Chương 3: Đám cưới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Đứng dậy đi cô có biết là có nhiều người đang nhìn cô lắm không??

-Tôi mệt lắm không dậy được, nếu anh bận thì cứ đi đi

Cô ngước lên nhì anh nói:

-Tùy cô<>

Anh chỉ nói mỗi câu như vậy rồi bước đi, không ngoảnh lại nhìn dù  chỉ một lần

Cô sau khi ngồi mãi dưới đất nhìn những chiếc lá bị gió thổi bay cũng đứng lên gọi xe đi về

Tại nhà họ Lâm:

-Con sẽ đám cưới với Ngô Thế Huân thật sao??

-Vâng ạ

-Con gái, con có biết là con vẫn còn đi học hay không??

-Ba ơi, con chỉ học thêm 2 tuần nữa thôi mà, sẽ không sao đâu ba

-Có phải con vì công ti mới kết hôn với hắn không??

Ông nhìn cô với ánh mắt lo lắng nếu chỉ vì công ti mà cô hy sinh hạnh phúc của mình thì thật không đáng

-Ba à đây chỉ là hon nhân hợp đồng thôi, con chỉ là vợ anh ta cho đến khi mẹ anh ta qua đời sau đó lập tức ly hôn

Cô chấn an ba mình, nhìn ba nở nụ cười tươi để ba không phải lo lắng

-Vậy con có yêu hắn không??

-Con không biết

***********************************************8

**************************************************************************************

Một tuần sau:

Đám cưới được diễn ra như dự định

Nhưng thật lòng đây không phải đám cưới cô mong muốn, đối với cô chỉ cần một đám cưới đơn giản là được, không cần phải long trọng, xa hoa nhưng đám cưới này dường như là một đám cưới thế kỉ, có nhiều người địa vị cao trong xã hội cũng tới,còn có hàng ngàn nhà báo lớn nhỏ vây xung quanh kì thực rất ngột ngạt, lễ đường thì toàn hoa hồng Pháp

Hôm nay anh thật sự quá hoàn hảo, lịch lãm phong độ trong bộ vest được nhà thiết kế từ ý làm riêng duy chỉ có một bộ. Khuôn mặt hoàn mĩ, ngũ quản xinh đẹp, đôi mắt sâu và đen, mũi thẳng, lông mày dậm. Còn cô mặc dù mang trong mình đậm chất Việt nhưng cũng không thua kém gì anh. Khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu, mắt to tròn, lông mi cong, đôi môi căng mọng cái mũi nhỏ tinh tế.Nhìn cô mà chỉ muốn véo một cái

Lễ đường xa hoa được dải thảm đỏ, từ cửa bước vào là thân ảnh ông Lâm đang dẫn cô vào từng bước rồi trao tay cô cho anh. Hai người đeo nhẫn, trao lời thề trăm năm. Dưới khán đài là tiếng vỗ tay chúc phúc và nụ cười hạnh phúc của mẹ anh. ánh mắt bà hướng về phía con dâu, người sẽ sinh cháu và nối dõi tông đường nhà họ Ngô. Như vậy là bà có thể nhắm mắt rồi.

Anh và cô cùng nhau về nhà. Hình ảnh đầu tien là mẹ anh đang ngồi uống trà đợi hai người trở về. Nhìn thấy anh và cô bà liền lên tiếng:

-Hai con về rồi sao? ngồi xuống đây nào

Anh và cô nhìn nhau xong ngồi xuống

-Trước khi nhắm mắt ta muốn nhìn thấy con dâu mang thai cháu của ta để nhà họ Ngô có người nối dõi , Duẫn Ngân, ta biết như vậy là làm khó cho con. Nhưng đây là ước nguyện duy nhất của ta, con sẽ giúp ta chứ?

-Mẹ à, mẹ đừng lo về việc này mẹ cứ đi nghỉ trước đi

- Đúng đó ạ

Anh và cô nhìn nhau tương trợ phá bỏ suy nghĩ đó trong đầu bà Ngô nhưng vô tác dụng:

-Câm ngay><

Bà quát lớn:

-Nếu trong vòng hai tháng mà Duẫn Ngân không có thai thì các con tự biết hậu quả đừng trách ta

-........

Chỉ biết im lặng, cô không nghĩ lấy về là phải sinh con, điều này nằm ngoài dự đoán cả cô. Lát sau khi bà Ngô trở về phòng ngủ rồi thì anh và cô mới dám lên phòng

-Tôi không thể, tôi hông làm được

Anh nhìn cô rồi tiến lại, ôm cô tựa vào vai rồi khẽ nói:

-Trong này có gắn camere, mọi lời nói hành động lên cẩn thận

-......

Cô nhìn xung quanh thấy đúng là có camera thật, nên lặng lẽ xếp đồ. Rồi xuống ăn cơm, xong đi tắm.Khi vừa ra khỏi phòng tắm, anh liền lại gần cô, đè cô xuống, rồi cũng rất mau lẹ đè chăn lên

-Mẹ sẽ cho quan sát chúng ta cho đến khi cô có thai nên đóng kịch một chút sẽ tốt hơn

Anh và cô chỉ đơn giản làm động tác đạp, giãy,...giống như rất mờ ám nhưng thật ra chẳng có gì

Tại phòng bà Ngô:

Nhìn trên màn ảnh bà rất vừa lòng, sắp có cháu nội rồi haha

-Hai con cố gắng nhé, Duẫn Ngân vât vả cho con rồi

Một màn kịch đã khai màn liệu diễn biến thế nào và kết thúc ra sao? liệu cô có thể đóng đến khi hạ màn hông? tình yêu đó là tình yêu trên hợp đồng hay là tình yêu thật đây?






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro