Chap6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 6:

ZiTao lái xe của ChanYeol về nhà. Về đến nhà, cậu mệt mỏi mở cửa rồi lê từng bước nặng nề vào nhà. Ngã nhào lên sofa, nhắm mắt lại… Sao lúc này cậu cảm thấy mâu thuẫn thế…

--------------ZiTao’s POV------------

Mình đang cố gắng quên YiFan mà… Sao lại quan tâm giúp đỡ…

Nửa muốn xa lánh nửa muốn giúp đỡ YiFan…

Sao mình lại trở nên như vậy chứ? Phải làm sao đây?

-------------------------------------------

ZiTao ngồi dậy, chợt cậu thấy trên bàn có tờ giấy

Appa và umma có công việc phải về InChoen mấy ngày. Con nhớ ăn uống đầy đủ. Ngày mai HanHan và Minie sẽ qua ở với con!

_Không phải chứ?- ZiTao vò đầu- Trong lúc mình gặp chuyện thì appa và umma lại bận… Lại còn phải ở chung với LuHan gege…

Chuông cửa vang lên…

_Rồi xong! Quỷ vương tới cái chắc luôn…- ZiTao chẹp miệng, lắc đầu đứng dậy đi lại phía cửa

Mở cửa ra

_LuHan gege!!!

Nhưng không phải, Kris đang ở đó. ZiTao chợt cảm thấy bối rối… Cậu không biết phải phản ứng thế nào…

-------------ZiTao’s POV------------

Làm sao bây giờ… Sao lại tới tìm mình vào giờ này chứ?

Hay là thấy mình đối xử tốt nên nghĩ mình bỏ qua… Không được…

------------------------------------------

_Anh đến đây làm gì? Chẳng phải tôi đã bảo Yeollie chở anh về nhà rồi sao?- ZiTao nhăn mặt nhìn Kris

_Chan đã chở anh tới đây!- Kris nắm lấy tay của ZiTao

ZiTao khẽ nhăn mặt…

-------------ZiTao’s POV--------------

Sao Yeollie lại làm vậy? Mình không hiểu… Không lẽ… Yeollie đã nói tất cả cho YiFan biết sao?

Tại sao mọi chuyện lại trở nên rắc rối như vậy chứ?

---------------------------------------------

_Về đi! Tôi chẳng có chuyện gì để nói với cậu cả!

Cậu toang quay lưng thì Kris vòng tay ôm lấy cậu vào lòng. Lưng cậu tựa vào ngực Kris…

_Đừng như vậy mà TaoTao…

_Nếu buồn chán… thì đi tìm mấy em gái xinh đẹp của anh mà tâm sự… Tôi không phải là đồ chơi của anh… thích thì tìm đến, chán thì vứt bỏ…- ZiTao vùng vẫy, cố thóat khỏi vòng tay của Kris

_KHÔNG PHẢI!- Kris hét lên, xiết chặt thêm vòng tay- Em không phải là đồ chơi! Đối với anh, em không như là các cô gái để anh qua đường… Em hiểu rõ không?

_Tôi không biết, tôi không hiểu… Đừng nói nữa! Tôi không hiểu gì hết!- ZiTao òa khóc, vội gạt tay Kris ra, chạy vào nhà đóng sầm cửa lại

ZiTao ngồi khụy xuống sau cánh cửa…Cậu khóc nấc lên…

Đầu óc của cậu lúc này trống rỗng, cậu không biết phải làm gì… Đứng trước Kris, cậu không thể nào kiểm sóat được chính mình… Cậu không bao giờ quên được buổi chiều hôm đó… Kris đã làm chuyện đó với cậu… ngay tại lớp học… Bây giờ đối mặt với Kris, cậu chẳng biết phải làm gì…

_Tao Tao! Mở cửa cho anh! Hãy để anh giải thích tất cả! ZiTao!!!- Kris không ngừng đập vào cánh cửa

ZiTao cần yên tĩnh, tâm trí cậu đã rối lắm rồi…

_VỀ ĐI!- ZiTao hét lên, cậu đứng dậy chạy lên lầu

Kris đứng trước cửa nhà, lòng anh như có lửa đốt vậy

--------------Kris’s POV------------

Mình phải nói cho ZiTao biết! Mình không thể để em ấy hiểu lầm mãi được… Mở cửa cho tớ đi mà…ZiTao…

---------------------------------------

Kris vẫn không ngừng gọi cậu, tay anh đập vào cửa liên tục đến chảy máu…

Trời bây giờ đã tối, chợt một cơn mưa đổ ào tới… Kris vẫn ngồi trước hiên nhà của ZiTao, dù cho cơn mưa có lớn đến thế nào, anh vẫn ngồi đó… Máu từ tay Kris chảy hòa cùng nước mưa…

ZiTao ngồi trong phòng, nhìn ra cơn mưa trắng xóa… Hy vọng rằng Kris đã về… Cậu cần có thời gian để suy nghĩ vê tất cả…

ZiTao đến bên cửa sổ, khẽ nhìn xuống hiên nhà… Kris vẫn còn ở đó… Cậu chán nản bước lại giường, nằm úp mặt xuống gối…

Kris ngước nhìn lên căn phòng sáng đèn của ZiTao…

------------Kris’s POV-----------

ZiTao… Em yêu anh… Anh cũng yêu em… em cần phải biết điều đó… Anh muốn bù đắp những đau khổ, chịu đựng của em trong 5 năm…

Phải rồi… ZiTao không bao giờ khóa cửa bancon… Bằng mọi cách anh phải nói cho em biết anh yêu em…

------------------------------------------

Bancon của phòng ZiTao không quá cao, có một tán cây mọc gần bancon… Nghĩ là làm… Kris chạy lại gốc cây đó, cố gắng leo lên…

Mưa mỗi lúc một lớn, thân cây trở nên trơn và khó leo hơn… Kris cố gắng leo lên, trong mắt anh bây giờ chỉ còn có mỗi Tao…

Lên tới bancon, Kris leo vào. Đặt tay lên chốt cửa, anh khẽ nhắm mắt

…Cạch…

Anh nhớ không sai, ZiTao chẳng bao giờ khóa cửa bancon cả…

_TaoTao!- Kris nói trong tiếng thở dốc…

ZiTao hốt hỏang ngồi dậy, trố mắt nhìn vào con người ướt nhẹp đang đứng trong phòng mình…

_Sao anh… lên đây được…?- ZiTao đứng dậy

_Bằng mọi giá… anh phải nói cho em biết rằng… anh yêu em…

ZiTao khựng lại trước câu nói đó…

_Anh yêu em Tao!- Kris bước lại gần ZiTao, nhìn thẳng vào mắt cậu

ZiTao vẫn không thể thóat khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn, tất cả như rối tung lên

_Anh xin lỗi… xin lỗi vì đã không nhận ra tình cảm của em dành cho anh 5 năm qua… Xin lỗi vì đã làm chuyện đó với em… Anh xin lỗi… vì tất cả…- Kris ôm lấy ZiTao trong vòng tay mình, 

_YiFan…

_Đừng xa lánh anh… anh không thể chịu được… Hãy ở bên cạnh anh…- Kris nâng gương mặt ZiTao lên.

_YiFan, em…uhm…uh…uhm…

Môi Kris áp sát vào môi ZiTao. Tao đơ người, mắt cậu căng ra hết cỡ. Một nụ hôn nhẹ nhàng không như nụ hôn đầy chiếm hữu như buổi chiều hôm ấy…

Kris cắn nhẹ vào môi dưới của cậu, đưa lưỡi vào trong, mút lấy chiếc lưỡi rụt rè. Mắt ZiTao dần nhắm lại, cậu vô thức đáp trả. Tay Kris luồn ra sau gáy cậu, đẩy cậu vào một nụ hôn ướt át và mãnh liệt hơn…

_Anh yêu em, Tao…- Kris nói khi cả hai dứt khỏi nụ hôn

_Yeollie nói anh biết sao?- mặt ZiTao dần đỏ lên

_Uhm… Sao em không nói với anh sớm hơn…- Kris tựa trán mình vào trán cậu

_Dù em có nói thì… anh cũng…- ZiTao trở nên ấp úng

_Anh xin lỗi… tha lỗi cho anh nhé!

ZiTao khựng lại một hồi rồi…

_Không! 5 năm qua anh biết em chịu đựng như thế nào không?- ZiTao đẩy Kris ngược ra bancon

_TaoTao!- Kris bất ngờ la lên

_Lúc nào cũng cặp hết cô này đến cô nọ! Anh có biết em đau lắm không?- ZiTao nói như thét lên

Đứng dưới mưa, cả hai đều ướt…

_Lúc nào cũng đi ăn trưa với các cô gái khác, có biết em buồn như thế nào không? Em lúc nào cũng lo lắng cho anh mà anh…um…uh…um

Kris đẩy ZiTao vào một nụ hôn khác, một nụ hôn dưới mưa. Kris mút lấy môi cậu, như muốn rút hết tất cả không khí trong phổi cậu…

_Um… umm… Yi...Fan… buông… ra…- ZiTao nói đứt quãng

Chợt Kris dứt khỏi nụ hôn

_Anh yêu em!

Sau câu nói đó, nụ hôn trở nên mãnh liệt và sâu hơn. Cả hai không quan tâm rằng mình đang ướt sũng dưới mưa. Cơn mưa lớn và lạnh nhưng cả hai đều cảm thấy ấm áp vì… họ đã hiểu được nhau…

____ End_____

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Giởn thôi chứ còn 2 chap và một extra nữa mới end =]]]]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro