Part 1 - Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại siêu thị.



Nhậm Gia Huyên mang giày cao gót đi ở phía trước, mỗi bước chân đều phát ra tiếng "lộc cộc lộc cộc", còn Điền Phức Chân đi ở phía sau, vừa đẩy xe đẩy vừa đi theo Nhậm Gia Huyên, cảnh tượng này... rõ ràng là có sự "bắt nạt" ở đây a.



Đi ngang qua khu bán trái cây, Điền Phức Chân liền hét lên với cô nàng cứ không ngừng nghe điện thoại kia: 

"Này, cô có muốn ăn salad trái cây không?"



Nhậm Gia Huyên quay đầu lại, để lộ biểu cảm tức giận trên mặt, cô khó chịu gật đầu với Điền Phức Chân biểu thị đồng ý, sau đó lại đứng cách xa Điền Phức Chân khoảng 1m để tiếp tục nghe điện thoại, đôi khi có những từ như "chia tay", "dây dưa" bay đến lọt vào tai Điền Phức Chân.



Điền Phức Chân nhún nhún vai, thì ra là vấn đề tình cảm, yêu đương giận hờn quả nhiên đây là đặc quyền của người có nhan sắc a~



Điền Phức Chân cố gắng không để ý đến giọng nói của Nhậm Gia Huyên, đem sự chú ý của mình vào việc chuyên tâm chọn trái cây.

Lê, chuối, táo... Ummm, có nên thêm một trái thanh long không nhỉ?




"Nè, cái này nữa." 

Vừa đúng lúc khi Điền Phức Chân quyết định sẽ bỏ trái thanh long vào xe đẩy thì có một cánh tay khác xuất hiện, cũng đem một hộp đu đủ được cắt sẵn bỏ vào trong xe.



"Gọi điện xong rồi à?" Điền Phức Chân trông thấy Nhậm Gia Huyên đã đứng bên cạnh mình bèn buộc miệng hỏi, nhưng cô nàng kia không trả lời.



Bởi vì đã chọn mua được một mớ trái cây trông đẹp mắt lại ngon miệng, tâm trạng của Điền Phức Chân cũng khá tốt, không để ý quá nhiều đến sự im lặng của Nhậm Gia Huyên, lên tiếng hỏi tiếp:

"Cô thích ăn đu đủ sao?"



Nhậm Gia Huyên lắc lắc đầu, tâm tình xem ra vẫn không tốt lắm, trả lời:

"Không thích, mua cho cô đó."



"Mua cho tôi? Tôi cũng không thích ăn đu đủ." Điền Phức Chân nói xong định đem hộp đu đủ trả về chỗ cũ. 



"Aiz~ Đừng~" Nhậm Gia Huyên giữ tay Điền Phức Chân lại, "Đu đủ tốt cho ngực, hợp với cô."



Giọng điệu của Nhậm Gia Huyên rõ ràng là mang ý trêu chọc a. 



Điền Phức Chân ngạc nhiên vì tốc độ thay đổi cảm xúc một cách nhanh chóng như vậy của Nhậm Gia Huyên, thậm chí còn không kịp phản ứng hiểu ra rằng cô nàng kia là đang chế giễu cô có bộ ngực "tường thành". Đợi đến khi cô hiểu ra chuyện gì đang xảy ra thì cô nàng kia đã cười rất vui vẻ mà bỏ chạy mất rồi.



Nhưng đột nhiên, nụ cười của Nhậm Gia Huyên bỗng "đông cứng" lại. Điền Phức Chân nhìn Nhậm Gia Huyên lấy từ giỏ xách ra chiếc di động để đọc tin nhắn, những dòng chữ kia khiến đôi lông mày của cô ấy nhíu chặt lại. Ngay lập tức, cô ấy nhấn nút tắt nguồn đi, rồi lại bỏ chiếc di động vào lại giỏ xách, toàn bộ hành động trên đều đạt tiêu chuẩn "nhanh gọn lẹ", một phát là xong.



Điền Phức Chân sau khi nhìn thấy một loạt cảnh tượng trên liền không kiềm được mà cảm thấy có chút sợ hãi. Nhậm Gia Huyên lúc không cười, cả không gian không khí cứ như đóng băng lại vậy.



Điền Phức Chân thở dài, trong lòng có suy nghĩa rằng:



Thật là một nữ nhân có khả năng trấn áp không khí đến khiến đào hoa tràn lan a.






*Note: Câu cuối... hmmmm... câu cuối có ý nói NGH là người biết làm không khí xung quanh mình thay đổi theo tâm trạng của mình, còn vụ đào hoa gì gì là do ĐPC thích người ta mới cảm thấy người ta làm gì cũng là đang "thả thính" mình laaa~~~ :">

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro