#65: Mùa đông [Tường]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyện: Mùa đông

Tác giả: chut2107

Thể loại: oneshot, tình cảm

Tình trạng: 1 chương (hoàn)

Review-er: Tường

***

Hai lô bạn!!!

Tớ là Tường, thanh niên phụ trách review cho truyện của bạn. Rất xin lỗi bạn vì sự chậm trễ này 😅😅😅 Khỏi phải dài dòng, tớ xin phép được vào thẳng vấn đề.

"Mùa đông" là một câu chuyện về một chàng trai và cô gái người yêu rất yêu nhau nhưng vì bố mẹ cô muốn cô sang Nhật nên hai người họ chia tay. Trước khi đi, họ để lại cho nhau những lời hứa hẹn. Nhưng số phận thật trớ trêu! Hai người họ không những không được gặp nhau lần nữa mà là mất nhau mãi mãi vì một vụ tai nạn. Tình yêu của đôi trẻ đó, đã bị vụt tắt một cách tàn nhẫn!

Đầu tiên, tớ thấy motip truyện của bạn khá là phổ biến trong văn viết hiện nay. Nhưng bạn lại tạo nét độc đáo cho bản thân mình là để ngôi kể thứ nhất là lời của chàng trai, chứ không phải ngôi thứ ba như các truyện khác. Cùng với đó là một lời văn nhẹ nhàng mà để lại nhiều cảm xúc.

Văn phong của bạn trong suốt truyện đều mang một chút buồn bã, sầu lắng. Tớ thực sự khá là ghen tỵ với bạn bởi xuyên suốt câu chuyện, bạn đều giữ được văn phong đó, đều tạo nên cho "đứa con" của bạn một cảm xúc mà bạn đã định hướng từ đầu. Thật là gato! =))) Nhưng mong bạn mãi giữ được ưu điểm này nhé ^^

Lại nói, bạn miêu tả nội tâm nhân vật ổn. Bạn bộc lộ được sự đau đớn, buồn bã của nhân vật "tôi" cũng như nét đau khổ của cô bé người yêu lúc phải rời xa anh chàng. Bạn không dùng những ngôn từ xa hoa hay những từ ngữ mãnh liệt để tả mà đơn giản, bạn dùng những ngôn từ mộc mạc, giản dị, thân quen với đời thường. Cho nên "đứa con" của bạn nhẹ nhàng mà có chút buồn, bình dị mà quen thuộc. Bạn không bị mắc nhiều phải lỗi mà hiện nay giới trẻ hay mắc trong văn viết, đó là sai chính tả. Tuy nhiên, có một vài chỗ hình như bạn bị thiếu dấu hoặc thiếu chữ :vv Bạn trình bày thoáng, dễ nhìn. Cách dẫn dắt câu chuyện của bạn cũng không quá khó hiểu, từ từ mà bình tĩnh.

Bên cạnh đó, câu chuyện của bạn vẫn còn một số khuyết điểm còn tồn tại. Thực sự thì tớ không hiểu là bạn có dụng ý nghệ thuật nào hay không nhưng tớ thấy các đoạn đầu, bạn sử dụng dấu câu khá là lộn xộn và vấn đề xuống dòng, không xuống dòng cũng có phần khó hiểu. Để tớ lấy ví dụ:

"...Từng cái nắm tay trong những lần dạo phố, như vẫn còn vương chút hơi ấm hão huyền tôi tự mường tượng ra.

Giữa cái lạnh giá của trời đông, không khoác tay cũng sẽ ôm lấy nhau mà thủ thỉ. Lại nhớ, từng hỏi thở ấm áp..."

Tớ nghĩ bạn không nên xuống dòng câu "Giữa cái lạnh giá..." mà thay vào đó nên xuống dòng câu "Lại nhớ..." Bởi câu trên, bạn đang viết về dòng cảm xúc nhớ lại của nhân vật "tôi" về những lần nắm tay thì nên dọc mạch cảm xúc là nói luôn về những cái ôm, khoác tay...Bạn xuống dòng như trên thì tớ đọc có vẻ hơi bị tụt mạch .-. Chưa hết, hình như ngay câu trên, bạn bị lỗi chữ "hỏi" kìa 😅😅

Hay đoạn:

"Tôi vẫn sẽ đợi em chứ? Vẫn sẽ chịu cô đơn để đợi em về?

Thật ngốc nghếch. Vốn dĩ em chẳng cần phải lo lắng...."

Tớ thấy dấu câu sau câu "Thật ngốc nghếch" nên là dấu "!" để thể hiện cảm xúc hơn. Hơn nữa, còn một số chỗ tớ nghĩ bạn nên xem lại dấu câu 😅😅😅

Tuy tớ có nói bạn miêu tả nội tâm ổn nhưng chỉ là ở mức độ đó. Bởi có một số chỗ tâm trạng của nhân vật "tôi" hơi chung chung quá, chưa thực sự gọi là đau khổ và có chút hơi nhanh ở đoạn nhân vật "tôi" lúc gặp cô bé ngồi cùng với người yêu của anh trên máy bay.

Tiếp theo là về tính hợp lý. Trong truyện bạn có đoạn nhân vật "tôi" gọi điện cho cô bé người yêu và thuê bao. Thực ra thì tớ thấy kể cả không có chuyện gì xảy ra thì thuê bao cũng đúng .-. Bởi gọi sang nước khác một là không được hai là phải có mã thì mới gọi được. Chưa hết, có đoạn TV nói về vụ tai nạn máy bay thì bạn có viết chuyến bay tới Tokyo. Cái này có vẻ gắt gỏng, bới lông tìm vết nhưng tớ thấy thường thì nên có điểm đi và điểm đến mà trong truyện bạn có mỗi điểm đến thì hơi có vấn đề :vv À tất nhiên riêng cái này nếu bạn thấy ổn thì bạn có thể bỏ qua. Chỉ là ý kiến riêng của tớ thôi ^^

Cuối cùng, ở đoạn cuối bạn có viết như sau:

"...Đại não truyền đến một mớ tín hiệu bị nhiễu như TV bị mất sóng."

Bạn so sánh như vậy thực ra tớ thấy có chút gọi là "sinh động quá" :vv Kiểu hai thứ ấy không nên so sánh với nhau mặc dù tớ hiểu ý của bạn. So sánh như vậy khá là mất đi giá trị của câu văn. 😅😅😅

Nói tóm lại, "Mùa đông" là một câu khá hay. Ngôn từ và câu văn bạn dùng cũng ổn, hợp lý, đưa được độc giả chìm đắm trong nét buồn phảng phất. Nội tâm nhân vật bộc lộ rõ nét và nhìn chung về hình thức thì bắt mắt, đẹp. Tuy có vài chỗ khó hiểu về xuống dòng và dấu câu nhưng tớ nghĩ nó cũng không ảnh hưởng sâu sắc tới truyện của bạn. Và tớ nghĩ "Mùa đông" tuy không mới lạ nhưng với nét độc đáo mà bạn tự tạo ra chắc sẽ lôi cuốn được bạn đọc. Chúc bạn sớm ra truyện mới, nâng cao tay nghề, ý tưởng dồi dào, có thật nhiều độc giả và vote nhé! ^^

Tớ xin được phép kết thúc bài review tại đây!

Có thể bạn sẽ thấy không hài lòng hay thậm chí là khó chịu với cách review của tớ, tớ cũng không trách cứ hay nói gì bởi tính tớ cũng không ưa ngọt, có gì nói thẳng. Dù mất lòng nhau nhưng ít ra vẫn chỉ ra được sai sót để họ sửa.

Cảm ơn bạn đã đọc bài review của tớ :">

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nếu bạn thấy hài lòng, hãy để lại comment, vote cho bài review của tớ và follow team nhé. Coi như là thù lao =)))

Welcome to Bội Thực Team!

Cảm ơn bạn đã tin tưởng, đặt hàng và ủng hộ team!

Thân ái

#Tường

#Bội Thực Team

(Bài review chỉ theo quan điểm cá nhân của review-er)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro