Chap 3: Bạn thân trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo này hắn công việc bận rộn, đã 2 tuần chúng tôi không gặp nhau. Tôi lái xe đến tiệm trà quen thuộc, vừa bước vào tôi đã thấy ngay mục tiêu.
"Tiểu Hàm! Tiểu Hàm! Bên này!" Tôi lờ đi ánh mắt của mọi người, bước nhanh đến dãy bàn sát cửa sổ.
"Biện Bạch Hiền! Đã nói bao nhiêu lần là không được gọi tớ như thế hả?"
Biện Bạch Hiền, người ngồi đối diện, cũng là cậu bạn thân vừa mới về nước của tôi bĩu môi. "Uầy, hôm nay ai đó xấu tính nha. Nào, nào, gọi trà hoa cúc hạ hỏa đi [Mint: Ặc...-_- hoa cúc..]
Tôi không thèm chấp, cầm menu gọi một tách hồng trà lạnh. "Cậu về khi nào? Sao lại không báo trước?"
Bạch Hiền vừa ngậm ống hút vừa cười khẩy. "Thôi đi, đừng có đánh trống lảng. Cậu biết vì sao tớ gọi cậu ra đây mà." "Lộc Tiểu Hàm! Cậu giỏi lắm, lấy chồng mà không thông báo cho người bạn thân này một tiếng."

"Không được gọi là Lộc Tiểu Hàm, tên tớ là Lộc Hàm!" Tôi mạnh mẽ kháng nghị. Suốt từ những năm cấp 3, tôi bị dính láy cái tên đó mà thủ phạm lại chính là Biện Bạch Hiền. Suốt ngày Tiểu Hàm, 2 tiếng Tiểu Hàm, ba tiếng Lộc Tiểu Hàm. Gọi nhiều đến nỗi tôi cũng suýt quên đi tên thật. Tất cả chỉ chấm dứt khi Biện Bạch Hiền xuất ngoại, giờ thì nỗi đau quá khứ lại quay về, "Sao cậu biết tớ kết hôn?"
Bạch Hiền xì một tiếng. "Con mọt sách nhà cậu. Giờ ai chẳng biết cậu hai Lộc gia lấy con trai độc nhất của Ngô gia. Xin lỗi, tớ từ nước ngoài trở về chứ không phải từ Sao Hỏa rơi xuống."
Tôi đỏ bừng cả mặt. Trước kia, tôi chưa từng nghĩ tới có một ngày sẽ kết hôn với một người đàn ông. Trong tư tưởng, tôi luôn mong gặp được một cô gái tốt rồi kết hôn và sinh con. Việc hôn nhân được lan truyền rộng rãi khiến tôi không quen. Tôi không thích bị đẩy lên làm tâm điểm của sự chú ý. "Mình không có ý đó, chỉ là..."
Biện Bạch Hiền vỗ vai tôi "Tiểu Lộc à, rồi cậu sẽ quen thôi. Thế Huân là nhân vật máu mặt. Cậu lấy anh ta...tớ cũng cảm thấy không yên tâm." Cậu thở dài.
"Thực ra..hắn ta cũng không tệ..." Tôi cúi đầu lí nhí. Bàn tay Biện Bạch Hiền đặt trên vai tôi lập tức lờ đi. Tôi bèn ngẩng đầu, tgaays cậu ấy đang khinh bỉ nhìn mình.
"Lộc Tiểu Hàm ơi là Lộc Tiểu Hàm, chưa cưới mà cậu đã bênh chồng răm rắp là thế nào." Bạch Hiền lắc đầu ngao ngán.
"Thôi không nói với cậu nữa! Tớ có việc, hôm nào gặp sau." Còn nói nữa chắc tôi xấu hổ chết mất. Điện thoại đổ chuông, màn hình hiện Thế Huân. Toi hít một hơi rồi nhất máy . "Alo"
Biện Bạch Hiền ngồi đó, nhìn theo bóng dáng Lộc Hàm mà phiền muộn. Cậu và Lộc Hàm giống nhau, sinh ra ở hào môn. Tình yêu khi đứng trước lợi ích gia tộc sẽ trở nên không đáng tiền. Cậu biết Lộc Hàm muốn hôn nhân không có tình yêu nhưng ít ra vẫn có sự tôn trọng. Cậu ấy sẽ chăm sóc Ngô Thế Huân, không gây phiền tóai cho anh ta nhưng Lộc Hàm sẽ không mở lòng với ông chồng này. Trên cương vị bạn thân, cậu mong cậu ấy sẽ được hạnh phúc...
____________________
Yaa..Mint trở lại rồi đây..*tung bông* có ai bơ mint không vậy... nhớ ủng hộ mint nha
👉Thương mấy bạn vote và yêu mấy bạn cmt.💗💖💕
*Chap sau tặng tem^_^*
#Ứ chơi đọc chùa nha#

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro