Phiên ngoại: Đánh dấu (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hoàng Nhân Tuấn cơ hồ là lảo đảo ngã vào cửa nhà, đang trong thời gian làm việc thì bỗng dưng kỳ phát tình ập đến, quả thực là muốn lấy cái mạng nhỏ của cậu mà. Bắp chân mềm nhũn như không có xương cốt, đầu óc choáng váng chỉ muốn nhanh nhanh nằm lên giường.

Nói đến đây, cảnh sát nhỏ Tiểu Hoàng có một chút rắc rối. Cậu bị mắc chứng thích sạch sẽ, người khó chịu muốn chết rồi nhưng vẫn cố gắng thoát áo cởi quần. Tháo thắt lưng hơi phiền phức, đôi tay lung tung luống cuống kéo, miệng cậu buồn bực hầm hừ bất mãn, đem quần trượt xuống bắp chân đạp đạp, chân này giẫm lên bít tất chân kia vứt bừa dưới gầm giường, lúc này mới yên tâm thô bạo ngã vào ổ chăn. Cơn sóng tình vồ tới mãnh liệt nhanh chóng, chỉ cần cử động nhẹ một cái thôi cũng có thể gợi lên sự khô nóng trong cơ thể cùng tiếng rên rỉ kéo dài. Cậu cắn môi run rẩy trên chiếc giường đơn, không cách nào lừa mình dối người nữa, thân thể mềm mại dính nhớp sắp tan chảy như thứ mật ong hảo hạng ngọt ngào nhất. Cậu chắc mẩm dịch thể của mình đã nhiễu ra làm bẩn chăn rồi, nhưng so với nhiệm vụ giặt giũ trong tương lai, bây giờ từng đợt từng đợt khô nóng trống rỗng càng đòi mạng cậu hơn.

Có sẵn Alpha nhưng lại không xài, nhất định phải để bản thân chịu tội như thế này, cậu quả thực có chút hối hận khi nhốt tên siêu trộm ngoài cửa. Từng đợt rồi lại từng đợt sóng tình như thủy triều bao vây xô lấy cậu, giống như muốn đem cậu nhấn chìm trong dục vọng. Quần lót đã sớm ướt đẫm, lỗ nhỏ phía sau chảy ra nước nhầy nhụa, mùi tin tức tố bắt đầu trở nên nồng đậm nặng nề, axit hoa quả cùng hương bưởi tràn đầy không khí khiến cậu ngạt thở. Hoàng Nhân Tuấn cuộn cong người thở hổn hển một hồi, cho đến khi khoái cảm quanh quẩn trong cơ thể dần dần bão hòa, cậu bất chấp vuốt mặt, cưỡng ép ngồi dậy, chống lại ý nghĩ muốn làm tình điên cuồng, đưa tay đến đầu tủ tìm thuốc ức chế. Ống kim nhỏ luồn qua kẽ hở bàn tay run rẩy, nhanh như chớp rớt xuống sàn. Cậu gấp phát hoảng, trong bóng đêm mịt mù mò mẫm tìm kiếm, ngón tay mềm quơ lung tung dưới mặt gỗ thô ráp, tủi thân muốn khóc lớn. Liệt tổ liệt tông ơi, Hoàng Nhân Tuấn bất hiếu hôm nay sẽ trở thành Omega đầu tiên chết ngất trong nhà vì chẳng tìm thấy thuốc ức chế, quá thê thảm.

Cậu còn đang cầu tổ tiên phù hộ, tiếng bước chân loạt xoạt tiến vào phòng, bật đèn lên. Tầm mắt đột nhiên trở nên sáng ngời, cậu cảnh sát nhỏ bị chói mắt rụt người vào chăn bông, chỉ lộ ra một đôi mắt nhìn chằm chằm vào tên trộm đứng nhàn nhã thảnh thơi ở cửa. Tên khốn này suốt ngày cạy cửa nhà cậu, càng cạy càng ghiền càng tinh vi. Cứ tưởng đóng cửa cài then nhốt hắn ở ngoài hắn sẽ biết ngại mà đi, xem ra cậu đã xem thường trình độ mặt dày của hắn rồi.

Hoàng Nhân Tuấn nhớ lại hồi nãy cùng Lý Đế Nỗ bị thằng chó chết bầm này đùa giỡn quay mòng mòng ở quán bar, mình còn thật mất mặt phát tình tại chỗ. Cơn tức giận dâng trào, thoáng chốc đã lấn át hết cảm giác khó nói, tận lực gằn giọng che giấu sự yếu ớt mềm nhũn:

"Cút ngay đi."

"Nếu Nana đi, thì Nhân Tuấn phải làm sao bây giờ?"

Alpha thật sự là sinh vật đáng hận! Cảnh sát nhỏ nhìn chằm chằm thanh niên đang từ từ đi tới bên giường, hắn nghiêng đầu ngắm cậu, khuôn mặt mang đầy ý cười, khóe môi cong cong như mèo con khẽ nhếch dưới ánh sáng phát ra ánh nước, mái tóc hồng tùy tiện xõa tung, con mắt yêu nghiệt ướt át, trong tầm mắt của chàng Omega phát tình quả thật là một bàn tiệc hấp dẫn mê người. Tức giận và dục vọng, hai cảm xúc luân phiên gột rửa đầu óc cậu, giao nhau thúc đẩy sinh ra xao động mới. Nhưng hôm nay có một chút khác biệt, ngày thường siêu trộm trong đầu đầy nội dung trưởng thành dâm đãng, đột nhiên biến thành mỹ nhân đầu gỗ thanh tâm quả dục, từ từ tiến đến bên giường, vươn tay nhặt lấy ống thuốc ức chế nhẹ nhàng đặt vào lòng bàn tay ấm áp của vị cảnh sát nhỏ, nhẹ nhàng an ủi như người cô hàng xóm tốt bụng cạnh nhà :

"Không sao đâu, nếu Nhân Tuấn muốn dùng thì cứ dùng đi, Nana không ngại đâu."

Mồm thì nói không để ý đâu, người lại ngay lập tức giải phóng alpha pheromone, hành vi này quá sức khốn nạn đê tiện rồi. Hương vị đào mật ngọt ngào không thèm thu liễm phát ra tán loạn, so với khi nãy trong quán bar còn nồng nặc hơn, quả thực đem người bức điên. Hoàng Nhân Tuấn nắm ống tiêm, lại nhìn người đang cười tủm tỉm chỉnh lại chăn lông cho cậu, thanh âm nghẹn ngào dính nị vang lên:

"Rốt cuộc anh có muốn làm hay không.. Tôi dùng thuốc.."

"Không có lúc nào là không muốn chơi chết Nhân Tuấn cả, vẫn luôn luôn rất muốn làm~" Tên siêu trộm quỳ ở bên giường, thò tay vào chăn nhéo nhéo má cậu.

"Kỳ thực nếu Nhân Tuấn dùng thuốc ức chế, Nana vẫn có lòng tin chơi em đến phát tình trở lại, cho nên em dùng cũng được, không quan trọng lắm đâu."

"Vậy anh... Còn, còn không...nhanh.."

"Hiện tại chưa được nha." siêu trộm ngữ điệu ôn nhu giống như dỗ em bé đi ngủ, ánh mắt lộ ra một cỗ ý lạnh, Hoàng Nhân Tuấn bị hắn nhìn chằm chằm đến tim nổi gai ốc, cậu lặng lẽ tránh bàn tay đang vuốt mặt mình:

"Bởi vì muốn hỏi trước Nhân Tuấn vài vấn đề."

Hoàng Nhân Tuấn thật rất bội phục tố chất thân thể bản thân, cho dù bị tin tức tố alpha cường thế ép cho không động đậy được, cũng có thể miễn cưỡng sử dụng bộ não đã biến thành đống bột nhão, phát hiện ra siêu trộm tựa hồ là tức giận, tiếp theo hoài nghi nếu như hiện tại cậu thật sự sử dụng thuốc ức chế, một giây sau nói không chừng liền bị La Tại Dân đè trên giường làm ba ngày ba đêm. Quyết định được ăn cả ngã về không, dứt khoát đem ống tiêm ném đi:

"Tôi không xài, anh nói nhanh lên."

"Nhân Tuấn để người kia cắn em sao?"

Siêu trộm dựa vào trán cậu, ánh mắt bình tĩnh nhìn thẳng. Câu hỏi khùng điên gì vậy? Hoàng Nhân Tuấn trố mắt vài giây đồng hồ, "Tại cửa quán bar, lúc lên xe." đối phương bổ sung, ngón tay lướt dọc cổ cậu rồi dừng lại trên tuyến thể nhẹ nhàng nhấn một cái:

"Vị cảnh sát đi cùng em chắc cũng là Alpha nhỉ? Nhân Tuấn với hắn cùng chờ trên xe lâu như thế, em có cho hắn đánh dấu tạm thời không? Nếu em để người khác đánh dấu, Nana sẽ rất buồn sẽ rất khổ sở đó, Nhân Tuấn biết mà phải không?"

Còn nói không ghen, mùi dấm chua sắp át cả mùi tin tức tố luôn rồi. Đối phương ra vẻ bình thản, lén lút ấn ngón tay cái lên tuyến mùi nóng rực của cậu, như sợ cậu chạy mất. Đúng là ngây thơ, Hoàng Nhân Tuấn vùi mình trong chăn ấm, thật lâu không nói lời nào, tên trộm kiên nhẫn chờ đợi. Nửa ngày sau, đống chăn kia mới truyền ra tiếng than thở mang theo giọng mũi nũng nịu:

"Tự anh kiểm tra... thì sẽ biết.. thôi.."

Có nghĩa là loại chuyện này chưa từng xảy ra, hủ dấm chua được dỗ dành, mùi đào nồng nặc trong không khí bỗng nhiên nhẹ đi rất nhiều, Hoàng Nhân Tuấn cảm giác được siêu trộm leo lên giường ôm mình, tin tức tố ngọt ngào trực tiếp xuyên thấu vải vóc, cùng cánh tay alpha vững chắc bao trùm lấy cậu. Thân thể cậu run rẩy mãnh liệt, cũng càng thêm nóng. Động tác của siêu trộm rất nhẹ, không gây ra nhiều tiếng động, nhưng Hoàng Nhân Tuấn cảm thấy hết thảy tiếng xột xoạt nho nhỏ chung quanh đều đang kích thích liếm láp lấy màng nhĩ cậu, tin tức tố lan ra ngạt ngào, hạ thân chảy nước ào ạt róc rách như dòng suối nhỏ, bản thân không kiềm được rên rỉ, hơi thở nóng bỏng cùng không khí ma sát bên tai sinh ra luồng nhiệt cháy rực. Chăn bông che đầu đột nhiên bị xốc lên, La Tại Dân vùi vào hõm vai cậu, cánh tay thì ôm siết cậu càng chặt. Cảnh sát nhỏ ở trong lồng ngực hắn cuộn người thành quả cầu lông, con ngươi màu nâu ánh ánh nước mắt long lanh, thân thể nóng dọa người, một bộ ủy khuất đáng thương. Bé đáng thương giờ phút này chỉ muốn được ôm, hôn, muốn được yêu điên cuồng, bị xâm chiếm chơi đến rã rời, còn muốn... Còn muốn Nana ở bên ngoài chăn bông, cậu nguyện ý cho hắn, sẵn sàng cho hắn hết thảy.

"... Để Nana vào, được không?" Siêu trộm làm nũng với cậu, nhưng không đợi Hoàng Nhân Tuấn gật đầu hắn đã sớm chui vào, tắt đèn, hơi thở alpha phả ra trên chiếc giường đơn nóng bức hòa cùng tiếng omega rên rỉ tinh tế vỡ vụn, thì thầm:

"Na Na kiểm tra cho em, chỉ mỗi em thôi."

-

-

Hết 1~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro