#64: Cái Mậu [Tường]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyện: Cái Mậu

Tác giả: _jasminesline

Thể loại: đời thường, lịch sử (tầm sau 1867)

Tình trạng: 2 chương + mở đầu

Review-er: Tường

***

Hello, mị là Tường - thanh niên mấy tháng trời dừng hoạt động để ôn thi bục mặt nè =)))) Nói chung là vừa thi thố xong xuôi hết rồi mị nên trở về với công việc :vv Èn bài review của tớ bắt đầu đây

Trời đất ơi!!! Bạn ơi!!!!

Tớ hơi chút kích động tý cơ mà bởi truyện của bạn hay vê lều bạn ệ =)))) Hay là do tớ vừa thi xong nên bị nhiễm Văn không? :vvv

Đây là lần đầu tiên tớ tiếp xúc với thể loại trên wattpad. Truyện của bạn có một motip rất mới rất lạ. Mà đã thế lời văn hay, dễ đọc, dễ hình dung khiến tớ hơi bị mông lung khi viết bài review này =)))

Truyện của bạn sử dụng có vài từ chửi tục tĩu nhưng mà lại không khiến truyện mất đi giá trị mà ngược lại, truyện trở nên đời thực hơn. Ngôn từ của bạn tốt, hay, hợp với thời xưa. Cơ mà hình như do là tiếng miền nam nên có vài đoạn tớ thấy khá là dễ thương =)))) (tại tớ là dân bắc) mặc dù là đoạn thù hận, chửi bới :vvv Truyện là ngôi thứ ba (đa số) nhưng bạn lột tả được cảm xúc, thái độ của nhân vật chính. Cái đoạn mà Mậu chạy đến đỡ đòn roi từ "gã vũ phu" cho mẹ, đọc mà thấy thương xót quá! Hay cái đoạn lão cha của Mậu đè Mậu xuống làm chuyện gì đấy (mà ai cũng biết :vvv), bạn miêu tả tâm trạng của nhân vật quá ổn luôn!

Đọc truyện mà cảm giác bạn cứ như nhà văn hiện thực ấy =)))) Kiểu phản ánh rõ ràng những mặt xấu của xã hội. Nhìn chung bạn miêu tả tốt, văn phong cũng rất ổn định. Các câu văn, đoạn văn mạch lạc. Trình bày thoáng, dễ nhìn.

Bên cạnh đó, truyện của bạn vẫn có một số lỗi. Tớ không biết là bạn có dụng ý "nghệ thuật" nào không nhưng có vài đoạn tớ nghĩ bạn nên xuống dòng. Để tớ lấy ví dụ:

"Nhưng hề gì, tưởng tui chân yếu tay mềm hả, tưởng muốn đánh con này là dễ sao, nói cho biết, tui mạnh mẽ giống má tui à nghen! Chị cố rướn giọng, đành hanh hét lại..."

Tớ thấy cái câu "Chị cố rướn giọng..." nên xuống dòng thì hơn. Cơ mà nếu bạn thực sự có dụng ý thì thôi =))) Chứ tớ thấy nếu để liền hai câu thì cứ sao sao ấy. Bởi câu trên là thể hiện cảm xúc, tâm trạng của nhân vật mà câu sau tả tiếp thì không nên :))) Và còn các đoạn khác thì tớ thực sự khuyên bạn nên để ý về vấn đề xuống dòng!

Bên trên tớ có nói bạn dùng ngôi thứ ba tốt nhưng trong truyện của bạn, ngôi thứ có đoạn rất hỗn loạn. Lúc ngôi ba lúc ngôi một. Nếu bạn thực sự dùng ngôi thứ ba thì không nên dùng nhiều từ "tui" hay nếu bạn muốn tả rõ cảm xúc của nhân vật thì dùng từ "chị" (mà bạn vẫn dùng) xuyên suốt thì sẽ hay hơn. Hoặc có thể dùng từ "bà" trong mấy đoạn nhân vật bức xúc (ý kiến riêng của tớ thôi ^^)

Chưa hết, trong truyện tớ thấy bạn dùng dấu câu phức tạp, hay thay dấu chấm bằng dấy chấm phẩy và khá là lạm dụng dấu phẩy. Ví dụ ngay ở câu trên, tớ nghĩ sau "...tưởng muốn đánh con này là dễ sao..." nên là dấu hỏi chấm hơn là dấy phẩy. Hay đoạn "Má, sao má hiền vậy má, nhưng chợt nhớ ra..." Chỗ này thì tớ thực sự khuyên bạn nên thay dấu thành dấu chấm hỏi. Bởi nếu không, câu văn của bạn thực sự có vấn đề và khiến câu trở nên dài dòng. Cũng cùng câu đó, bạn bị lặp từ "má". Tuy điệp từ giúp bạn nhấn mạnh hay khẳng định nhưng câu trên lặp ba lần như vậy sẽ khiến câu có phong cách ngôn ngữ sinh hoạt hơn là nghệ thuật. Nếu bạn muốn sửa thì có thể sửa lại thành "Má, sao má hiền quá vậy?" hay đại loại thế =)))

Tiếp tục, có vài chỗ bạn dùng từ chưa hợp lý. Bạn có tả khuôn mặt của mẹ Mậu là "nhàu nhĩ như mớ giấy đã vụn nát.." Thực sự là tớ rất hụt hẫng khi đọc tới đoạn này bởi bạn so sánh như vậy rất là không cân đối và không tốt. Mặt và giấy, hai thứ ấy không thể so sánh với nhau được! Theo như kiến thức văn học của tớ, cái đó gọi là so sánh "quá mức sinh động" và không liên quan. Có thể bạn không đồng ý hoặc cho rằng kiến thức của tớ có vấn đề nhưng không ai so sánh như vậy đâu.

Và bạn bị mắc phải lỗi có câu văn không liên quan tới nhau. Đoạn:

"...lê những dấu tích buồn rầu đến chiếc cằm nhọn đã không còn thanh toát một 'trái xoan yêu kiều, trái xoan khiến tui thương bà' của ngày xưa... Ờ cái ngày xưa đó; Gã đàn ông bực dọc nghĩ, cái ngày xưa con mụ này đẹp biết chừng nào!"

Tớ không hiểu câu này cho lắm. Bởi câu trên rõ ràng là đang nói đến cảm nhận của Mậu khi thấy mẹ khóc nhưng thoắt câu sau đã thành ra tâm trạng của ông bố. Mà quái lạ ở chỗ, Mậu đang nghĩ về "của ngày xưa" đó nhưng câu sau "Ờ cái ngày xưa đó" do ông bố nghĩ. Chẳng lẽ hai bố con nhà này đọc được suy nghĩ của nhau ư?

Cuối cùng và quan trọng nhất là bạn bị sai chính tả. "Rời" chứ không phải "dời" đâu bạn. Trong sách giáo khoa vật lý lớp 10 hay 11 gì đấy hay sách khác có từ "dời" nhưng tớ có hỏi giáo viên văn thì cô bảo là "rời" mới đúng, rời đi, rời khỏi chứ không phải "dời". Hay từ "giựt" mà bạn dùng trong truyện cũng không hợp lý cho lắm. Bởi từ "giựt" là văn nói còn văn viết là "giật". Mà dùng từ "giật" sẽ tăng cảm giác mãnh liệt hơn "giựt" =))) Và tuy trên tớ có nói bạn dùng từ hợp lý nhưng vẫn có chỗ từ không hay lắm. Ví dụ như "đôi mắt ầng ậc nước", "vết rằn ri nhàu nhĩ", "nhúm tóc",...

Tớ xin được phép kết thúc bài review tại đây :">

Có thể bạn sẽ thấy không hài lòng hay thậm chí là khó chịu với cách review của tớ, tớ cũng không trách cứ hay nói gì đâu bởi tính tớ cũng không ưa ngọt, có gì nói thẳng. Dù mất lòng nhau nhưng ít ra vẫn chỉ ra được sai sót để họ sửa. Cảm ơn bạn đã đọc bài review của tớ. Chúc bạn nâng cao tay nghề, ý tưởng dồi dào, có thật nhiều độc giả và vote nhé! ^^

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nếu bạn thấy hài lòng, hãy để lại comment, vote cho bài review của tớ và follow team nhé. Coi như là thù lao =)))

Welcome to Bội Thực Team!

Cảm ơn bạn đã tin tưởng, đặt hàng và ủng hộ team!

Thân ái

#Tường

#Bội Thực Team

(Bài review chỉ theo quan điểm cá nhân của review-er)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro