Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  - Sao cậu bắt máy lâu thế????(làm tớ lo, cậu có biết là tớ đang cố kìm nén để nói với cậu rằng, hãy đợi tớ, chỉ một ngày nữa thôi nhé, tớ sẽ về bên cậu, tớ đã thắng, tớ đã trở lại hình dáng cũ, tớ chỉ muốn bay về bên cậu ngay lập tức, chứ k phải chỉ được nge giọng nói của cậu, tớ nhớ cậu quá.....)
- Này nhé tớ chỉ trễ tí thôi( thật lòng, làm s mà dám nói, tớ đang miên man nhớ cậu đến nỗi quên bắt máy)
-Ran, cậu có khỏe k?????
-Này tên thám tử kia, cậu làm thám tử z thì cậu tự suy luận xem tớ có khỏe không chứ???
- Rồi rồi nge giọng cậu là tớ biết khỏe rồi....
-Xí, Shinichi baka, khi nào cậu về z Shinichi_ giọng Ran chùng xuống.
-... tớ cũng k biết nữa, tớ phải 1 vài vụ án nữa( tớ nói dối đấy, tớ sẽ dành cho cậu bất ngờ vào ngày tớ về, đợi tớ)
-Vậy à, cậu nhớ bảo vệ và chăm sóc bản thân cho thật tốt zô, để về đây tớ còn luyện karate nữa chứ....nhớ đấy.... khi nào cậu về tớ sẽ cho cậu nếm mùi đau khổ, ai bảo cái tội đi biền biệt....hihi.._cô đang cố tỏ ra vui, vì lần nào cậu cũng nói là cậu chưa về được....
-Ran, nhớ giữ gìn sức khỏe.... Cậu đi nấu cơm cho ông bác đi, tớ cúp máy nhé...
bye ran
Ran bên này lòng chùng xuống, Shinichi goi cho cô, khiến lòng cô vui lên, nhưng giờ thì cô lại buồn nữa rồi, cô đâu biết rằng trong những ngày mưa sẽ có ngày nắng ấm chan hòa, và ngày mai chính là cái ngày đó....
Shinichi bên kia, lòng cậu nôn nao, và cậu nhanh chóng đi check lại các món quà, mà ngày nào cậu nhìn thấy vật gì, là cậu nhớ đến ran, và mua cho ran, khi cậu ở Mỹ, đến giờ nó đã đầy 1 cái valy, có chiếc khăn thêu hoa lan, chiếc khăn quàng cổ cho mùa đông...., và cả những kỉ vật hồi nhỏ giữa anh và Ran, anh cố mang theo để nhắc nhở anh luôn nhớ về Ran, và phải chiến thắng đế về cạnh Ran....
Ở phi trường, người ta thấy 1 anh chàng điển trai, đôi mắt màu xanh đang chờ được nhìn thấy 1 điều gì đó, đang mong chờ từ lâu, là và điều quan trọng nhất đời cậu, có ai biết rằng cậu mong nhìn thấy bóng hình thanh mảnh của người con gái cậu yêu thương nhất hơn bất cứ ai trên thế gian này, với đôi mắt màu tím hiền hậu ấy....Cậu nhắm mắt cậu mong khi cậu mở mắt ra, là đất nước Nhật Bản, nơi gắn kết cuộc đời cô và cậu..., cậu mơ thấy Ran và cậu rên khe khẽ:
-Ran đợi tớ, tớ về rồi, người đầu tiên tờ tìm kiếm, nhìn thấy là cậu.....  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro