Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ xưa Phác quốc và Kim quốc là 2 nước giàu mạnh ngang nhau nhưng giao hảo rất tốt . Thái tử Phác quốc là Phác Xán Liệt hắn là một người lạnh lùng nhưng lại Văn võ song toàn dung mạo khôi ngô tuấn tú khiến bao người ngưỡng mộ . Xứng đáng với ngôi hoàng đế sau này .

Kim Chung Nhân là thái tử Kim quốc Văn võ song toàn không kém gì Xán Liệt . Nếu Xán Liệt là lạnh lùng thì y lại là băng lãnh vô tình . Dung mạo hoàn mỹ không kém gì hắn khiến bao tiểu thư danh giá đốn ngã . Ngôi vị hoàng đế của Kim quốc cũng không còn xa đối với y .

Cả 2 người lúc nhỏ rất lạnh lùng chẳng quan tâm hay kết giao với ai duy chỉ có duy nhất con trai của Ngô Thiên là Ngô Thế Huân đặt biệt được hắn và y đặt biệt để ý đến .

Cậu sở hữu nét đẹp hoàn mỹ từ mẫu thân và trí thông minh từ Phụ Thân . Từ nhỏ đã thông thạo cầm kỳ thư họa phải nói là say đắm lòng người .

Đôi môi đỏ mọng , làn da trắng mịn màng tựa như nàng tiên giáng trần . Khiến Phác Thái tử và Kim Thái tử động lòng ngay từ cái nhìn đầu tiên khi thấy cậu đang mãi chơi ở hoa viên hoàng cung .

Cả 3 kết thân cùng nhau cùng học hành , vui buồn có nhau và đã từ từ hình thành nên 1 chuỗi dây tình ái kéo dài cho đến tận lúc trưởng thành và chẳng bao giờ kết thúc .

Tới tận 10 năm sau Hoàng đế Kim quốc và Phác quốc băng hà theo di mệnh truyền ngôi cho Phác Xán Liệt và Kim Chung Nhân bấy giờ đã 20 tuổi mong giúp đất nước phát triển ngày càng giàu mạnh hơn . Đặt biệt Tiên hoàng Phác quốc còn phong Ngô Thế Huân làm Hoàng Hậu Phác quốc lễ sắc phong cùng ngày với lễ đăng cơ của Phác Xán Liệt . Nghe tin ấy hắc không khỏi vui mừng ước muốn của hắn có thể cưới được cậu về làm nửa đời còn lại của cuộc đời mình .

Ngày lễ đăng cơ cũng đã đến khắp quan võ bá quan đến cung kính xếp hàng chào mừng tân đế tân hậu .

Thế Huân trong lòng cảm thấy lo lắng hắn thấy vậy liền nắm chặt lấy tay cậu an ủi .
- Huân nhi em đừng sợ có ta ở bên em ta sẽ bảo vệ em mà !

- Nhưng Huân nhi ....

- Đừng lo cứ theo ta là được !

Cả 2 nắm tay nhau từng bước một lên ngai vàng nhận được những lời chúc phúc từ văn võ bá quan và người dân khắp nước . Kể cả... à.. ừm... Hoàng đế Kim quốc Kim Chung Nhân .

Khi nghe tin ấy y vô cùng đau buồn người mình thầm yêu đã có người khác yêu thương che chở mà ấy cũng chính là người bạn thuở nhỏ của mình .

- Nhìn 2 người vui vẻ trên kia mà lòng ta đau như cắt , chỉ tiếc rằng lúc phụ hoàng còn sống chưa kịp đưa thánh chỉ ban hôn em cho ta thì đã băng hà . Giờ ta chỉ biết gượng cười và chúc phúc cho cả 2 cố giữ mãi tình cảm ấy trong tim thề không 1 ai khác được xen vào !

Lễ đăng cơ đã qua cả 2 nước đều tuân mệnh theo ý chỉ của Tiên Hoàng cố gắng xây dựng đất nước thật giàu mạnh . Nào ngờ 1 năm sau Phác quốc xảy ra biến cố lớn các quan lại đã ngấm ngầm cấu kết lại với nhau hòng lật đỗ ngôi Hoàng đế . Hắn vì trở tay không kịp nên hiện đang rơi vào trạng thái nguy hiểm .

Ngô Thế Huân cậu vì muốn bảo vệ hắn bảo vệ Phác quốc nên đã tức tốc đi sang Kim Quốc cầu cứu Chung Nhân vì chỉ có y mới cứu được Phác quốc .

Chỉ trong vòng 1 tuần sau tất cả các cẩu đại thần đều đã dẹp hết và xử tử nhờ Chung Nhân cho quân qua cứu giúp . Phác quốc trở lại bình yên nhưng tai tiếng ở Hậu Cung đã đồn lên Hoàng Hậu Ngô Thế Huân vì thấy Hoàng Thượng thất thủ nên đã bỏ đi theo người khác nhằm hưởng vinh hoa phú quý nay thấy hoàng thượng đã bình an thì quay về lấy lợi lộc .

Lời đồn ác nghiệt đó không ai khác là do Bảo Phi gây nên . Ả vì ganh ghét cậu ham muốn ngôi Hoàng Hậu nên đã phái người tạo tin đồn giả . Ả còn nói vô số lời không hay về cậu cho Xán Liệt nghe hắn nảy sinh lòng nghi ngờ mà một mạch đến Phong Thiên cung của cậu .
* Rầm *
- THẾ HUÂN !

- Có chuyện gì mà anh lại tức giận đến như vậy ?

- Nói mau có phải 1 tuần trước ngươi vừa ra khỏi cung đúng không ?

- Đúng nhưng....

- Ha ! Vậy chứng cứ rõ ràng là ngươi đã ngoại tình đúng là đồ DÂM PHỤ MÀ !!!!

Cậu nói đó đã khiến cậu chết sững .

- Cái gì Ngoại tình sao....dâm phụ... Phác Xán Liệt anh xem em là loại người như vậy sao ?

* Chát *

- Mau im miệng... ngươi từ nay không còn tư cách nói chuyện với ta từ nay đừng hòng gặp ta !

Nói xong hắn bước ra khỏi cung bỏ lại một Ngô Thế Huân gụt người vì đau vì người mình tin tưởng nhất yêu nhất lại không tin tưởng mình .

Kể từ ngày hôm ấy Xán Liệt hắn hoàn toàn lạnh nhạt với cậu đi sủng Bảo Phi . Đám nô tì vì thấy cậu thất sủng mà ăn xén bớt từng bữa cơm bổng lộc chạy theo nịnh bợ Bảo Phi . Duy nhất chỉ có mình Độ Khánh Thù và Biện Bạch Hiền còn trung thành với cậu ngày đêm hầu cận không quan tâm chuyện cậu thất sủng hay ra sao .
- Ngô Hậu đã khuya rồi người mau nghỉ ngơi đi chứ !

- Khánh Thù ta không sao ngươi với Bạch Hiền cứ nghỉ trước đi lát ta sẽ nghỉ mà ! - Cậu nhìn ra cửa vẻ mặt u buồn đôi mắt nặng trĩu nhìn từng hạt mưa lớn rơi .

* Rầm * * Rầm *
Từng tiếng sét đánh vang trời người cậu từ nhỏ vốn sợ sấm mỗi lúc như thế có Chung Nhân và Xán Liệt ôm chặt cậu vào lòng mà an ủi .

Nay Chung Nhân thì đang Kim quốc còn hắn thì đã lạnh nhạt xa lánh cậu chẳng còn ai ở bên cạnh cậu như những lúc này nữa . Giờ chỉ còn duy nhất mình cậu lạnh lẽo với đông cung hoang vắng này .

Nhưng cậu đâu hay ở Kim quốc Chung Nhân đang duyệt những bản tấu chương bỗng cảm thấy trời đỗ mưa sấm chớp vô cùng to mà lòng thấy bất an lo lắng cho cậu .

Vốn dĩ y biết từ nhỏ cậu vốn sợ sấm chớp lúc trước còn có y hay Xán Liệt bên cạnh ôm ấp an ủi cậu . Giờ thì y đang bận việc nước chưa yên nào ngờ còn nghe tin Phác Xán Liệt vì nghe lời đồn thất thiệt mà đối xử lạnh nhạt với cậu làm y rất tức giận . Cố gắng hoàn thành 1 cách sớm nhất để có thể lên đường sang Phác Quốc 1 chuyến .
- Huân nhi em đừng sợ còn ta ở đây ta sẽ không để ai ăn hiếp em nữa đâu . Ta thề sẽ bắt người đó sống không bằng chết !

----------------------------
Đã 1 tháng lặng lẽ trôi qua và mọi người trong Hoàng Cung lại hay tin Bảo Phi mang long thai . Hắn nghe tin ấy thì vui mừng ả muốn gì có đấy thậm chí hắn còn nghe lời ả bắt cậu hằng ngày phải chăm sóc cho ả kêu gì làm nấy không khác một nô tì .

Ả lợi dụng thời cơ đó sai vặt cậu đủ điều , càng ngày ý chí lên ngôi mẫu nghi thiên hạ ngày càng dâng cao hi sinh cả long chủng trong bụng mà sắp đặt 1 kế hoạch hoàn hảo chứng tỏ ả là một con người súc sinh cũng không bằng .

Như thường lệ mỗi ngày ả bắt cậu phải hầm canh cho ả tẩm bổ , cậu cũng thuận ý dâng lên nhưng hôm nay đặt biệt hắn cũng có mặt tại cung của Bảo Phi .

Ả từ từ uống cạn chén canh gà hầm bỗng nhiên ả ôm bụng hét thất thanh
- AAAAA.... BỤNG CỦA TÔI..... AAAA CÓ PHẢI NGƯỜI ĐÃ BỎ GÌ VÀO PHẢI KHÔNG .... HAY LÀ NGƯỜI GANH GHÉT TA .....

- Ta không có...

* Chát *
- Mau câm miệng lại ngươi thật đáng xấu hổ . Ta truyền lệnh phế ngôi Hoàng Hậu giáng làm thường dân đánh 20 trượng bỏ vào lãnh ngục nhớ cho người vào đó !

Hắn tàn nhẫn nói ra những lời đó làm cậu chết tâm ngay tại lúc ấy . Thì ra là vậy Ngô Thế Huân cậu thật ngu ngốc thật ngu ngốc .
- Ngài có biết ta đang mang thai 2 tháng không ?

Cậu thật sự đã mang long chủng thái y vừa mới chuẩn đoán cách đây 3 ngày . Hắn nghe lời cậu nói thì bật cười kinh bỉ .
- Chắc gì thứ nghiệt chủng đó là hài tử của ta . Hay đó là con của ngươi và tên nào đó !

- NGÀI !

- Thôi ngươi đừng dảo biện ! Người đâu đem thứ dơ bẩn này đi khuất mắt ta !

Hắn bỏ mặt lời kêu gào của cậu mà bước đi . Bỏ lại cậu bị đánh máu từ hạ thân chảy ra rất nhiều . Sau khi bị đánh 20 trượng cậu bị kéo đến quăng vào lãnh ngục nơi đó u ám hôi thối vô cùng .

Cậu đau đớn nằm dưới đất bỗng cửa ngục mở ra bước vào là 10 tên đàn ông cao to sắc lang đang tiến về phía cậu . Vì đau đớn cậu không thể nào bỏ chạy được nữa chỉ lết vài ba bước thì bị túm chân kéo lại .

Cậu hoảng sợ la hét càng khiến bọn sắc lang thêm hứng thú . Xé toạt bộ xiêm y đầy máu của cậu lao vào điên cuồng mặt cho cậu nước mắt ngược xuôi điên cuồng gào thét .

Khánh Thù cùng Bạch Hiền cải trang trốn khỏi cung nhằm đến Kim quốc cầu cứu Chung Nhân đến giúp Thế Huân . Đi được nữa đoạn đường bỗng xe ngựa cùng đoàn người từ đâu kéo đến xém đụng phải 2 người .

Cả 2 nhìn vào người trong xe thì thấy đó là vị cứu tinh của mình . Vội vàng quỳ xuống bẩm báo .
- Hoàng thượng người phải mau đến Phác quốc gấp đi ạ ! - Bạch Hiền khóc

- Huân nhi đã xảy ra chuyện gì ngươi mau nói ? - Y đã trở nên mất bình tĩnh
- Hoàng thượng đã phế ngôi Hoàng Hậu của chủ tử phế làm thường dân đánh 20 trượng và cho người làm nhục chủ tử ở lãnh ngục ạ ! - Khánh Tú chỉ biết đau lòng thay cậu .

- NGƯƠI... NGƯƠI... VỪA NÓI SAO... HẮN DÁM LÀM NHƯ VẬY ! Được Phán Xán Liệt ngươi hãy đợi đó ngươi không trân trọng em ấy thì ta sẽ thay ngươi ! Người đâu cấp tốc đến Phác Quốc !

- Tuân mệnh !

--------------------
Bước vội đến cung Bảo Phi hắn nóng lòng lo cho long chủng trong bụng ả ta .

Vừa bước vào hắn vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Ả ta và nô tì thân cận .
- Nương nương , người nghĩ xem lần này Ngô Thế Huân sẽ ra sao ?

- Hahaha chỉ có chết mà thôi ! Ngôi hoàng hậu chẳng còn xa với ta nữa đâu !

- Nhưng phải hi sinh cả long thai có phải quá nhẫn tâm ?

- Nhẫn tâm ? Không hề vốn dĩ ta không hề mang thai mà chính Ngô Thế Huân mang thai mới phải . Ngày đó chỉ cần tung tin đồn nhảm là Ngô Thế Huân có gian tình với kẻ khác nó liền bị thất sủng . Thì nay chỉ cần tốn chút công sức mà đã nhổ được cái gai trong mắt thật cảm thấy sảng khoái hahahahaha .

Chết lặng

Hắn dường như đã chết lặng đi khi nghe được những lời nói đó . Thì ra bao lâu nay bao lâu nay là hắn đã hiểu nhầm cậu là lỗi của hắn .
- Thật ra Ngô Thế Huân bỏ đi sang Kim quốc cầu cứu Kim Chung Nhân vì Phác Quốc và Hoàng Thượng nhưng người lại bẻ lại thành ý khác chủ tử quả thật thông minh !

- Ta là ai chứ !

Trái tim hắn đau lắm vì hắn đã làm tổn hại đến người luôn tôn trọng yêu thương hắn . Làm nhục cái người dám hi sinh vì hắn và giang sơn của hắn . Và nhẫn tâm hại chết hài nhi ruột mà mình coi là nghiệt xúc . Hắn đã sai sai hoàn toàn , nước mắt rơi xuống nền đất lạnh lẽo .

Chạy nhanh ra khỏi cung Bảo Phi lập tức sai người đi đến lãnh ngục . Trên đường đến thì gặp Hoàng đế Kim quốc Kim Chung Nhân và 2 hầu cận của Thế Huân là Bạch Hiền và Khánh Thù .

Chung Nhân vừa thấy hắn liến giáng những cú đấm vào mặt hắn . Liên tục chửi rủa .
- NGƯƠI LÀ CẦM THÚ , NGƯƠI KHÔNG XỨNG ĐÁNG BẢO VỆ EM ẤY , NGƯƠI KHÔNG XỨNG YÊU EM ẤY TA KHINH !

Mọi người nhanh chóng đi vào Lãnh ngục nơi giam giữ cậu . Vừa bước vào cả Chung Nhân lẫn Xán Liệt chỉ muốn quỳ xuống tự tay đánh chính bản thân mình .

Cậu bây giờ quần áo bị xé rách , thân dưới máu chảy không ngừng , khuôn mặt xinh xắn ngày nào nay trở nên trắng bệch bầm tím . Hơi thở trở nên khó khăn .

Xán Liệt định đi đến bên cậu liền bị Chung Nhân đẩy ra một bên . Y đi đến chỗ cậu bế cậu ôm vào lòng khóc
- C..Ch...Chung...Nhân... Huân Nhi... Đau...Lắm...Con...Con !!!!!

- Huân nhi... Ta xin lỗi ... em đừng giận ta... phải cố lên... đừng bỏ ta lại một mình !

- C..Chu..Chung...N..Nh..Nhân... đừng... khóc...em không sao...em...H..Hứa...S. sẽ ... không.... bỏ ... anh ... đâu mà .... em... không sao... ! - Cậu đưa bàn tay rung rẫy gạt đi giọt nước mắt trên khuôn mặt Chung Nhân .

- Ta không khóc....ta hứa với em ta sẽ không khóc .... !

- Hứa... nhé !

Nói rồi cậu ngất lịm trong lòng Chung Nhân khiến mọi người hoảng hốt .
- THÁI Y MAU CHO NGƯỜI KÊU THÁI Y ! - Xán Liệt hốt hoảng kêu gào .

Phong Thiên cung từ khi cậu dọn đi vốn yên tĩnh không một bóng người nay lại đông người vô cùng ai nấy đều lo lắng cho Phế Hậu Ngô Thế Huân . Xán Liệt hắn như người vô hồn mắt đầy tia đỏ và nước mắt . Chung Nhân thấy như vậy thì càng căm thù ả Bảo Phi và kể cả Xán Liệt .

Thái y già sau khi chữa trị cho cậu thì quay sang bẩm báo .
- Khởi bẩm Hoàng Thượng ! Cậu ấy vì bị đánh và hạ thân bị hành quá tàn bạo nên cái thai đã không còn . Tạm thời đã ổn nhưng tinh thần sau khi tỉnh lại có lẽ sẽ không được ổn !

- Ngươi lui đi !

- Dạ !

Chung Nhân nghe xong chỉ lạnh lùng ngồi cạnh bên giường vuốt nhẹ lên khuôn mặt nhợt nhạt mà lòng đau đớn .
- Phác Xán Liệt ngươi hài lòng chưa ? Ngươi khiến em ấy như vậy đã hài lòng chưa ? NGƯƠI NÓI ĐI !

- Ta đã sai rồi ! - Xán Liệt nói trong đau đớn .

- Giờ ngươi biết đã đâu còn ý nghĩa gì nữa chứ ! Em ấy vì ngươi vì Phác quốc mà hi sinh vậy mà ngươi chỉ vì một ả Phi tần thấp kém mà lạnh nhạt tàn bạo với em ấy ! Em ấy thật khờ mà

- BẢO PHI TA PHẢI GIẾT CHẾT Ả ?

- Khoan đã ta đi cùng ngươi ! 2 người ở đây chăm lo cho em ấy thật tốt rõ chưa ? - Y quay sang căn dặn Bạch Hiền và Khánh Thù xong cất bước đi

- Tuân lệnh !

* Lãnh Ngục *

* CHÁT * * CHÁT * * CHÁT *
Từng cú roi quật xuống người ả Bảo Phi không thương tiếc . Da thịt ả bây giờ đầy thương tích máu me khắp người .
- Ngươi rất giỏi đóng kịch mà không phải vậy sao hử ?

- H..Hoàng...Thượng... ta !

- Ngươi đối xử với Huân nhi của ta như vậy ta nên trả thù như thế nào đây ? Đem thuốc đặt chế của Kim quốc đến đây cho ta ! - Chung Nhân đưa ánh mắt giết người .

- Ngài muốn gì ? - Ả hoảng sợ .

- Ta chỉ muốn chơi đùa với ngươi một chút thôi mà ! Ép ả ta uống mau !

Quân lính bóp miệng ả đổ thứ thuốc lạ vào miệng ả .
- Ngài cho ta uống thứ gì ?

- Hahaha Chút Xuân dược cùng độc dược đặt chế của Kim quốc thôi mà À mà nó có thuốc giải ... nhưng không dành cho ngươi ! Uống thứ này rồi ngươi sẽ cảm thấy sống không bằng chết . Dung mạo từ từ sẽ bị tiêu hủy ngươi sẽ trở nên xấu xí ! Hahahaha

- Ngài thật độc ác !

- Độc ác ? vậy bản thân ngươi thì không có sao ! - Xán Liệt tàn nhẫn nói

- HOÀNG THƯỢNG !

- Đem 5 con cẩu vào đây ! Nó sẽ giúp ngươi !

Quân lính đem vào 5 con chó đã bị trúng xuân dược . Nhết mép cùng Chung Nhân đi ra khỏi Lãnh Ngục .

Trong ấy phát ra vô số tiếng hét kinh hoàng của ả Bảo Phi .

Nhanh chóng bước trở về Thiên Phong cung xem Thế Huân thì thấy bóng dáng Biện Bạch Hiền vui mừng hối hả từ xa chạy đến .
- Hoàng thượng ! Hoàng Thượng ! Chủ tử đã tỉnh đã tỉnh rồi ! Đã tỉnh rồi !

End chap 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro