹp ạ

Cô lặng yên ăn cơm cúi gằm mặt hít thở một hơi nhẹ để ngăn cho nước mắt không rơi đã từ rất lâu rồi cô không cảm nhận được tình yêu thuơng của gia đình

Ngày ngày cô đều được bác quản gia dạy tiếng trung, phải thừa nhận rằng cô học rất nhanh và có trí nhớ rất tốt. Ba nuôi thỉnh thoảng còn dẫn cô đi chơi, mua cho cô quần áo và những thứ cô thích

Không bao lâu sau cô bắt đầu nhập học. Cô học rất chăm chỉ và siêng năng chỉ một thời gian không lâu đã đứng đầu lớp, rồi đầu trường, rồi tham gia các cuộc thi lớn và đạt nhiều giải thưởng, ba nuôi rất vui vì cô, ông rất vui vì mai sau có người thừa kế, ông sẽ không phải lo lắng nữa

Thấm thoát cũng đã nhiều năm trôi qua và cô cũng đã 18, xinh đẹp thông minh và tài giỏi:

-Alo, ba à

-Duẫn Nhi con hãy đén công ti đi, có chuyện rồi

&&&&&&&&&&&&&&7

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro