[HashiMadaIzuTobi]Thế giới song song [1]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau trận chiến với hai anh em Kinkaku và Ginkaku y đã tử trận nhưng kì lạ thay linh hồn của y không siêu thoát mà lại lởn vởn quanh nơi chiến trường y ngã xuống. Nhìn nơi chiến trường đầy mùi máu tanh nồng, kunai và shuriken rải rác khắp nơi các xác chết nằm la liệt chồng lên nhau trên những dòng sông máu, y ở đây đã rất lâu rồi lâu đến nỗi y chẳng còn nhớ nổi hình ảnh của Konoha y cùng gia huynh đã dành tâm huyết cả đời để cùng nhau gầy dựng, y đã nghĩ bản thân thân sẽ vĩnh viễn kẹt lại đây nhưng khi đang lang thang thì y bỗng dưng y cảm thấy trước mắt tối sầm lại, cả cơ thể vong linh luôn nhẹ như không bỗng cảm thấy nặng nề khó tả, cảm giác nóng ran người cùng mí mắt nặng trĩu hé mở.

Y hoảng hồn trước khung cảnh trước mắt, đây là phòng y ở Senju gia, cảnh giác ngồi dậy kiểm tra thì đã có người mở cánh cửa Shoji.

Y lại hoảng hồn lần nữa đó là Kawarama một trong hai gia đệ đã tử trận của y nhưng tại sao Kawarama lại còn sống? Đã vậy đệ ấy còn bình an trưởng thành. Cảm xúc đang dâng trào khi trông thấy đệ đệ khôn lớn thì lời nói của Kawarama khiến y hoảng hồn lần ba.

-Nhị ca, sao huynh lại cứ thích đâm đầu vào hai tên Uchiha kia thế hả? Chúng là tử địch của tộc ta đó! Thật mất mặt Senju!!!

Hả? Kawarama vừa nói gì cơ? Y? Bám lấy hai tên Uchiha? Là Uchiha Madara và Uchiha Izuna sao? Y sao?! Bám lấy chúng á?!

Thấy khuôn mặt ngờ nghệch của nhị ca mình, Kawarama cũng không nỡ nặng lời với y nữa vì lần này quả thật hai tên Uchiha kia đã rất quá đáng với nhị ca. Kawarama nhẹ nhàng đi lại ngồi quỳ bên cạnh y nói.

-Nhị ca đừng cố chấp nữa, huynh và hai tên Uchiha kia không thể có kết quả đâu vả lại huynh và đại ca cũng...không thể...

Y hoảng hồn lần thứ tư, nghe sơ qua thì y đã hiểu được đôi chút về tình hình của bản thân hiện tại và đưa ra được một suy luận rằng có thể y không phải là sống lại ở quá khứ mà là được nhập hồn vào cơ thể của một "Tobirama" khác ở một thế giới khác. Và có vẻ như "Tobirama" này có cảm tình với hai huynh đệ Uchiha và cả gia huynh của chính mình...

Mẹ nó... Cái tên "Tobirama" này bị gì vậy? Yêu kẻ thù thì thôi đi đằng này còn yêu luôn gia huynh của mình đã vậy còn không thèm che dấu mà cứ xổ hết ra ngoài, như này không bị khinh thường cũng uổng...

-Nhị ca? nhị ca? NHỊ CA?!

Thấy y không đáp lời Kawarama hét lên, điều này khiến y giật mình và cũng đã kéo thêm vài kẻ nữa tới.

Tiếng cửa giấy lần nữa vang lên lần này lại có đến tận hai người bước vào, người đi trước là một nam nhân cao lớn có nước da rám nắng mái tóc đen dài đến eo và đôi mắt cùng màu ngương mặt và ánh mắt của anh có đôi chút thất vọng xen lẫn chán ghét mà nhìn y và điều này khiến y không thể tin đây là gia huynh nấm si ngốc nghếch của mình.

Nhưng lực chú ý của y đã nhanh chóng dồn về người phía sau gia huynh, đó là Itama ấu đệ y yêu thương nhất nhà. Đệ ấy đang đứng ở đó ngay phía sau gia huynh, một thiếu niên cao lớn mái tóc hai màu âm dương được nuôi dài đến lưng và buộc gọn phía sau, trong lòng y lại lần nữa dâng trào cảm giác vui mừng khi thấy cả hai gia đệ tử trận vì gia tộc lúc trước đang đứng sờ sờ trước mặt y trưởng thành và đầy phong độ, mũi y cay xè mắt hơi ẩn ẩn hơi nước mà nhìn Itama, điều này không khỏi kiến Itama bối rối vì trước đây "Tobirama" chưa bao giờ nhìn cậu như vậy.

-N..nhị ca huynh có ổn không..?

Itama lên tiếng hỏi y, từ lúc "Tobirama" phải lòng nhũng người đó cậu chưa từng thấy nhị ca của mình như vậy bao giờ, nếu có thì cũng chỉ là đối với huynh đệ Uchiha và với....đại ca của bọn họ chứ không có chuyện nhìn cậu như này!

Đôi mắt phượng của y ánh lên vẻ dịu dàng nhẹ giọng trấn an ấu đệ đang lo lắng vì biểu hiện lạ thường của ca ca.

-Ta không sao đệ không cần lo.

Vừa nói y vừa mỉm cười một nụ cười dịu dàng xinh cũng đẹp, nụ cười này khiến ai kia đờ người mà ngây ngốc nhìn y nhưng có lẽ y không quá em chú ý đến người đang say đắm nhìn bản thân mà chỉ quan tâm đến Itama đứng ở phía sau khi Itama biết nụ cười ấy là dành cho bản thân thì gan có phần to hơn bình thường mà tiến lại tấm futon của y mà ngồi quỳ xuống mà hỏi han.

-Huynh có thật sự ổn không? Đệ thấy huynh lạ quá?

Nghe thấy câu hỏi chứa đựng sự lo lắng lại có vài phần đáng yêu của ấu đệ y liền phì cười tay lại không nhịn được mà xoa đầu Itama.

-Ta không sao đâu, cảm ơn đệ đã quan tâm ta.

-Không phải! Huynh có gì đó lạ lắm!

Kawarama bất bình lên tiếng vì từ khi y phải lòng gia huynh và huynh đệ Uchiha thì y có bao giờ nhẹ nhàng với cậu và Itama như này đâu?! Chắc chắn đầu nhị ca bị đập quá mạnh nên mất trí rồi!!!

Ơ mà khoan nếu như nhị ca thật sự mất trí thì đây không phải chuyện tốt sao?! Nếu huynh ấy mất trí thì cậu và Itama có thể nhân cơ hội này mà cho y thấy bộ mặt thật của hai tên Uchiha kia và cũng có thể hàn gắn lại tình huynh đệ của nhị ca và đại ca đây không phải là một mũi tên trúng hai đích sao?!

Kawarama nghĩ thầm trên khuôn mặt thiếu niên trẻ tuổi không giấu nổi sự vui mừng vì kế hoạch tuyệt vời mà bản thân vừa nghĩ ra, nhưng thật không may khi cậu lại chẳng biết che giấu suy nghĩ hay cảm xúc gì cả và vì lẽ đó nên kế hoạch mà cậu cho là xuất quỷ nhập thần đã bị y đoán được.

-Ta không có mất trí đệ không cần lo Kawarama.

-Hả...?

Nhìn thấy khuôn mặt ngệch ra của tam đệ y không nhịn được mà cười thành tiếng trước sự đáng yêu của đệ đệ, y vương tay ánh mắt đầy vẻ nuông chiều xoa đầu Kawarama, cả hai đệ đệ của y thật đáng yêu dù là ở thế giới nào đi nữa.

Cả ba người như chìm vào thế giới riêng mà quên mất sự có mặt của vị đại ca kiêm cả chức tộc trưởng đang có mặt ở đó. Mãi đến khi Hashirama lên tiếng ca ba mới nhớ đến sự tồn tại của anh.

-Được rồi, Kawarama cả Itama nữa nếu Tobirama đã ổn rồi thì chúng ta đi thôi, ta có chút việc cần bàn với hai đệ.

-Nhưng mà...

Itama lên tiếng định nói gì đó nhưng chưa kịp nói hết đã bị y chặn họng.

-Được rồi Itama nếu huynh trưởng có việc muốn bàn với hai đệ mau đi đi, ta không sao.

-Vâng...

Nhận được thánh chỉ cả hai anh em đứng lên và đi theo Hashirama. Sau khi ở trong phòng chỉ còn lại một mình y đã suy nghĩ và hệ thống lại tất cả những chuyện vừa mới xảy ra, và y đã đưa ra kết luận rằng đây là một thế giới tồn tại song song với thế giới của y. Và có vẻ như đa số thứ ở đây sẽ ngược lại với thế giới của y.

-Thật phiền phức...

Y nằm phịch ra tấm futon mà tự than, nói phiền là vậy nhưng y lại bắt đầu thấy thích thế giới này vì ở đây Kawarama và Itama đều còn sống, điều này làm y rất vui vì ở thế giới kia y đã không bảo vệ được hai đứa.

Và đương nhiên có việc y thích thì cũng phải có việc khiến y lên máu, một là việc y thích nam nhân đã vậy còn thích đến ba người đã vậy hai trong ba người đó có hai tên y ghét cay ghét đắng người còn lại thì là gia huynh, khỉ thật....

Việc thứ hai khiến y không tài nào chấp nhập được ở cái thế giới này là...y...là một phế vật...PHẢI!! LÀ PHẾ VẬT!!! PHẾ VẬT ĐÓ!!!!!

Y không thể nào chấp nhận cái danh xưng đó được!!! TUYỆT ĐỐI KHÔNG!!!!! Sao mà y..một thiên tài được người người nhà nhà công nhận và biết đến với vô số dang xưng mĩ miều như Thiên Tài Thế Kỷ, Bạch Mao, Dân Chơi Cấm Thuật, Kẻ Huỷ Diệt Uchiha vân vân và mây mây nhưng mà tại sao vì lí do gì khi bị hút đến cái nơi quỷ này thì lại thành phế vật hoàn hảo, phế về mọi mặt vậy chứ?! Y không can tâm!!!

Sau một hồi không can tâm y đã quyết định sẽ thay đổi hình tượng hiện tại của bản thân, khi muốn thay đổi hình tượng của bản thân thì đầu tiên là phải thay đổi ngoại hinh nghĩ là làm y liền đi kiếm cái gương và nhìn bản thân hiện tại, chà xem nào..tóc dài à? Được đấy, giữ lại nhưng sao lại là màu đen nhỉ? Ba vết sẹo đặc trưng của y cũng không thấy đâu cả... Hình như là do "Tobirama" đánh phấn che lên.

-Haizz... Thật phiền quá, còn chuyện của gia huynh và hai tên họ U chết tiệt kia nữa...

Vừa nói y vừa vận Chakra tự trị thương cho bản thân, may mà "Tobirama" mang danh phế vật là do y che giấu năng lực chứ mà phế thật thì chắc y lên máu chết thêm lần nữa.

Sau khi đảm bảo bản thân đã lành lặn y liền tháo hết đống băng gạt quấn trên người xuống vứt qua một bên rồi chui vào phòng tắm mà xử lý ngoại hình của mình.

Y vừa vào phòng tắm thì Kawarama và Itama cũng vừa quay lại, mở cánh cửa giấy cả hai hoảng hốt khi trong phòng thấy căn phòng rải đầy các vải băng gạc dính máu, quần áo nằm ngổn ngang lung tung và quan trọng nhất là cả hai không thấy nhị ca đâu cả!!!

Sau nột hồi bàn bạc cả hai quyết định đi báo với Hashirama, khi cả hai vừa rời đi thì y lại từ phòng tắm bước ra, y cảm nhận được luồn Chakra của Kawarama và Itama nên mới mặc y phục rồi đi ra, nhưng vừa ra thì hai thằng nhóc chạy đi đâu mấy.

Sau một hồi dọn dẹp thì y thư thả nằm ngoài hiên mà hóng gió hưởng thụ cảm giác được sống lại lần nữa.

Khi tắm rửa sạch sẽ y mới nhận ra ngoại hình của Tobirama hoàn toàn giống y nhưng chỉ khác ở chỗ y tóc ngắn còn "Tobirama" tóc dài làn da cũng trắng hơn hẳn y cả ba vệt đỏ cũng nổi bật hơn .

Đang nằm thư giãn thì cách cửa bị mở sầm, y giật mình quay lại thì đập ngay vào mắt là Hashirama phía sau là Kawarama và Itama còn có thêm khoảng năm mươi gia nhân phía sau.

Vừa nhìn thấy y cả bọn liền há hốc mồm kinh ngạc, chuyện gì vậy? Nhị đương gia của họ sao lại? Mái tóc trắng tuyết ấy làn da trắng nõn hồng hào với khuôn mặt có ngũ quan tinh xảo, trán cao lông mày mảnh đôi mắt phượng xinh đẹp với hàng mi cong cùng đôi đồng tử màu máu tuyệt đẹp, chiếc mũi nhỏ nhắn cao ráo cùng đôi môi đỏ anh đào xinh đẹp, cùng với ba vệt đỏ đặc trưng mà ngài ấy luôn tìm cách che đi, đã lâu rồi họ mới được nhìn thấy bộ dạng này của "Tobirama", thật trùng hợp khi vừa hay khung cảnh bên ngoài đang là mùa đông một vùng trời trắng xóa được tô điểm bằng vài bông Mai đỏ càng làm nổi bật y khi đang nằm chống tay mà quay lại nhìn họ.

-N..nhị ca...?

Itama là người đầu tiên hoàn hồn khi thấy khung cảnh thần tiên trước mắt, cậu đã kinh hồn khi thấy nhị ca của mình quay về dáng vẻ vốn có của y chứ không phải theo hình mẫu người thương của hai tên họ U mắt lúc đen lúc đỏ kia.

Thấy đệ đệ gọi nhưng không nói y liền đứng dậy lại gần Itama, nhẹ nhàng xoa má Itama y nhẹ giọng hỏi.

-Đệ làm sao vậy? Không khoẻ chỗ nào sao?

-D..dạ không phải..c..chỉ là sao huynh lại tẩy trang vậy..?

-Hửm? Đệ không thích sao? Vậy để ta trang điểm lại-..

-K..không phải...c..chỉ là lâu rồi đệ mới nhìn thấy bộ dạng này của huynh nên....

-Xin lỗi nhé, làm đệ lo lắng rồi.

Nhìn thấy Itama được nhị ca xoa má, Kawarama chợt nổi lên lòng ghen tị, mà tiến đến lấy ta còn lại của y đặt lên đầu mình, thấy vậy y liền hiểu ý đệ đệ mà xoa đầu Kawarama.

Lúc này Hashirama mới hoàn hồn đã bao lâu rồi anh chưa nhìn thấy nhị đệ của mình ở bộ dạng này, anh nhìn từ đầu đến cuối cơ thể của y...thật đẹp, nhìn y như tiên nhân hạ phàm vậy, lòng anh chợt nảy ra một suy nghĩ, chả lẽ đây là chiêu mới của y để chiếm lấy tình cảm của anh và hai huynh đệ Uchiha?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro