Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: you_are_my_sun gọi là Sun đi

Pairing: HaeHyuk & 1 số nv khác

Disclaime: Họ không phải của au

Rating: MA

Category: yaoi

Summary: Bước vào trường THPT với nhiều điều mới mẻ. Ngay ngày đầu tiên cậu đã gây cho anh một ấn tượng khó phai... Chũng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi , Huykie...

NOte: Fic đầu tay mong mọi người ủng hộ góp ý chân thành nha.
.....................................................................................................................
Cánh cửa chiếc limousine bật mở ngay sau khi đỗ xịch trước của trường THPT SM. Eunhyuk reo lên thích thú:

- A, hoa đào từ hôm nay ta sẽ được tự do như những cánh hoa này á há há há...

- È hèm - Ông quản gia già lụ khụ lên tiếng -Tốt nhất là cậu nên vào đi lễ khai giảng sắp bắt đầu và cậu nên nhớ nếu cậu gây chuyện thì chuỗi ngày tươi đẹp ấy sẽ được thay thế bằng việc học với gia sư ở nhà và 1 tuần được ra ngoài hai lần!

- Ta biết rồi ông về đi từ bé đến lớn ta cũng có bao giờ nghịch ngợm với gió đâu chỉ cắm đầu vào mấy quyển sách (mọt sách chính hiệu với chỉ số IQ 3 số và tất nhiên là số dương).

- Thế tôi mới lo rằng cậu sẽ bùng nổ. Phòng của cậu trong ký túc xá là dãy B đừng có mò sang dãy A vì đó là dãy nữ - Ông già cười nham nhở.

- Về về về ...

Khi chiếc limousine phóng đi cậu chỉnh lại gọng kính quần áo - Vâng một học sinh gương mẫu trước tiên thể hiện ở bộ trang phục chỉnh tề và đeo cái kính ngố ngố ( mặc dù đã nhiều lần đã nói với cha xin đeo kính áp tròng nhưng rồi ông vẫn kết luận một câu: Thấy con thế này thầy cô sẽ có cảm tình hơn). Bước vào cổng trường trong ánh mắt tò mò đầy ngưỡng mộ của những cậu con trai và tiếng hò hét của các cô gái cậu bỗng thấy ngại ngùng. Nhưng rồi cậu nóng mắt khi chững kiến cái cảnh 1 đám con trai khác đi phía trước vừa cười đùa ầm ĩ vừa ăn và vừa thản nhiên xả rác ra sân trường. Đối với người luôn coi nội qui của nhà trường giống 1 pháp lệnh như cậu việc này là không thể chấp nhận.

- Yahhh - Cậu lên tiếng

- Cái khỉ gì thế... - Một trong số đó lên tiếng. Đó chính là HeeChul và nhóm bạn đầu gấu nhưng nhà giàu - Chul chuẩn bị một ánh mắt hình viên đan tặng cậu nhưng khi quay lại thì nó trở lên long lanh và câu chửi tục trong miệng đang định phun ra thì lại bỗng chuyển thành:

- Trời! Dễ thương quá...

Eunhyuk nhăn mặt khó hiểu. Còn tên kia ngay lập tức bị đá phăng ra bởi 1 tên to con hơn ( SiWon ý ạ):

- Này nhóc mày năm nhất phải không chưa biết tụi tao là ai mà dám hỗn láo thế àh. Ranh con!!! Xung quanh vang lên tiếng xì xầm:

- Thằng nhóc đó nghĩ mình là ai chứ?

- Cậu bé đáng yêu ấy chết chắc rồi! *Mếu*

- Dây với họ là tiêu rồi...
.......

Cậu vẫn rất bình tĩnh:

- Các anh áh nhóm Super với đủ thể loại từ năm 2 trở lên và có cả năm 3 đúp. Là những anh chàng nhà giàu nhưng thích gây chuyện thích giao tiếp bằng nắm đấm. Tất cả chỉ là những kẻ chưa lớn không có mục đích cho tương lai không quan tâm đến cảm nhận của người khác. Các anh coi nội qui của nhà trường là gì khi cứ ngang nhiên xả rác ra sân trường như vậy? Có biết chính vì những người như các anh mà môi trường bị ô nhiễm trầm trọng không hả? Cứ nghĩ xe mỗi ngày các anh xả rác ra như vậy nếu không có các bác lao công thì sân trường này đã thành bãi rác rồi không! Các anh có biết blah blah...

Mọi người há hốc mồm khi cậu vẫn còn đang tiếp tục bài thuyết giảng chỉ có những người biết cậu từ trước là không ngạc nhiên vì cậu luôn giật giải hùng biện thành phố. Cậu không biết trong đám trai chó người đang nhìn cậu với ánh mắt thích thú và nhếch mép thật gian tà.

- Im đi đồ mọt sách rác... - SiWon phá tan bầu không khí giơ nắm đấm lao về phía cậu nhưng anh bị chặn lại bởi một bàn tay khác.

- Thôi đi chúng ta sai rồi nên sửa chữa thôi - Là Donghae.

Cả đám nghe theo lời anh nhặt hết rác bỏ vào thùng. Những cái mồm đang há hốc giờ còn ngoạc ra thêm.

DongHae nhìn cậu dịu dàng còn cậu đáp tả anh bằng ánh mắt cương nghị. Cậu đi lướt qua anh lạnh lùng.

Anh nhìn theo cậu lẩm bẩm:

- EunHuyk, thú vị thật...

Rồi suốt buổi lễ khai giảng anh ngồi ngắm nhìn cậu.

Khi cậu đại diện học sinh mới lên đọc diễn văn tiếng hú hét vang lên ầm ĩ. Dù cậu cố gắng dấu mình sau cái kính nobita kia nhưng nó dường như chỉ làm cậu thêm xì tai và cố đến mấy nó cũng chẳng làm lu mờ tý chút vẻ đẹp nào của cậu. DongHae hơi khó chịu, anh nhìn cậu ánh mắt sáng lên vẻ thèm khát.

Kết thúc lễ khai giảng EunHyuk đi về phía phòng bảo vệ lấy túi đồ (đừng nghĩ đồ của cậu chỉ có vậy còn vài xe tải đang đợi cậu ở phía cổng sau cơ chắc ý định của cậu là khuân luôn cảt ngôi nhà đến đây nhưng bất thành). Cậu đivòng về phía các khu ký túc xá :

- Rút cục thì phải đi đường nào ta!!!!!!!!!!!!

Anh từ nãy đến giờ đi theo cậu đủ nhẹ nhàng để cậu không biết: Ở ký túc xá sao?? - Anh thầm nghĩ. Đầu anh lóe lên 1 cái bóng đèn Anh rút điện thoại ra và:

- Alô. Tìm hiểu cho tôi xem Lee Hyuk Jae ở phòng nào của ký túc xá trường tôi. Nhanh tôi cho các người 5 phút àh không 2 phút!!!

Người ở đầu dây bên kia chưa kịp nói yes sir thì tút tút tút. Anh cụp máy không đi theo cậu nữa anh đứng tựa vào tường ngắm từng áng mây bay qua. Anh thì thầm:

- Mình sẽ gặp lại nhau sớm thôi Hyukie à... Có lẽ em quên tôi thật rồi.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro