Chap 9: Người ta có chồng rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 9


SoYeon lái xe đưa JiYeon về nhà lúc đã rất khuya…Bây giờ chắc bé con nhà cậu ta đã ngủ mất rồi.
Người ra mở cửa đương nhiên là HyoMin:

-Chào cậu…

HyoMin hơi ngạc nhiên khi hôm nay JiYeon lại say đến vậy…Bình thường dù là chiêu đãi lớn thế nào, nó đều tỉnh táo mà.

-Giao tên này lại cho cậu…Tớ về đây!

-Về cẩn thận…

Nhưng SoYeon không thể để HyoMin một mình đỡ nó…Hai người vóc dáng tương đương nhau mà còn khó khăn khi đưa nó vào trong, huống gì một cô gái mảnh mai như cô, chỉ khoảng 45 kg là cùng.

-Cám ơn cậu nhiều lắm SoYeon…Thật là..

-Hôm nay ký hợp đồng với bên Hoàn Vũ…- SoYeon từ tốn quan sát phản ứng của cô, khá hài lòng khi thấy sắc mặt cô có thay đổi- cậu ta hơi buồn….Cậu ráng an ủi cậu ta nhé!

HyoMin đóng cửa bước vào trong…

JiYeon chân bỏ xuống giường, gương mặt đỏ bừng. Thở dài, cô vào trong nhúng một ít nước nóng lau người cho nó…Chiếc áo sơ mi được nới ra vài cái nút mong sẽ làm nó thoải mái hơn.

-Min à!

Tiếng gọi trong cơn mơ màng của nó khiến những động tác của cô như chậm lại…Tại sao lại gọi tên mình…Nó muốn gì?…
Cũng trong lúc ấy, điện thoại reo:

-Alo?

-Chào em…

Giọng nói thật quen thuộc. Là ….EunJung!

-là….

-Không lẽ giọng nói của Jung, em lại có thể quên sao?

Không quên…Nhưng nhớ thì sao? Có được gì?

-Sao Jung biết số của tôi?- HyoMin chợt thấy mình ngớ ngẩn khi nhớ ra, mấy năm nay cô không đổi số mà…-Jung tìm tôi để làm gì?

-Có chuyện mới tìm em được sao? Dù gì…- EunJung cười chua chát qua điện thoại- Chúng ta cũng từng có những cuộc điện thoại giữa khuya thế mà…Em…

-Xin lỗi…chồng tôi đang say…tôi phải chăm sóc cho người ấy!

Cứng rắn để không vương vào nữa. Cô làm cậu đau đớn một lần rồi, không thể để EunJung thêm lún sâu vào cái hố giữa hai người.

Con người gây ra mọi chuyện nằm kia, vẫn không ngừng lải nhải:

-Minnie!
………

Tiếng tút tút bên đầu dây cho cậu biết, cô đã ngắt điện thoại rồi.

Chồng cô…Đúng rồi…Người ta đã có chồng. Tại sao còn mặt dày gọi điên thoại để tìm về một chút dư âm cơ chứ?…

Những đêm đó…

-Em tắt máy trước đi!

-Jung tắt đi…

-Em tắt đi!

-Jung tắt đi mà…

Giằng co qua lại, có khi một máy hết pin hoặc không gọi được mới thôi.Ngày nào cũng gặp song luôn như là không đủ….Bây giờ một cuộc điện thoại cũng chỉ nói được vài câu.
Sắc mặt EunJung trở nên hết sức khó coi…cậu muốn làm một cái gì đó cho hả giận…Nhưng biết làm gì? Ai cũng không phải là HyoMin….Không phải là cô gái cậu hận, nhưng cũng không bao giờ quên được.

Giữa họ là Park JiYeon…Tay EunJung đặt lên điện thoại:

-Alo….-Giọng SoYeon vang lên trong máy. EunJung cao giọng, đề nghị - Tôi có chuyện muốn nói với cậu. Găp tôi nhé!

Giọng SoYeon không kém phần bực bội:

-Tôi không muốn gặp cậu lúc này…Hẹn khi khác!

SoYeon cúi xuống, tiếp tục ” làm việc”. Dưới thân cậu, cô gái nhỏ khẽ kêu lên những âm thanh kiều mị mất hồn…Điện thoại chưa tắt nên những âm thanh đó hầu như lọt vào tai EunJung…

Lòng cậu nhói đau khi nghĩ đến lúc này, Min cũng thế, đang nồng nàn ân ái cùng chồng…
Tim như bị ai vò, đau đớn khôn nguôi.
Cậu gửi tiếp một tin nhắn:

-Ngày mai lúc 1 giờ trưa, tôi gặp cậu ở nhà hàng Sugar Free…Tôi có chuyện rất quan trọng, có thể làm cậu hứng thú…Mong gặp cậu!

Đối phó Park JiYeon bằng người của cậu ta…Ý kiến không tồi….

Quan trọng là ngày mai, SoYeon có từ chối lời đề nghị đó, giữ trọn lòng với chủ hay không?

Tobe Cont.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#pg-13