I

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dưới ánh trăng mờ ảo của đêm Nam Kinh, quán trà Phồn Hoa như một viên ngọc lấp lánh, phát ra ánh sáng ấm áp và điệu nhạc du dương, thu hút bước chân người qua lại tìm kiếm khoảnh khắc thư giãn sau những bộn bề cuộc sống.

Shin Yuna, nàng ca sĩ tài hoa với giọng ca thiên thần và vẻ đẹp huyền bí, đang đứng trên sân khấu, hóa thân vào từng nốt nhạc, mỗi bài hát là một câu chuyện, mỗi giai điệu là một ký ức, cuốn hút mọi ánh nhìn.

Giữa dòng người đông đúc, Shin Ryujin, vị Đại uý mạnh mẽ với bộ mặt lạnh và quyết đoán, cũng tìm đến đây để tìm chút an ủi trong bộ trang phục quân đội nghiêm nghị của mình.

Khi ánh đèn rọi lên khuôn mặt thanh khiết của Yuna, Ryujin bị lôi cuốn không thể rời mắt. Tiếng hát của Yuna như một phép thuật, kéo dài ánh nhìn của Ryujin, không chịu buông bỏ sân khấu.

Yuna cảm nhận được sự chú ý đặc biệt từ một người phụ nữ trong đám đông, và dù không hiểu vì sao, điều đó khiến cô càng thêm phấn chấn.

Kết thúc màn trình diễn, Yuna tiến đến bàn của
Ryujin, mời cô một ly rượu. Ryujin đồng ý với một cử chỉ gật đầu, và họ ngồi xuống bên nhau, mở ra cuộc trò chuyện thân mật.

"Đêm nay quả là kỳ diệu, một ly rượu nữa chắc hẳn sẽ làm đầy đặn thêm không gian này. Đại uý Ryujin có đồng ý không?" Yuna nghiêng người nhẹ nhàng, giọng điệu mang theo sự mời mọc không thể từ chối

"Cảm ơn cô, Yuna. Một ly rượu để cùng chung vui với giọng ca của cô, quả là một niềm vui không ngờ tới."Ryujin, với vẻ ngoài bình tĩnh nhưng ánh mắt đã nói lên tất cả, gật đầu chấp nhận lời mời.

Hai người, từ hai thế giới đối lập - một người tìm kiếm tự do cho quê hương, một người gánh vác trọng trách lãnh đạo trong chiến tranh - nhưng tại quán trà Phồn Hoa, họ tìm thấy một mối liên kết bí ẩn.

Những lời nói, nụ cười, và ánh mắt, tất cả đều nói lên sự hấp dẫn và sự kỳ diệu của tình yêu, mà dường như không biết đến ranh giới của phe phái và chiến tranh.

***

Trong vẻ yên bình của đêm, Ryujin bước vào quán trà Phồn Hoa, bóng dáng cô đơn giữa ánh đèn dịu dàng, đôi mắt chứa chan nỗi mệt mỏi của cuộc sống chiến tranh. Cô lại tìm đến Yuna, nguồn an ủi duy nhất trong thế giới hỗn loạn này.

"Yuna," Ryujin gọi, giọng nghẹn ngào pha lẫn sự kiên định. "Chúng ta có thể cùng nhau tản bộ dưới ánh trăng đêm nay không?"

Yuna mỉm cười, ánh mắt rạng rỡ như ánh trăng, và gật đầu. Họ bước ra khỏi không gian ấm cúng, dưới ánh đèn đường mờ ảo, bắt đầu cuộc hành trình sẻ chia.

Ryujin mở lòng về những vết thương của mình, những mất mát và thử thách cô đã phải đối mặt. Cô kể về những trận chiến khốc liệt, về những người bạn đã hy sinh, và những quyết định nặng nề cô phải chịu đựng để tồn tại.

"Cuộc đời của ta chưa bao giờ là một bức tranh đẹp," Ryujin thổ lộ, giọng đầy tình cảm nhưng vẫn không giấu được nỗi buồn sâu kín. "Nhưng ta đã học cách sống tiếp, dù trong bóng tối hay nỗi đau."

"Ryujin, tôi hiểu," Yuna nói, giọng đượm chút dịu dàng, nhưng vẫn giữ vững sự kiên định. "Mỗi chúng ta đều mang trên mình những gánh nặng của số phận, và việc tiếp bước trên con đường đời luôn đầy rẫy thử thách."

Ryujin cảm nhận được sự an ủi từ lời nói của Yuna, và trong cái nắm tay nhẹ nhàng, họ tìm thấy sự ấm áp giữa màn đêm lạnh lẽo. Dù giữa họ vẫn còn những khoảng cách tư tưởng không dễ dàng san lấp, nhưng sự đồng cảm đã làm dịu đi phần nào sự cô đơn.

Và giữa bóng tối của chiến tranh, họ - hai linh hồn lạc lõng - tiếp tục bước đi trên con đường riêng, mỗi bước chân vang lên tiếng vọng của quá khứ đau thương, trong một trò chơi tình cảm đầy phức tạp, nơi lòng tự trọng và sự khoan dung cố gắng tìm kiếm điểm cân bằng.

****

Yuna bước nhẹ vào căn phòng chỉ được chiếu sáng bởi ánh đèn đuốc le lói, nơi mà bóng tối ẩn chứa những bí mật của cuộc kháng chiến. Đây là nơi trú ẩn của những chiến binh âm thầm, nơi mà những kế hoạch đầy mưu mô được vạch ra.

Trước mặt cô, một người đàn ông đứng đợi bên kia bàn làm việc, bóng dáng của ông nhuốm một vẻ nghiêm nghị. Yuna biết rằng đã đến giờ phải báo cáo những tiến triển về Đại úy Shin Ryujin.

Người đàn ông gọi tên cô, giọng nói vang vọng với sức nặng của trách nhiệm: "Yuna, có tin tức mới gì về Đại úy Shin Ryujin chưa ?"

Yuna ngồi xuống, ánh mắt đượm buồn, và bắt đầu kể lại từng chi tiết của những cuộc gặp gỡ với Ryujin, từ ánh mắt đến những lời nói, từ cử chỉ đến những biểu hiện tinh tế.

"Tôi đã cố gắng hết sức để thu thập mọi thông tin quan trọng," Yuna chia sẻ, giọng cô vững vàng nhưng không giấu nổi chút rung động. "Nhưng có những điều về ngài ấy, những bí ẩn sâu kín, vẫn còn là một ẩn số."

Người đàn ông lắng nghe mỗi lời Yuna nói, đôi mắt sắc lạnh nhưng không thiếu sự sắc sảo, đánh giá từng thông tin mà Yuna mang về, biết rằng mỗi mảnh ghép nhỏ có thể là chìa khóa cho chiến thắng.

"Tốt lắm Yuna," ông nói sau cùng, ánh mắt thể hiện sự công nhận và đánh giá cao. "Chúng ta sẽ tiếp tục giám sát và thu thập thông tin về Shin Ryujin. Cảm ơn cô đã thực hiện nhiệm vụ một cách tận tâm và chuyên nghiệp."

Yuna cảm nhận được một niềm vui nhẹ nhàng, biết rằng mình đã hoàn thành nhiệm vụ. Dù trong lòng có chút xót xa và nỗi lo, cô vẫn kiên định với sứ mệnh của mình, vì tự do của đất nước và hạnh phúc của nhân dân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro