chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chương 6

Bữa sáng trên bàn, không còn không khí thoải mái hài hòa như thường ngày nữa, sắc mặt bốn người ngồi chung bàn quả thực căng thẳng.
Vốn là nghề nghiệp vận động viên, bữa sáng nhất định phải thực phong phú, mới có thể cung cấp đủ cho thể lực. Nhưng giờ phút này, hương vị cùng màu sắc của điểm tâm cũng không thể làm bất kỳ ai thèm ăn.

Thật lâu sau, ông Kwon nhíu mày rậm đốt một điếu thuốc. Liếc mắt nhìn con gái Yuri một cái, Yuri lắc đầu từ chối. Cậu không hút thuốc, bởi vì cậu là vận động viên, cậu còn là con gái , điều quang trọng cũng do có người không thích mùi khói, sẽ không chịu cho cậu hôn. Còn người nào mới thực sự là nguyên nhân chính, lòng dạ cậu đều biết rõ.

Vốn muốn giải thích vài câu sơ sài qua loa, nhưng ba mẹ truy hỏi dữ dội, làm Yuri không thể không để lộ ra tình hình thực tế.

“Có phóng viên chụp được ảnh mấy cầu thủ… bên ngoài có hành vi rất không… thích hợp.” Cậu cẩn thận đắng đo dùng từ, không muốn kinh động đến người nhà.

“Không thích hợp tới mức nào? Bị chụp ở chỗ nào?” Ông Kwon hỏi lại một cách sắc bén.

“Ở… quán rượu.”

Không khí ngưng đọng, bốn phía đều im lặng ngay cả một cây kim rơi cũng còn nghe thấy.
Khói thuốc tràn ngập trong không trung, bà Kwon hỏi ra nghi vấn của mọi người: 

“Sao lại trở thành như vậy? Ở quán rượu? Chơi gái? Đội bóng các con làm sao lại để chuyện này xảy ra chứ?”

“Mới đầu bọn họ cùng phóng viên chụp ảnh giao tiếp, nói chuyện hàng ngày, đơn giản mà nói, còn chưa ngã giá.” Yuri thản nhiên giải thích, “Đã có bên truyền thông khác nghe được tin đồn, bắt đầu tập trung mấy đội viên bị chụp hình, cho nên gần đây ra vào phải cẩn thận, không có việc gì thì cứ việc ở nhà đợi, điện thoại có thể cũng đừng bắt, ít nhất đợi cho tình hình lắng dịu rồi nói sau.”

“Chờ một chút, bắt đầu tập trung mấy đội viên bị chụp hình?” Bà Kwon lặp lại lời của con, hoài nghi, 
“Là ý nói, con cũng có khả năng bị chụp ảnh?”

Yuri trầm ngâm một lát, mới trả lời:
 
“Vâng, có thể bị chụp được.”

Lời vừa nói ra, ba người còn lại đều phản ứng dữ dội.
Bà Kwon hít lấy hơi lạnh, còn Sica sắc mặt trở nên trắng bệch, ông Kwon càng kinh ngạc hơn, khuôn mặt sa sầm xuống, ông dùng lực đập bàn cái rầm—đứng lên, khiến tất cả mọi người bị dọa nhảy dựng lên.

“Mày cũng bị chụp hình?! Mày ở quán rượu?”! Tiếng rống giận cuồng nộ vang vọng trong không gian vốn im lặng, “Ba mẹ dạy dỗ mày như thế nào, mà mày lại làm ra chuyện này!”

Nếu không phải bà Kwon nhanh tay lẹ mắt, dùng sức giữ chặt nắm tay của chồng, thì nắm tay to cứng như đá kia, có lẽ đã vung đến gương mặt nhỏ nhắn của con gái bà mất .

“Yuri , con đưa bạn gái đến đó phải không?” Một mặt ngăn cản chồng nổi giận, bà Kwon một mặt chưa từ bỏ ý định gặng hỏi con gái , “Bị chụp lén cùng bạn gái, và bị chụp chơi gái ở khách sạn, hai chuyện hoàn toàn không giống nhau. Mẹ tin con sẽ không xằng bậy, nhưng con cần phải nói thật, được không?”

Yuri thở dài, cậu thật sự không nghĩ lại biến sự tình trở thành như vậy. Nhìn khuôn mặt nổi giận vô cùng của appa , còn vẻ mặt tràn ngập mong mỏi ưu sầu của umma, lời nói thật sự đã đến bên miệng.

Nói đi, nói ra đi, vì sao cậu không thể nói?

Nhưng cậu không thể không chú ý đến khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của người bên cạnh. Ánh mắt long lanh đầy bối rồi cùng nghi hoặc, bất lực nhìn cậu , có thói quen không thay đổi là cắn chặt môi dưới, đến mức đỏ ửng lên.

Chính vì không muốn hù dọa cô, cho nên cậu mới không định giải thích thêm. Kết quả, chỉ vì trong điện thoại nghe thấy sự căng thẳng của cô, cậu chịu không nổi không màng vất vả mệt mỏi chạy về nhà.
Kết quả, nhìn bây giờ xem! Sự thật đáng ghê tởm đến vậy, sao lại muốn ảnh hưởng đến cô? Vì sao càng làm cho cô nặng lòng?
Vì thế Yuri một lần nữa im lặng, đem tất cả mọi chuyện, chôn chặt lại phía sau đôi môi.

“Mày nói đi chứ! Bây giờ im lặng là có ý gì, mày cho là không nói thì không có gì xảy ra sao?” Ông Kwon tức giận muốn đi ra ngoài, chuẩn bị lấy điện thoại. “Gọi điện thoại cho tao! Đích thân tao muốn hỏi đội trưởng, huấn luyện viên, quản lý đội bóng thế nào, mà lại để phát sinh ra chuyện này!”

“appa…” Yuri bất đắc dĩ đứng dậy, cố ý ngăn cản, “Con thật sự không có uống rượu.”

“Vậy tại sao lại bị chụp? Bị chụp với ai?”

“Với con ạ.” Tiếng nói dịu dàng rất nhỏ nhưng lại dứt khoát vang lên, đột nhiên xen vào trong lúc hai cha con đang tranh chấp.

Ông bà Kwon đều chấn động, sắc mặt tái nhợt quay đầu nhìn Sica .

“Cục cưng, con nói cái gì?”

Yuri liền dùng ánh mắt cảnh cáo, ý bảo cô đừng nói nữa.

“Yuri Unnie là bị chụp hình ở cùng một chỗ với em, đúng không?” Tiếng nói của cô nghe hơi run run, giống như mèo  con kinh hoàng mở to mắt nhìn Yuri , cậu chỉ cảm thấy trong lòng tê rần.

Bà Kwon rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, bà vỗ vỗ ngực, trách cứ nói: “Nếu bị chụp hình cùng em gái ở cùng một chỗ, có gì phải căng thẳng chứ? Sao lại không nói rõ ra? Con hù mẹ sợ quá!”

Chính là khổ sở không cách nào giải thích mà… Ai biết ảnh chụp như thế nào, bị chụp ở đâu? Yuri vẫn còn do dự, làm bà nhận ra điều bất ổn, hồ nghi hỏi tới: 

“Nhưng qua năm con mới phải đi tập huấn, con cùng cục cưng có cơ hội nào mà bị chụp? Có phải do phóng viên tùy tiện nói bậy hay không?”

“Tuần trước chúng con có gặp mặt.” Yuri nhanh nhẹn đáp lại, “Con đến bệnh viện trực thuộc trường để làm kiểm tra, sau khi xong liền hẹn Sica đi ăn cơm chiều.”

“Nếu là như vậy, con cứ nói thật ra , cùng em gái mình dùng cơm thì có gì không được chứ?”

“Không được!” Yuri lập tức cự tuyệt.
Người quản lý bảo vệ cậu rất tốt. Họ không công khai nơi xuất hiện, cũng không đến sân bóng làm to chuyện, nhất là chuyện Sica , hoàn toàn chưa bị phơi bày ra ánh sáng.
Nói ra sự thật ngay lúc này? Không khác gì là hành vi tự sát! Huống chi, ngay cả chính Yuri cũng không biết rốt cuộc đã bị chụp ảnh gì, nếu chính là ảnh ăn tối, quả thật chẳng có gì, nhưng ai biết về sau bọn họ thân mật dây dưa trong xe có bị chụp hay không? Thậm chí, nếu lỡ chụp được ảnh Sica đến khách sạn….
Nghĩ đến cảnh tượng này, cho dù luôn luôn bình tĩnh, toàn thân Yuri cũng phải rét run.

“Nếu con sợ người nhà mình bị gây rối, umma có thể hiểu được khổ tâm của con, nhưng bây giờ có phải nên nói lời thật hay không? Nếu không thanh danh bị bôi nhọ thì làm sao bây giờ?” bà  Kwon lo lắng, “Muốn xử lý thế nào, bàn bạc tiếp cùng ba mẹ rồi quyết định, không được khư khư cố chấp, được không? Vất vả nhiều năm như vậy mới tạo dựng được chút thành tích, con cứ trơ mắt nhìn nó bị hủy diệt sao?”

Yuri trầm ngâm, nhíu chặt mày, nói rõ ra thì càng khiến cho nỗi lòng cậu trầm trọng hơn.
Mắt thấy đứa con gái ngậm miệng như hến không nói lời nào, đành chậm rãi lắc đầu, bà Kwon chưa từ bỏ ý định, tiếp tục khuyên: 

“Giải thích mấy câu là có thể giải quyết mọi chuyện, vì sao lại trở nên như vậy? Nếu thật sự sợ huấn luyện viên bọn họ không tin, ba mẹ cũng có thể ra mặt giúp con. Nếu cần trả một chút tiền, để rửa sạch thanh danh cho con, umma  cảm thấy làm vậy cũng rất xứng đáng!”

“umma , bởi vì Yuri unnie sợ liên lụy đến con, liên lụy đến người nhà…” Sắc mặt Sica vẫn trắng bệch như tờ giấy, đôi đồng tử đen láy ngập tràn ưu sầu khôn xiết.

“umma biết.” Bà Kwon  lại ngồi xuống lần nữa, lau trán bắt đầu chảy mồ hôi. Vài phút ngắn ngủi trôi qua, bà đột nhiên giống như già đi mấy tuổi, khuôn mặt trung niên biểu lộ ra toàn là vẻ mệt mỏi. “Chính vì tính tính của nó, từ nhỏ đến lớn cũng không sửa đổi, vừa hư hỏng vừa cứng đầu như vậy, rốt cuộc là di truyền từ ai…” 

Người ngồi bên cạnh, sắc mặt sa sầm lại, chỉ còn thiếu mỗi tức giận, ông Kwon thật lâu cũng không lên tiếng. Ông dùng đôi mắt sắc bén dày dạn kinh nghiệm, nhìn người nhà trước mắt, thật lâu không nói một câu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro