Chap5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 5

Giờ tan học…

_Kris à! Về được không đấy?- Đám con trai chạy lại hỏi hang

_Tớ ổn… Cảm ơn!- Kris cố gắng mỉm cười

_Cậu bị bong gân sao mà chạy xe về được? Nguy hiểm lắm!

_Tớ có thể đi taxi về! Thôi tất cả về đi!- Kris đẩy vai mọi người

_Vậy tụi này về đấy!- Đám con trai ra về

Kris ngồi lại trong lớp học, thẫn thờ suy nghĩ một hồi chợt…

_Em để quên đồ, anh ra lấy xe trước đi Yeollie…- Giọng ZiTao vang lên trên hành lang

Câu nói vừa dứt thì ZiTao đã chạy ào vào lớp. Thấy Kris, cậu đứng khựng lại…

Cả hai nhìn nhau, thời gian như đứng lại…

_Quên đồ à?- Kris gượng cười hỏi

_Uhm…!- ZiTao ậm ừ trong miệng rồi chạy tủ cuối lớp lấy đồ

_Vẫn vậy…- Kris mỉm cười lắc đầu rồi nằm dài ra bàn

_Ý anh là sao?- ZiTao nhìn Kris

_Không… Chỉ là em lúc nào cũng quên đồ… Hồi đó… Tòan là anh lấy thôi…

_Uhm…

ZiTao lấy đồ xong, cậu đi ngang qua Kris, rồi đứng khựng lại, nhìn vào cổ tay được băng trắng bóc

_Không sao chứ?- Tao hỏi, mắt nhìn ra cửa sổ

_Tay à?- Kris ngồi thẳng dậy nhìn cậu

_Ừ… Có lái xe về được không?- ZiTao nói, mắt vẫn không nhìn vào anh

_Anh không sao… Chút anh đi taxi về…

_Anh làm gì có tiền, hôm nay mới là ngày 7 thôi, ngày 13 ba mẹ anh mới gửi tiền về…

_Uhm…

ZiTao biết tất cả về cuộc sống của Kris, cả hai chơi với nhau từ nhỏ mà. Ngày 13 mỗi tháng, ba mẹ Kris sẽ gửi tiền về. Với tính tiêu xài của Kris thì chỉ đến đầu tháng là hết tiền… Anh còn phải chi trả tiền điện nước, thức ăn,…

_Đi theo tôi…- ZiTao đi ra khỏi lớp

Kris khựng người, rồi nhanh chóng xách balo chạy theo cậu. ZiTao đi lại chỗ ChanYeol đang ngồi trên xe chờ cậu

_Yeollie… Anh chở cậu ta về dùm em!- ZiTao đưa mắt về phía Kris

ChanYeol nhăn mặt khó hiểu…

_Đưa chìa khóa của cậu đây!- ChanYeol nói với Kris, rồi quay sang ZiTao- Em tự lái xe của anh về được chứ? Tối anh qua nhà em…

_Được… Tối gặp anh…

ZiTao leo lên xe của ChanYeol rồi rồ máy chạy đi…

-----------ZiTao’s POV-----------

Sao mình lại lo cho ZiTao ta như thế chứ? Sao tất cả mọi thứ về YiFan mình không thể quên được?

Thật ra… dù sao… YiFan là bạn thân mình từ nhỏ… nên mình mới…

Thôi… Không nghĩ nữa…

--------------------------------

ChanYeol và Kris đi vào bãi giữ xe, trên đường đi cả hai không nói gì. Kris leo lên xe, ChanYeol chạy đi…

---------ChanYeol’s POV---------

Tao không thể nào quên được Kris… Tao vẫn còn yêu Kris… 

Sao em lúc nào cũng tự dằn vặt mình thế, ZiTao? Lúc nào em cũng đau khổ khi nhìn thấy Kris… Anh chỉ có thể ôm lấy em lúc em khóc, an ủi em, nhưng anh không bao giờ làm em ngừng khóc được…

Anh không muốn nhìn thấy em khóc nữa…

-------------------------------------

-------------Kris’s POV-------------

ZiTao vẫn còn quan tâm đến mình… Tuy Tao có vẻ lạnh lùng với mình… nhưng chỉ cần vài câu nói của Tao cũng làm mình vui rồi… 

-------------------------------------

ChanYeol chợt ngừng xe lại, anh gác chống

_Sao vậy? Chưa tới nhà tớ mà…

_Xuống xe đi… Tớ có điều muốn nói…- ChanYeol tắt máy xe

_Uhm…- Kris leo xuống

ChanYeol đứng đối diện, nhìn thẳng vào mắt Kris…

_Cậu có yêu ZiTao không?

Kris khẽ nhìn đi chỗ khác…

-----------Kris’s POV--------------

Mình phải trả lời làm sao đây… Mình không thể nói thật… Nếu mình nói thật thì sẽ khó xử cho ChanYeol…

------------------------------------------

_Đồ khốn!- ChanYeol bỗng nhiên nhảy vào nắm lấy cố áo của Kris- Không yêu ZiTao mà dám cưỡng bức em ấy… Em ấy là đồ chơi của cậu sao? Sao lại làm ZiTao đau khổ đến nhường này… Cậu có còn biết đến tình bạn 8 năm của ZiTao không? Còn biết đến tình yêu mà 5 năm nay ZiTao giữ trong lòng không? Khốn nạn!- ChanYeol đấm thẳng vào mặt của Kris

Môi Kris tóe máu, anh bị ChanYeol xô ngã xuống đất…

_Cậu nói sao? ZiTao yêu tớ sao?- Kris ngước nhìn ChanYeol với đôi mắt bàng hòang

_ZiTao yêu cậu 5 năm rồi… Em ấy đã yêu cậu 5 năm nay rồi… Tại sao lại là cậu chứ? Cậu lúc nào cũng làm em ấy đau khổ…

_ZiTao yêu mình… là thật sao?

_Tại sao em ấy lại dành tình cảm cho một đứa khốn nạn như cậu chứ… Cậu không đáng để em ấy yêu…

_Tớ yêu ZiTao… Tớ yêu em ấy…- Kris đứng dậy

_Nếu yêu sao không nói ra? Sao lại để em ấy đau khổ như vậy chứ?

_Tớ nghĩ cậu ấy yêu cậu…- Giọng Kris dịu xuống

_Cái gì?- ChanYeol thở hắc ra

_Tớ cưỡng bức Tao vì tớ ghen với cậu… Tớ yêu Tao… Đối với tớ… ZiTao là người quan trọng nhất… em ấy luôn ở bên cạnh tớ… Em ấy hiểu con người tớ hơn cả ba mẹ tớ…

_Cậu thật sự yêu ZiTao sao?- ChanYeol bước lại gần Kris

_Phải… Tớ rất yêu ZiTao…

Chợt ChanYeol nắm lấy cổ áo Kris lần nữa, anh nhìn thẳng vào mắt Kris

_Từ nay… hãy làm ZiTao hạnh phúc… nếu cậu làm em ấy khóc… Đừng trách Park ChanYeol này…

_ChanYeol à?- Kris tròn mắt nhìn ChanYeol

Trái tim Kris đang nhảy múa, anh không thể nào tin được TaoTao yêu anh… TaoTao thật sự yêu anh…

_Lên xe đi!- ChanYeol rồ máy

Kris nhanh chóng nhảy lên xe. ChanYeol quay đầu xe lại…

----------ChanYeol’s POV----------

ZiTao của anh… Phải hạnh phúc đấy… Thời gian bên cạnh em tuy ngắn nhưng anh sẽ xem nó là một tình đầu đẹp nhất… Em phải hạnh phúc, anh đã làm tất cả những gì anh có thể rồi…

Wu YiFan, cậu mà làm TaoTao ,khóc thêm một lần nào nữa thì tớ sẽ cắt hết vây của cậu, đánh hết vẩy của cậu, đem đi nấu cháo đấy!

------------------------------------

Xe ChanYeol ngừng trước cửa nhà ZiTao

_Tớ đã giúp cậu đến đây rồi… Việc còn lại cậu tự làm đi…

_Cảm ơn Chan! Cậu là người bạn tốt nhất của tớ!- Kris đặt tay lên vai ChanYeol mỉm cười

_Người bạn tốt nhất sao?- ChanYeol lắc đầu mỉm cười- Chẳng phải đó là Tao sao?

_Không! TaoTao là người tớ yêu nhất!- Kris nhún vai

ChanYeol nhìn thẳng vào mắt Kris, ánh mắt của anh trở nên nghiêm túc…

_Đừng làm em ấy khóc nữa…

_Tớ hứa!

_Tớ đi đây!- ChanYeol chạy đi

----------ChanYeol’s POV----------

Hạnh phúc nhé! TaoTao của anh!

----------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro