Chap3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 3​

ZiTao bước vào phòng, cậu ngồi rút vào một góc giường ôm lấy hai đầu gối của mình. Nước mắt lại rơi...

-----------ZiTao's POV-----------​

Kris à... Sao cậu lại làm điều đó với tớ chứ... Tớ hận cậu... Sau này tớ phải đối mặt với cậu như thế nào đây?

Tớ yêu cậu... nhưng... tại sao? Tớ hận cậu... từ bây giờ trở đi... Tớ phải làm sao đây...

Tớ không thể trốn tránh cậu... Phải làm sao đây...

Tớ phải làm gì? Lạnh lùng và xa lánh cậu sao? Chắc phải như thế thôi... Trước sau gì cậu cũng bỏ rơi tớ thôi... Cậu cưỡng bức tớ... cũng chỉ để thỏa mãn mà thôi... Tại sao chúng ta là bạn thân của nhau 12 năm nay mà cậu lại...

------------------- -------------------​

ZiTao bước vào toilet, cậu muốn tắm... ZiTao nhìn vào gương, thân thể cậu đầy những dấu hôn. Cái áo thể dục trên tay cậu, có thêu chữ YiFan... ZiTao đau lắm, cậu ngồi khụy xuống sàn nhà lạnh mà nức nở... cậu không thể chấp nhận được người tạo ra những dấu hôn này trên cơ thể cậu lại là bạn thân nhất của cậu...

Cả đêm đó ZiTao không ngủ, nói thẳng ra là cậu không thể ngủ...

Sáng hôm sau, ZiTao vẫn đi học như mọi ngày, cậu hơi do dự khi bước ra sân... Cậu biết nếu bước ra, cậu sẽ gặp Kris...

_Chào Tao-er!!- ChanYeol vẫy tay gọi Tao

_Chào Yeollie...- ZiTao mỉm cười- Chào YiFan!- Giọng ZiTao nhỏ dần

_Chào Tao!- Kris cười gượng

_Đi học thôi...-ChanYeol leo lên xe

_Uhm...!- ZiTao gật đầu rồi đứng thừ ra

_Lên xe đi chứ! Trễ học nữa bây giờ! Yi Fan khởi động xe rồi kìa!- ChanYeol quay lại nói

Kris hồi hộp, anh không ngờ thái độ sáng nay của ZiTao lại tốt như thế... Anh mong rằng ZiTao sẽ ngồi sau lưng anh và ôm anh như mọi khi...

_Yeollie à! Hôm nay cậu chở tớ nhé!- ZiTao leo lên xe của ChanYeol- Đi thôi! Trễ rồi!

Kris hụt hẫng, ngực anh đau nhói... ZiTao ngồi sau ChanYeol, xe ChanYeol chạy đi, xe Kris chạy theo sau. ZiTao không hề quay lại, cậu không muốn nhìn thấy Kris

_Sao hôm nay cậu đòi đi với tớ? Giận Yi Fan sao?- ChanYeol lên tiếng cậu đang rất ngạc nhiên đôi mắt vốn đã to nay còn to hơn(Cáo: như con cá thòi lòi ấy à)

_Không... Tớ muốn được người giỏi nhất Đại Hàn Dân Quốc này chở đi học mà!- ZiTao cười nói vui vẻ

_Vậy sao? Vậy từ nay tớ chở cậu nhé? Hay cậu muốn đi với Yi Fan!

_Không... Cậu chở tớ mỗi ngày được chứ? Đại thiên tài??- ZiTao ôm lấy eo của ChanYeol, cậu cố gắng nói với giọng điệu vui vẻ

_Không thành vấn đề! Đại thiên tài của Hàn Quốc sẽ làm tài xế của Tao Tao-er! Ok?- ChanYeol vui vẻ nói

_Ok!- ZiTao ôm chặt lấy ChanYeol hưởng thụ hơi ấm từ Chan Yeol như cậu không quen, cậu nhớ hơi ấm của Kris

Mắt ZiTao khẽ nhìn vào Kris đang chạy bên cạnh. Kris không phản ứng gì, vậy là hi vọng cuối cùng của cậu cũng tiêu tan

----------ZiTao's POV----------​

Tớ nghĩ không sai mà... Cậu có được thứ mình muốn rồi thì còn quan tâm gì đến tớ chứ...

Wu Yi Fan... Con người của cậu thật... không ngờ...

Bây giờ nếu mình phản ứng ra mặt, thế nào Yeollie và mọi người cũng nghi ngờ... Làm sao đây?

---------------------- -------------------​

Còn về Kris, anh đau lắm chứ, nhưng anh không thể hiện ra ngòai thôi...

Vào đến lớp học, ZiTao vẫn vui cười với mọi người...

_Yeollie à! Chuyển chỗ cho tớ đi, ngồi ở ngòai tớ lạnh...-ZiTao nắm lấy tay áo của ChanYeol

_Uhm... Cậu vào trong ngồi đi, nếu còn lạnh thì tớ tắt quạt...- ChanYeol kéo ghế ngồi xuống chỗ ZiTao

_Thôi... không sao... Mắc công mọi người nói...- ZiTao cúi mặt xuống bàn

_Nói cái gì? Ai dám nói tớ chứ?

ZiTao biết là Kris đang nhìn cậu, cậu muốn tránh xa anh..

Kris cảm thấy buồn và thất vọng lắm, người anh yêu đang xa lánh anh mà...

---------Kris's POV--------​

Tất cả lại tại mình... Xin lỗi ZiTao... Tớ xin cậu, dù cậu đánh tớ, chửi tớ nhưng đừng xem tớ là vô hình trước mặt cậu mà...

----------------- -------------------​

---------ZiTao's POV--------​

Chỉ còn cách này thôi... Mình phải xa lánh Yi Fan... Mình biết mình còn yêu cậu ấy... Nếu không xa lánh cậu ấy... Đau khổ sẽ kéo dài hơn...

------------------- -----------------​

_Sao hôm nay hai cậu im lặng thế? Giận nhau à?- ChanYeol khó hiểu trước sự im lặng của hai người bạn

_Không... Hôm nay tớ hơi mệt thôi...- ZiTao lắc đầu

_Có sao không? Bệnh à?- ChanYeol sờ trán của ZiTao

_Không... À! Yi Fan à, áo của cậu này...- ZiTao đưa cho Kris bộ đồ thể dục

_Uhm...- Kris nhận lấy từ tay ZiTao- Cảm ơn...

... Reng...

Cả lớp nhốn nháo về chỗ, ông thầy bước vào...

_Thầy thông báo với các em một tin mừng... ChanYeol của chúng ta đã đạt huy chương vàng Olympic Hóa Tòan Quốc...

Cả lớp vỗ tay, la hú um sùm... ChanYeol chỉ cười trừ cho mọi người thấy

_Cho nên danh tiếng của trường chúng ta đang tăng lên, mấy em ráng học cho tốt nhé!- Ông thầy mở sách ra- Yeollie! Có buồn ngủ thì xuống phòng y tế nhé!- Ông thầy dịu dàng nhìn ChanYeol nói

ZiTao cảm thấy không khí nặng nề vô cùng... từ hôm qua đến giờ tâm trí cậu rối bời... Cậu sợ phải đối mặt với Kris. ZiTao chợt cảm thấy chóng mặt, từ đêm qua đến giờ, cậu không ăn cũng không ngủ...

_Thưa thầy cho em đi vệ sinh!- ZiTao đứng dậy ra ngòai

Vừa đi được vài bước ra ngòai thì cậu cảm thấy hành lang như quay cuồng, xung quanh trở nên tối sầm...

...Ầm... ZiTao té xỉu

_TAO TAO -ER!!!- Kris hốt hỏang hét lên rồi chạy ra khỏi lớp

Anh đỡ cậu lên lưng rồi đi về phía phòng y tế,ChanYeol cũng chạy theo...

-----------ZiTao's POV----------​

Ấm quá... Hơi ấm quen quá... Tấm lưng này...

--------------------- -------------------​

_Tao Tao! Đừng làm tớ sợ... Tỉnh lại đi...- Kris vừa chạy vừa nói

.

.

.

.

_ZiTao bị gì vậy cô?- Kris lo lắng hỏi cô y tá

_Em ấy bị hạ đường huyết! Cô vừa mới đo đường cho em ấy...- Cô y tá vừa nói vừa thu dọn dụng cụ

_Để tớ đi mua cái gì đó! Tao thức dậy cần phải nạp năng lượng...- Nói rồi ChanYeol chạy đi

_Cô ra ngòai một chút! Em ở lại xem chừng ZiTao nhé!

_Vâng!

Kris nắm lấy tay ZiTao, nhìn mặt cậu xanh xao lắm...

_Tao Tao à... Tớ xin lỗi cậu... Đừng trở nên lạnh lùng với tớ mà...- Kris áp má mình lên bàn tay tay của ZiTao

ZiTao lần mờ thức dậy, cậu cảm thấy tay mình ấm lắm, cậu đảo mắt quanh căn phòng... Kris đang nắm tay cậu...

ZiTao ngồi bật dậy, giựt tay ra khỏi bàn tay của Kris...

_Cậu muốn cái gì ở tôi? Tôi đã nói là đừng bao giờ đụng vào người tôi...- ZiTao gằng giọng

_Tao Tao... Tớ...

_Không cần nó gì cả... Ra ngòai đi... Tôi không muốn thấy mặt cậu... RA NGOÀI!!!- ZiTao hét lên, chỉ tay ra cửa phòng...

_Được... Tớ sẽ ra ngòai... nhưng tớ muốn nói với cậu một điều...

_Tôi không muốn nghe!!!- ZiTao bịt tai lại, lắc đầu liên tục, cậu biết cậu sẽ mềm lòng trước Kris

_Tớ xin lỗi và tớ y...

_Yi Fan à! Tao Tao dậy chưa?- ChanYeol đẩy cửa bước vào, cắt ngang câu nói của Kris.

_Tớ muốn yên tĩnh!- ZiTao cố gắng bình tĩnh lại, cậu nhẹ giọng

_Tớ ra ngòai đây...- ChanYeol đẩy cửa đi ra ngòai, mắt anh đã ươn ướt

ChanYeol cảm thấy có chuyện, anh nghe tiếng cãi vã trên hành lang... Nhẹ nhàng ngồi xuống bên ZiTao...

_Tai Tao à! Tớ có mua chocolate cho cậu nè... Cậu bị hạ đường huyết đó!- ChanYeol vui vẻ nói với cậu

_Cảm ơn Yeollie...- EunHyuk cười gượng rồi nhận lấy thanh chocolate bỏ vào miệng...

_Nói cho tớ nghe... Có chuyện gì vậy?- ChanYeol quay người ZiTao đối diện với mình

_...- ZiTao im lặng không lên tiếng, cậu cúi mặt

_Chúng ta là bạn thân mà... Nói cho tớ nghe đi... Có chuyện gì?

_Yeollie à.... Hức hức hức...- ZiTao ôm chầm lấy ChanYeol mà khóc nức nở

_Bình tĩnh... Nói cho tớ nghe đi...- ChanYeol vỗ nhẹ lên lưng cậu

_Hức hức... Nếu cậu còn xem tớ là bạn thân... Hãy giúp tớ một chuyện...

_Nói đi... tớ luôn ở bên cạnh cậu mà...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro