Phiên ngoại: Đánh dấu (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng Nhân Tuấn còn đang dùng đại não nhũn như tương cố gắng suy nghĩ thâm ý của hắn, thì đối phương đã sớm cởi sạch quần áo áp cơ thể trần truồng lên người cậu. Bé cảnh sát lần này rất dịu dàng ngoan ngoãn, không cần đợi hắn hôn mình, cậu vươn tay ôm cổ hắn há miệng ngậm lấy lưỡi đối phương trước. Không vì lý do gì khác, chỉ vì siêu trộm rất thích hôn, lúc làm tình đầu lưỡi của hai người có đến 80% thời gian quấn quýt dây dưa liếm mút nhau. Mất đi nguồn sáng, xúc giác và thính giác thay thế thị giác, ẩm ướt, nóng hầm hập, khi môi lưỡi giao triền phát ra tiếng nước dính trượt, xen lẫn chút ngọt ngào. Hôn thật ngon, Hoàng Nhân Tuấn thực tủy biết vị, khó khăn chủ động một lần, cậu cảm thấy mình như thú dữ nhỏ bị con mồi quấn lấy huyết mạch, không ngừng đòi hỏi, nhất định chiếm hết tiện nghi.

Để cậu hôn lung tung một hồi, người trên thân mới đoạt lại quyền chủ động. Hắn hôn thật sâu, không cố ý làm ra tiếng vang giống với trước kia, chiêm chiếp liếm hôn nhẹ nhàng. Phải nói là nụ hôn hôm nay càng khiến người mặt đỏ tim đập, siêu trộm tựa như đang khắc nghiệt kiểm tra xem omega của mình có còn nguyên vẹn hay không. Đầu lưỡi bị cuốn từ kẽ răng đến hàm trên, sền sệt quấn lấy, nước miếng dây trao đổi chảy dọc xuống xương hàm. Nụ hôn quá lâu khiến khớp hàm Hoàng Nhân Tuấn tê mỏi, cậu thở không nổi, bình thường thông minh thần sầu, nhưng bây giờ đến kỳ phát tình cậu như biến thành đồ đần quên mất cách thở, bé ngốc chỉ biết vô lực đẩy đẩy người, trong cổ họng ngâm nga vài tiếng, ngọt ngào mềm mại như mèo con van xin.

"Hôm nay em thật gấp gáp."

Hơi thở ấm áp phả ra bên tai khiến tim cậu cảnh sát tê dại, siêu trộm một bên trêu chọc, một bên xoay đầu cậu lại, dùng răng khẽ miết mải vuốt ve nơi tuyến thể vô cùng kích thích, giày vò Hoàng Nhân Tuấn chịu không nổi nên đành nhéo hắn như trả thù:

"Đánh dấu trước..."

Cậu hôm nay rất chủ động, siêu trộm hết sức hài lòng, lập tức cắn một cái lên gáy, cảm giác răng đâm rách da thịt đâu thể tính là thoải mái, Hoàng Nhân Tuấn bị đau co rụt lại, ánh mắt thanh tỉnh một chút. Mặc dù đánh dấu tạm thời khiến lý trí cậu tỉnh táo lại, nhưng ngọn lửa lơ lửng trong người dường như bùng cháy dữ dội hơn tựa thể ngọn nến cháy sắp tận cùng, chỉ còn một chút sáp vụn ít ỏi. Mồ hôi đầm đìa nằm gọn trong lồng ngực siêu trộm, đùi quấn quanh eo đối phương, lại dùng cái bụng mềm mềm thon thon ma sát cơ bụng rắn chắc, miệng rầm rì hối thúc nhanh lên nhanh lên.

"Đừng sướng đến nỗi quên mất em đang làm tình với ai." Siêu trộm hôn hôn mắt cậu:

"Nhân Tuấn, anh là ai?"

Cảnh sát nhỏ theo bản năng hé ra đầu lưỡi đỏ hỏn, ngay lập tức bị La Tại Dân đớp lấy hôn đến ngây ngẩn thần trí lên mây, thanh âm mơ hồ không rõ:

"... Là Tại Dân... Nana..."

"Nhân Tuấn ngoan quá~", đối phương giống như khen thưởng dỗ dành con nít, chỉ cần những cái vuốt ve ngắt quãng là có thể gặt hái được giọng nghẹn ngào rên rỉ của bé ngoan:

"Là Nana của ai?"

"Của em, Nana của em..."

"Thật đáng yêu."

Siêu trộm chẳng đợi được nửa câu còn lại, cổ hắn bị răng nanh nhỏ của ai kia day day mang theo tia nước bọt để lại dấu răng. Giống như bất mãn hắn lề mề, omega nóng vội còn muốn há miệng cắn tiếp, liền bị một ngón tay cắm vào lỗ nhỏ khiêu dâm. Ngón tay mảnh khảnh vừa kéo vừa nhấn nơi tư mật, rút nửa ngón ra rồi lại xoay cổ tay thay đổi góc độ đâm mạnh vào, ngay lập tức thu hoạch được tiếng nấc rên rỉ sung sướng cùng với tiếng nước dâm nhóp nhép từ hậu huyệt bị lôi tràn ứa ra ngoài của cậu cảnh sát xinh xắn. Quá đê mê, Hoàng Nhân Tuấn hu hu khóc, rất muốn năn nỉ hắn đem ngón tay đổi thành thứ thô to hơn để cậu càng thỏa mãn, nhưng làm sao chạy thoát được những xúc cảm sảng khoái sung sướng, hông cậu khẽ nhấp đưa đẩy phối hợp với ngón tay Na Jaemin, lời khẩn cầu đến bên môi hóa thành từng đợt ưm ahh yêu kiều quyến rũ tản vào không khí.

Siêu trộm rút ngón tay ướt sũng ra, thưởng thức tia nước dính dấp giữa ngón tay, chiêm ngưỡng cửa huyệt co rụt lại, thậm chí còn có thể nhìn thấy thịt mềm màu đỏ nhạt bên trong. Hai người lại trao nhau môi hôn, omega làm cho người thương yêu giống như búp bê vải mất trọng tâm, vươn cánh tay chủ động ôm lấy cổ hắn, dụi dụi chóp mũi vào má tên trộm, ngoan ngoãn nằm yên vòng tay rắn chắc mặc cho người định đoạt.

Đôi tay của siêu trộm to hơn cậu rất nhiều, hắn xoa bóp nhẹ nhàng thắt lưng cậu, cảnh sát nhỏ ậm ừ một cách thoải mái, lập tức cảm nhận được luồng nhiệt đọ cứng rắn nóng bỏng lặng lẽ xâm chiếm giữa hai chân mình, như có như không ma sát đùi trong non mềm. Cậu rất phối hợp kẹp chặt bắp đùi vỗ về an ủi côn thịt kia, tức thời cảm thấy dương vật La Tại Dân phồng lớn một vòng, một bên dằn xuống loáng thoáng chờ mong, một bên vụng trộm nuốt nước miếng thèm khát, chẳng ngờ thanh âm vụng trộm này lại được khuếch đại vô số lần trong đêm tĩnh mịch, tiếng nuốt nước bọt ùng ục truyền vào tai hai người, cậu xấu hổ đỏ mặt, chả thèm kẹp chân cọ sát nữa, thở phì phò đem đầu vùi vào hõm vai đối phương.

"Em cũng là Nhân Tuấn của anh." Cậu bị người đè xuống giường, mặc cho hắn bú liếm đầu vú, môi lưỡi quay cuồng quấn lấy da thịt mềm mại, vừa mút vừa cắn, lớp thịt mỏng trở nên mềm nhũn sưng lên thành ngọn đồi đỏ bừng, phủ đầy nước bọt lấp lánh. Cậu bị kích thích đến mất đi lý trí, tiếp theo lại thất thần nhìn hai chân của mình dễ dàng bị tách ra dạng háng, dương vật alpha thô nóng từ từ lấp đầy cậu. Cậu có thể cảm nhận phác họa được rõ ràng từng đường gân nổi cộm, từng nhịp đập trên cây hung khí. Sau khi tiến vào hoàn toàn, đối phương cũng không lập tức cử động, hai tay vòng qua eo ôm cậu vào lòng, bóp nhéo lấy cái bụng non nớt:

"Ôm đã tay hơn chút rồi. Dạo này Nhân Tuấn ăn được thật nhiều đồ ngon phải không?"

Hoàng Nhân Tuấn hiện tại không suy nghĩ được gì, giờ này khắc này ý thức của cậu đều bị dương vật thô to phía dưới xâm chiếm, quy đầu dễ dàng phá vỡ thịt mềm tiến đến nơi sâu nhất điên cuồng nắc tới tấp vào điểm mẫn cảm, vừa khó chịu vừa thoải mái.

"Nhân Tuấn của anh mút chặt quá." Siêu trộm khen ngợi, cảnh sát nhỏ bị hắn ôm vào trong ngực, chỉ biết hít hà, khóc lóc thở hổn hển. Đối phương dập hông quá nhanh quá sâu, cậu quên mất hô hấp, bụng dưới co rút một trận.

"Chậm một chút." Hoàng Nhân Tuấn nắm lấy tay hắn, lắc đầu nói không được, không thể sâu như vậy, sẽ chịu không nổi, lại hình như bị chơi quá dễ chịu, rên rỉ nũng nịu gợi cảm, ahh.. nhanh quá, mạnh quá, cậu thật không chịu đựng nổi. Nước mắt chảy xuống cánh tay hắn, siêu trộm chăm chú nhìn, cảnh sát nhỏ đã khóc ướt đẫm mặt, mũi cũng đỏ lên, lông mi rối tung thành từng chùm nhỏ, những giọt nước mắt vấn vương trên khóe mi theo động tác giao cấu không ngừng, điên cuồng rơi xuống. Siêu trộm đem bờ môi dán lên đuôi mắt cậu, liếm sạch sẽ lông mi ướt sũng và nước mắt trên mặt.

Ngoan nào bé cưng, thanh âm an ủi chậm rãi nhẹ nhàng, cảnh sát nhỏ ghé vào đầu vai của hắn, há to miệng, lại nói không ra lời gì, chỉ có thể vô thức gật đầu, tiếp tục đem mình chết chìm ở dòng sông ôn nhu vô tận.

Nhưng thật ra cũng không ôn nhu dịu dàng lắm, lúc dạo đầu là một kiểu, lúc vác súng lâm trận lại là một kiểu. La Tại Dân không biết thỏa mãn, mãnh liệt nhấp hông đòi hỏi.

"Ráng chịu một chút, về sau sẽ thoải mái hơn thôi cưng à." Siêu trộm lại đi vuốt ve tuyến thể của cậu, nhiệt độ đầu ngón tay từ từ thấm vào da thịt rồi bốc cháy, não nổ tung, sóng tình ập vào đánh cậu tan tác, phía dưới chảy càng nhiều mật ngọt ướt đẫm lông. Tin tức tố alpha lại giống như sóng biển nhẹ nhàng dỗ dành an ủi cậu . Nhưng vẫn rất khó chịu, lỗ nhỏ tê dại chua xót trướng đau, dương vật vùi sâu trong cơ thể gần như nghiền nát cậu thành đống hỗn độn, cậu càng ngày càng khóc dữ dội hơn bất cứ lúc nào, nước mắt rơi lã chã xuống bàn tay siêu trộm. Cảnh sát nhỏ thút thít dùng đồng tử màu nâu mông lung nhìn hắn, omega đến kỳ phát tình rất thích khóc, cho dù chẳng có chuyện gì thì tuyến lệ cũng tuôn ra ồ ạt như dâm thủy bên dưới. Hoàng Nhân Tuấn kệ mẹ mất mặt, cậu là omega, khóc là quyền lợi của ông đây. Cậu mò lấy tay La Tại Dân, đem nước mắt liên miên nhỏ vào tay hắn.

.

.

Hết 2~

Cảnh báo chương sau đồ lót ren play =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro