Đoản 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng - một thiên kim tiểu thư cành vàng lá ngọc người người yêu mến.

Nàng - một giai nhân tuyệt sắc vạn kẻ say mê.

Nàng - một tài nữ thông minh không ai sánh bằng.

Nàng - một điệu múa kiều diễm khuấy động lòng người.

Nàng - một giọng hát thánh thót làm điêu đổ chúng sinh.

Nàng - một đóa sen trắng thuần tuý, khiến người ta muốn nâng niu, chiều chuộng.

Nàng - một trái tim thuần khiết bị vẩn đục bởi những mưu mô toan tính nơi Hậu cung.

Một tình yêu ngang trái dẫn đến bi kịch nối tiếp bi kịch.

Một nhan sắc khuynh thành làm máu chảy thành sông.

Một cái đầu thông minh bị lợi dụng làm biết bao điều sai trái.

Một giọng hát chứa chất sự bi thương.

Một điệu múa đã chìm vào quên lãng.

Một đóa sen trắng, nhìn bề ngoài thanh tao, thuần khiết. Ai biết được bên trong nhơ nhuốc, bẩn thỉu nhường nào?

Một giấc mơ mà nàng luôn ao ước.

Một tuổi thơ êm đềm mà nàng khao khát quay về.

Một ánh mắt làm tim nàng xao xuyến.

Một hơi ấm quấn quýt đã rời xa.

Một bàn tay ấm áp đã không còn nắm chặt.

Một trái tim rực cháy đã lụi tàn và băng giá.

Một nụ cười dịu dàng như gió xuân đã bị những ích kỉ, ghen ghét chôn vùi.

Tất cả, chìm vào quên lãng.

Chỉ còn lại nàng, cô độc giữa nhân gian.

Địa vị có là gì?

Giang sơn có là gì?

Quyền lực có là gì?

Khi nàng, ngay cả một chút vui vẻ cũng không có, một chút hạnh phúc cũng bằng không?

Khi nàng, mang trái tim đầy thương tích đã bị đóng băng bởi chính người mà nàng dùng cả mạng sống để đánh đổi?

Khi nàng, đánh mất dáng vẻ thanh nhã, ngây ngô ngày nào mà trở nên lạnh lùng và vô cảm?

Khi gia đình của nàng, mái ấm của nàng, bị người mà nàng yêu nhất chính tay diệt trừ?

Khi đôi mắt của nàng, giờ đây đã không còn dịu dàng như gió xuân, trong veo như dòng suối, thay vào đó là sự vô hồn và lạnh lẽo, một màn đêm âm u tăm tối?

Giá như, ngày đó nàng không phải lòng hắn..

Giá như, nàng không cố chấp ứng tuyển vào cung..

Giá như, nàng không tự lừa mình dối người là hắn yêu nàng..

Giá như, nàng biết chấp nhận sự thật mà rời xa hắn sớm hơn..

Giá như, nàng dám nhìn thẳng vào mắt hắn để thấy được sự lạnh lẽo và khinh bỉ..

Giá như, nàng hiểu được bậc Đế Vương đứng trên vạn người không ai yêu trọn vẹn một người..

Giá như, nàng hiểu được trong 3000 giai nhân chốn Hậu cung, nàng chỉ là một hạt cát nhỏ bé..

Giá như, nàng có đủ can đảm quay đầu lại và ra đi không chút luyến tiếc..

Giá như bao nhiêu lần, thì cũng đã muộn..

Không thể quay đầu, càng không thể làm lại..

Hay cho câu "thông minh tuyệt đỉnh" mà thiên hạ đồn đại về nàng!

Cuối cùng cũng không thắng nổi tình ái..

Nàng, phải trả giá cho những gì mình đã làm..

Nợ máu, phải trả bằng máu..

Hoa sen trắng tinh khiết ngày nào. Giờ đây nhuốm màu đỏ thẫm của máu tươi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro